Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 696: Vượt Xa Tầm Với

Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:09:46
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giờ tan ca cũng là lúc con phố đông đúc qua nhất.

Những phụ nữ ngang qua thấy trong cửa hiệu ít đang tranh mua quần áo, thấy cửa hiệu trang trí khá mắt, cảm giác còn sang trọng và cao cấp hơn cả các cửa hàng bách hóa.

Hơn nữa, cửa treo một tấm biển gỗ ghi: "Khai trương đại tưng bừng - Áo len mười tệ một chiếc".

Rẻ như ?

Thế là họ nhịn bước .

Chỉ cần bước cửa, Giang Hạ cách khiến đối phương mua một hai món đồ thì đừng hòng bước chân khỏi cửa hàng.

Dưới sự phối đồ đầy ma thuật và khả năng nắm bắt tâm lý của từng tiêu dùng của Giang Hạ, ai thể thu hút.

Những bộ quần áo khi đến tay Giang Hạ, dường như điểm thêm phép màu, trở nên đặc biệt mắt, đủ kiểu cách!

Cảm giác thật sự là chỉ cần một chiếc áo khoác ngoài cũng thể mặc vẻ khác cho cả tuần trùng lặp!

Mộng Vân Thường

“Chiếc áo khoác nếu chọn màu gì, khuyên các chị nên mua màu đen, màu đen dễ phối đồ lắm! Không bao giờ sợ sai.” Giang Hạ cầm một chiếc áo khoác màu đen, ngừng lấy những món đồ mặc bên trong để phối: “Các chị xem chiếc áo khoác , chỉ cần đổi áo mặc bên trong, từ tám mươi tuổi đến mười tám tuổi đều mặc , hôm nay con gái mặc, ngày mai mặc, ngày bà mặc cũng thành vấn đề! nào? Muốn trẻ trung thì thể trẻ trung, tri thức thanh nhã thì tri thức thanh nhã, chín chắn quý phái cũng thể phối vẻ chín chắn quý phái, tùy xem các chị phối đồ thế nào thôi!”

“Ngoài việc dễ phối đồ, ưu điểm lớn nhất của nó là rẻ! Trong cửa hàng bách hóa, một chiếc áo khoác len như thế , một trăm cũng mấy chục đúng ? Hôm nay lấy một trăm, cũng chẳng lấy chín mươi! Chỉ sáu mươi sáu tệ thôi! Mua là lãi!”

“Mặc chiếc áo khoác chơi Tết, sang trọng bao? Hôm nay thăm họ hàng mặc, ngày mai con gái họp lớp thể mặc, ngày bà cả nhà đại cô đến thăm bà nội, bà nội cũng thể mặc! Thật thể diện mấy? Áo khoác tồn kho nhiều, chỉ còn hơn hai chục chiếc, các chị các nào mặc thật thời trang một chút, sang trọng một chút, cao cấp một chút trong dịp Tết thì nhanh tay lên nhé! Hết hàng là còn !”

Một chiếc áo khoác màu đen, trong tay Giang Hạ, chỉ cần phối đại khái như thế, vẻ ngoài vượt trội lứa tuổi lộ rõ.

Hơn nữa, áo khoác len chỉ sáu mươi sáu tệ, đúng là rẻ thật!

Mua thôi!

Mua thôi!

Mua thôi!

lấy một chiếc áo khoác màu đen cỡ trung!”

lấy một chiếc áo khoác màu đen cỡ lớn!”

lấy một chiếc áo khoác màu nâu cỡ nhỏ, đồng chí giúp chọn một chiếc áo len và một chiếc váy để phối với nhé, mua cho con gái xem mặt.”

Giang Hạ: “Được, vấn đề gì, sẽ phối giúp chị, xem mặt nhỉ? Đi xem mặt mặc áo khoác là thích hợp nhất ! sẽ phối cho nó sang trọng một chút, con gái chị da trắng ? Nếu da đủ trắng, sẽ chọn màu sắc giúp trông da trắng hơn để phối…”

……

“Chị ơi, chiếc áo len chị đang cầm tay chỉ mười tệ thôi! Áo len trong cửa hàng ngoại trừ loại len pure wool, len cashmere và len lông thỏ , bộ chỉ mười tệ. Khai trương đại tưng bừng mà! Chiếc áo len chị đang cầm chứa ba mươi phần trăm len, dày dặn như thế, chỉ mười tệ, mà tìm? Hơn nữa chiếc áo len siêu ấm, ngày tuyết rơi mặc cũng sợ lạnh. Nhà nào cũng ít nhất một chiếc chứ! Đây đều là những kiểu áo len cơ bản, dễ phối đồ nhất, năm nay mặc để sang năm cũng mốt.”

“Áo len pure wool cũng ưu đãi, cũng rẻ, áo len pure wool kiểu cổ lọ hai mươi tệ, áo khoác ngoài bằng len pure wool hai mươi tám tệ. Hôm nay là khai trương đại tưng bừng, mới ưu đãi như thế , bỏ lỡ đợt khai trương, mua sẽ còn giá nữa . Hơn nữa mua sớm, màu sắc, kiểu dáng đều tùy các chị lựa chọn. Tồn kho của chúng hạn, bán hết là hết. Bây giờ mua, về nhà hối hận, mua ngay lúc rẻ thế ? Quay mua, khi hết hàng . Áo len pure wool hai mươi tệ, dày dặn như thế, mua len về tự đan còn chỉ ngần tiền! nào?”

!

Áo len pure wool hai mươi tệ, mua len về tự đan còn chỉ ngần tiền!

Mua thôi!

Mua thôi!

Mua thôi!

“Chị ơi, chị hỏi chiếc quần ? Chị thật con mắt tinh tế! Chiếc quần chị đang cầm chính là kiểu đang mặc đấy. Siêu thoải mái! Siêu ấm áp! Siêu ! Các chị xem, mặc form dáng siêu ? Nhìn , trông chân thon dài hẳn ! Lại còn dễ phối đồ! Chị xem mặc cùng áo khoác lông vũ cũng , cởi áo khoác lông vũ , phối với áo len cũng . đổi chiếc áo khoác khác cũng phối , phối với áo sơ mi cũng , ?”

Mọi chiếc quần Giang Hạ.

Đẹp thật đấy chứ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-696-vuot-xa-tam-voi.html.]

Trông đôi chân thon thẳng!

Mua!

Mua!

Mua!

……   

Giang Hạ như suối chảy ngừng thao thao bất tuyệt tư vấn bán quần áo tại đây, Lưu Vĩ Trân và Lý Thu Phượng mới thực sự chứng kiến thế nào gọi là bán hàng!

Đây đúng là kiểu hỏi bạn áo khoác ngoài bán thế nào, bạn liền tư vấn bán luôn cả áo mặc trong, quần, khăn choàng cùng một lúc!

Chỉ cần đối phương hỏi Giang Hạ một câu nên phối đồ thế nào, tuyệt đối thể thoát khỏi phận mua cả một đống!

Hơn nữa, vô tình trùng hợp, hôm nay đúng ngày nhiều nhà máy phát lương.

Mọi tan ca về nhà, trong túi đều tiền lương một tháng, ít nhiều gì cũng đều đóng góp cho Giang Hạ hết.

Ngoại trừ những trong nhà còn trông chờ đồng lương của họ để mua gạo nấu cơm.

Về , Lưu Vĩ Trân phụ trách thu tiền, thu tiền còn thu đến mức tay chân luống cuống, cô chủ nhà nhiệt tình cũng giúp gói quần áo, tiện thể trông chừng , đừng để cho những kẻ móc túi thừa cơ lấy cắp.

Lý Thu Phượng tối nay tiết học, sáu giờ về ăn cơm, lúc đó trong cửa hiệu vẫn còn đông , Giang Hạ thể rời .

Mãi cho đến gần tám giờ, đông mới giảm bớt, cửa hiệu mới lắng xuống.

Trời lạnh, Chu Thừa Lỗi lái chiếc xe Giang Đông mua cho Trương Phụ Nghiên đến đón Giang Hạ, đợi ở tầng hai hơn một tiếng rưỡi .

Kiểm kê đối chiếu sổ sách còn kịp, Giang Hạ chỉ cả một ngăn kéo đầy tiền!

Giang Hạ với Lưu Vĩ Trân: “Em về nhà ăn cơm , cửa hiệu giao cho chị. Chị cũng đừng quá muộn, gần đó thì đóng cửa sớm .”

Lưu Vĩ Trân ở trường ăn cơm , gật đầu: “Ừ, em , đường về chú ý an .”

Ngày hôm , Giang Hạ và Lưu Vĩ Trân sáng thứ hai tiết một hai, hai đến cùng Lý Thu Phượng đối chiếu sổ sách một chút.

Chiều hôm qua, Giang Hạ một tiếng đồng hồ bán một trăm năm mươi sáu món quần áo. Áo len mười tệ một chiếc và quần mùa thu tám tệ một chiếc tổng cộng bán một trăm linh sáu món, còn là áo khoác, quần, áo sơ mi, khăn choàng các loại.

Chỉ hơn một tiếng ngắn ngủi, doanh thu lên tới một nghìn sáu trăm tám mươi mốt tệ!

Giang Hạ tiếc: “Còn kém nhiều như thế mới đến hai nghìn, giá mà cố gắng hơn chút nữa.”

Lưu Vĩ Trân và Lý Thu Phượng: “……”

Lại còn thể cố gắng hơn nữa ?

Vậy là đêm qua cô vẫn còn chừa sức ?

Còn cho sống nữa ?

Mức doanh thu là thứ họ thể nào với tới còn gì?

Hai rốt cuộc cũng chứng kiến một nhân viên bán hàng xuất sắc, tại Hội chợ Quảng Châu bằng sức một tạo doanh thu một trăm triệu, bán hàng như thế nào.

Lý Thu Phượng hổ: “Cả ngày hôm qua tính tổng cộng hai mươi ba cửa hàng, nhưng em chỉ giữ mười sáu vị khách, quần và áo cộng tổng cộng chỉ bán hai mươi hai món. Tiểu Trân buổi tối bán lượng cũng bằng em bán cả ngày .”

bán là áo bông và áo len các loại, doanh thu tổng cộng hai trăm chín mươi sáu tệ, ban đầu cô cũng cảm thấy khá , bản kiếm hai mươi hai tệ, Giang Hạ kiếm năm mươi sáu tệ.

Không ngờ trông cửa hàng cả ngày, Giang Hạ đầy nửa tiếng vượt qua .

 

Loading...