Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 683: Xác thực
Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:09:35
Lượt xem: 94
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông Giang tìm thấy Chu Thừa Lỗi.
Trương Nhuệ từ sáng sớm lái xe tới đón Chu Thừa Lỗi , hai bọn họ cũng việc gì bận rộn.
Con rể tìm thấy, Ông Giang đành cầu cứu về phía con trai.
Giang Đông lập tức hiểu : “Ba, thời tiết lạnh thế , ba lái xe của con , con xe đạp của chị con đến trường.”
Hắn cũng từng xe đạp của chị !
Hồi nhỏ lớn nhanh, lúc học xe đạp cao hơn chị , là chở chị thôi.
Ông Giang: “…”
“Cút qua một bên!”
Ý là thế ?
Hắn là giúp thuyết phục con gái, để - cha - đạp xe chở nó!
Giang Hạ: “Không cần, con chở ba mà, con tự lái xe ! Khởi hành nhanh lên, là đón Tiểu Nghiêm ? Mau mang đồ ăn sáng cho Tiểu Nghiêm , thì nguội hết đấy.”
Giang Đông cũng hai bọn họ bỏ rơi , rõ ràng là thời gian cha con tuyệt vời như thế: “Ba, chị, hai thể xe của con đến trường ? Chị, đến trường thì chiếc xe con đưa chị lái .”
Giang Hạ: “Không cần, em và ba cùng xe đạp đến trường. Em đạp xe còn thể rèn luyện thể.”
Cô chạy bộ, cũng tập các môn thể thao khác, nên coi việc đạp xe mỗi ngày như một hình thức rèn luyện.
Ông Giang: “Con học tập chị con , lái xe gì? Đạp xe còn thể rèn luyện thể.”
Giang Đông: “Chị em là thích chạy bộ, con ngày nào cũng chạy bộ rèn luyện.”
Hơn nữn, lái xe chủ yếu là để tiện đưa đón Trương Phụ Nghiên.
Ông Giang cũng chỉ là thôi, thói quen con trai rèn luyện thể mỗi ngày là do từ nhỏ dẫn cùng chạy bộ mà hình thành.
Vốn dĩ cũng định dẫn con gái, nhưng con gái ngủ ngon lành nỡ đ.á.n.h thức nó.
Hơn nữa con gái đúng là thích chạy bộ, chạy một hai trăm mét như thể lấy mạng nó .
“Đi thôi!” Giang Hạ đẩy chiếc xe đạp cổng sân, leo lên : “Ba, ba lên xe , nhảy lên ?”
Mộng Vân Thường
“Không .”
Hắn sợ nhảy lên, sẽ khiến con gái ngã mất.
“Được, con động, ba lên .”
Ông Giang con gái đầy tự tin, đành liều mạng, tim đập chân run leo lên xe đạp.
“Được ạ?”
“Rồi.”
Giang Hạ đạp một cái, chiếc xe đạp lung lay.
Ông Giang suýt nữa thì nhảy xuống.
May mà chỉ lung lay vài cái định.
Ông Giang mới yên tâm.
Hắn mà, luôn thể tin tưởng con gái.
Giang Đông khởi động xe, theo bóng lưng họ.
Đợi xe khởi động ấm máy một chút, mới lái xe theo họ.
Hai cha con vui vẻ đạp xe về phía trường.
Chủ yếu là Ông Giang kể chuyện học ở thành phố Bắc Kinh, cùng chuyện quen Bà Giang.
Đường lớn ngõ nhỏ sáng sớm là nhộn nhịp nhất, cả con phố là đạp xe vội vã .
Giang Hạ đạp xe nhanh, ngang qua bên cạnh họ, thấy cuộc đối thoại của hai , đều nhịn ném ánh mắt ngưỡng mộ.
Ít khi thấy cha con nào tình cảm như !
Cố Hằng đêm qua dò la một chút, Giang Hạ chỉ hỏi chuyện theo thủ tục thông thường, từ sớm về nhà .
Hắn mới yên tâm.
Sáng sớm hôm nay, đưa con gái đến trường, tiện thể xem tình hình Giang Hạ.
Hắn chiều nay Giang Hạ bắt đầu tiết học nữa, gặp nàng đợi đến thứ Hai tuần .
Rồi Cố Hằng từ xa thấy, con phố lớn phía , Giang Hạ đang đạp xe chở Ông Giang về hướng trường học.
Trên khuôn mặt hai cha con đều tràn ngập nụ .
Cố Hằng mà mắt cay cay.
Đó là con gái của mà!
Con gái của và Văn Y!
Nếu một ngày nào đó cha con thể nhận , Giang Hạ cũng dắt cha đẻ của nó vui vẻ đường ?
Thời tiết tuy lạnh, phố lớn vẫn thể thấy những gánh hàng rong bán đồ ăn sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-683-xac-thuc.html.]
Giang Hạ thích ăn quẩy, nhà quẩy.
Hơn nữa Ông Giang cũng nỡ để con gái chở xa như .
Ông Giang : “Dừng một chút, ba mua cái quẩy.”
Giang Hạ liền dừng .
Ông Giang nhảy xuống xe, mua một cây quẩy, nhét cho Giang Hạ: “Ăn nóng , ba chọn cây mới lò đấy. Ba đạp xe chở con, ba đau m.ô.n.g quá.”
Giang Hạ liền nhận lấy quẩy, để Ông Giang đạp xe chở .
Cô đưa quẩy đến miệng Ông Giang: “Ba, ba cũng nếm thử .”
Ông Giang lắc đầu, leo lên xe đạp: “Ba ăn, con ăn . Ba thích ăn.”
Giang Hạ: “ con ăn hết.”
“Con ăn thừa ba sẽ ăn. Lên xe !”
Lúc Cố Nguyệt cũng thấy Giang Hạ.
“Ba, là Giang Hạ kìa!”
Lúc chiếc ô tô ngang qua hai cha con, Cố Nguyệt nhịn cong m.ô.n.g ngoái .
“Xem cô . Kia là ba của Giang Hạ ? Tình cha con họ thật !”
Cố Hằng: “Không cha con.”
Giọng điệu gay gắt.
Cố Nguyệt đầu Cố Hằng đầy ngạc nhiên: “Sao ba ?”
Cố Hằng: “Đoán thôi, giống.”
Cố Nguyệt ngoái đầu một cái, chỉ là thấy nữa.
Vừa cũng rõ dung mạo của Ông Giang, chỉ nhận đại khái tuổi tác cũng tương đương ba cô, nên cũng hai giống .
•
Khuôn viên trường sáng sớm là nhộn nhịp nhất.
Một chiếc xe Jeep từ từ dừng cổng trường Cao đẳng Ngoại ngữ.
Trong xe Chu Thừa Lỗi và Trương Nhuệ. Hai chuẩn xuống xe, lúc Ôn Uyển từ cổng trường bước .
Chu Thừa Lỗi: “Đợi một chút.”
Ôn Uyển hướng về sạp báo.
Mỗi sáng cô đều đến sạp báo ngoài trường xem báo, xem tin tức bên trong.
Cô nỡ tiêu tiền mua báo, cô đều bên ngoài sạp báo, lật xem qua những tin tức quan trọng của mấy tờ báo, mới trong trường.
Tờ báo đầu tiên hôm nay, thấy Giang Hạ xuất hiện báo!!!!!!!!!!
Bức ảnh chụp trong một hội trường, Giang Hạ đang cầm micro chuyện, bức ảnh mờ, nhưng cũng thể nhận biểu cảm nghiêm túc chân thành của cô, khí chất lạnh lùng.
Nhân vật chính trong bức ảnh cũng cô, nhưng cô lọt ống kính, dù là ở góc ảnh, khí chất trang nghiêm thanh lệ khiến thấy bức ảnh thể ngơ.
Như ngôi bên cạnh vầng trăng sáng bầu trời đêm.
Dù nhân vật chính, đều thể phớt lờ sự tồn tại của nó.
Bởi vì là ngôi , dù ở góc nào cũng sẽ phát sáng.
Ôn Uyển quan tâm Giang Hạ phát sáng !
Cô liếc thời gian hội nghị đề cập trong bài báo , là chiều hôm qua?
Sáng hôm qua Giang Hạ dẫn ?
Ngay cả trường cô cũng đồn khắp !
Sao cô xuất hiện trong một hội nghị thương mại cấp cao như ?
Ôn Uyển đến báo cũng xem nổi nữa, cô vội vàng móc tiền mua một tờ báo chạy vội về trường.
Chu Thừa Lỗi và Trương Nhuệ cũng xuống xe, hai cùng trường.
Tiết đầu tiên sáng nay tiết học, Ôn Uyển tìm Tưởng Khiêm, chỉ thể chạy đến ký túc xá nam để tìm Tưởng Khiêm.
Tưởng Khiêm bạn cùng phòng đ.á.n.h thức, Ôn Uyển tìm .
Hắn vội vàng quần áo .
Ôn Uyển trực tiếp đưa tờ báo cho : “Cậu xem .”
Tưởng Khiêm tiếp nhận, “Sao thế?”
“Cậu xem đây là ai? Không Giang Hạ hôm qua dẫn hỏi chuyện, cô nhất định sẽ dạy dỗ, mà chiều đến hội trường lớn, còn lên cả báo nữa! Không chuyện gì kinh thiên động địa.”
Chu Thừa Lỗi và Trương Nhuệ đến trường Cao đẳng Ngoại ngữ kỳ thực là đến xem nét chữ của Tưởng Khiêm.
Bây giờ cần xem nữa.