Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 698: Đau đau đau

Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:09:48
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời của Đổng Yên dứt, mấy đồng nghiệp của cô đều cô với ánh mắt khó tin!

Câu như bình thường thể thốt ?

Vị văn tỷ càng tức giận đến đỏ mặt.

dẫn đến là vì nghĩ rằng mua những món hàng , mà rẻ, nhịn chia sẻ với đồng nghiệp!

Kết quả?

ngờ rằng Đổng Yên - thường ngày luôntỏ " tu dưỡng" - thể những lời vô lễ, vô giáo dục, vô phẩm chất, vô đạo đức đến thế!

là thất nhân tâm mất hết lương tri!

Cố Nguyệt cũng ngờ như .

Đổng Yên kéo mà vẫn kịp phản ứng.

Giang Hạ giơ tay chặn họ !

Mượn cớ để gây chuyện, gây khó dễ xong bỏ ?

Cửa !

Lý Thu Phượng thấy lập tức bước lên phía , chặn đường rút lui của họ, cùng Giang Hạ để ngăn hai .

lớn lên ở nông thôn, nhiều học vấn, chỉ rằng khi bắt nạt ngay tại cửa nhà , thì cả nhà đoàn kết , bắt! nạt! !

Đối phương c.h.ử.i thì c.h.ử.i !

Đối phương đ.á.n.h thì đ.á.n.h !

Đánh thắng thì đánh, đ.á.n.h thắng cũng đánh!

C.h.ế.t cũng kéo đối phương xuống đệm lót!

Phải để đối phương rằng, họ dễ bắt nạt!

Lưu Vĩ Trân thấy cũng vây kín hai họ từ phía .

“Làm gì đấy? Muốn đ.á.n.h ?” Đổng Yên hung dữ!

Giang Hạ biểu cảm nhạt: “Xin , thì hôm nay đừng hòng bước khỏi cửa !”

Mượn cớ để gây chuyện đúng !

để cho cô gây cho !

Xem ai sợ việc đẩy chuyện to thêm!

xin vì cái gì? đ.á.n.h cô ? chỉ vài câu thôi, như thế là sai ? Cô chặn cho là ý gì? Có tin báo cảnh sát ?”

Giang Hạ nhếch mép: “Không cần cô báo, báo, em họ báo cảnh sát, ở cửa hàng tung tin thất thiệt gây rối, x.úc p.hạ.m hàng quốc nội!”

“Được!” Lý Thu Phượng lập tức chạy ngoài, cô công an cục ở !

Ngay gần đây xa!

Đổng Yên: “…”

Cố Nguyệt đẩy chuyện to thêm, còn to đến mức báo cảnh sát, vội : “Mẹ, vô tình sai ? Mẹ nãy áo khoác ngoài ở đây đều ? Áo len hời?”

sang với Giang Hạ: “Cô giáo Giang, xin ! Vừa nãy là cháu vô tình sai! Trước đó bà như ! Bà nãy còn khen quần áo trong cửa hàng mà! Bà còn mua một chiếc áo len nữa. Mẹ, chứ! Dì Văn, cũng thấy đúng ?”

Mấy đồng nghiệp của Đổng Yên cũng lên tiếng: “ ! A Yên, cô vô tình sai ! Rõ ràng lúc đầu cô như thế! Mau lời xin với chủ cửa hàng !”

“Tiểu Đông sai nhỉ? Thì xin chủ cửa hàng thôi!”

“Mẹ, chứ! Mau xin cô giáo Giang !”

Đổng Yên thấy Cố Nguyệt như càng tức, con gái hà tất hạ nhún nhường đứa con riêng .

Mộng Vân Thường

sai, là thấy mấy bộ quần áo khó coi, là thấy thô thì ? như phạm pháp ? Phạm điều luật nào, lẽ nào sở thích của riêng ? Báo cảnh sát thì báo ! Ai sợ ai chứ?” Đổng Yên chỉ mũi Giang Hạ: “Cô cút cho ! Cô dựa cái gì mà chặn ?! Cô tưởng cô là ai chứ! Tránh ! về nhà!!”

Nói dùng sức đẩy Giang Hạ!

Giang Hạ trong lúc tay cô chạm , liền nắm chặt lấy cổ tay cô , giật mạnh tay , vặn ngược phía , trực tiếp ấn cô xuống đất!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-698-dau-dau-dau.html.]

Trật khớp cánh tay! Cổ tay cũng trật luôn!

“Á! Đau đau đau... cô buông tay ! Cứu mạng, đ.á.n.h !” Đổng Yên nào từng chịu tội như ? Nước mắt giàn giụa!

Giang Hạ ấn chặt cô buông: “Đánh thì cũng là cô động thủ ! Nói chuyện thì chuyện, tay chân động đậy gì? Để tránh cô động thủ, đợi cảnh sát đến sẽ thả !”

Hy vọng em họ chạy nhanh lắm thì !

Đổng Yên đau đến mắt cay xè: “Ai động thủ ?! Rõ ràng là cô đ.á.n.h ! Tay sắp cô vặn bong gân mau buông tay!”

Giang Hạ dùng sức ấn xuống: “Không buông! Buông tay để cô đ.á.n.h ? Đợi cảnh sát đến, sẽ thả!”   

 

“Á!” Đổng Yên thét lên đau đớn!

“Cô... cô... cô buông tay! ... tay đau lắm! Sắp gãy !”

Giang Hạ khống chế cô chính là chịu buông, âm thầm dùng thêm lực.

“Á!” Tiếng kêu như heo g.i.ế.c vang lên.

Mọi : “...”

Cố Nguyệt gào thét dữ dội đau đớn, dường như mồ hôi lạnh cũng túa , cũng lo lắng tay bà trật khớp: “Cô giáo Giang Hạ, là cô thả cháu ?”

, cảnh sát đến sẽ thả.”

Cố Nguyệt: “...”

Đổng Yên mồ hôi lạnh túa : “Tiểu Nguyệt, con báo cảnh sát! Mau lên! Mau lên! Tay sắp hỏng !”

Đổng Yên thực sự sợ tay sẽ gãy mất, đau c.h.ế.t !

cảm thấy Giang Hạ chỉ cần dùng thêm chút lực nữa thôi, khớp vai và cánh tay của cô sẽ tách rời mất!

Đồ tiện nhân thật là độc ác!

Không lẽ định cho bà tàn phế chứ?

Cố Nguyệt hiểu rốt cuộc tại sự việc thể to chuyện đến mức , cô đành chạy ngoài xem cảnh sát đến .

Văn tỷ thấy Đổng Yên dường như thực sự đau đớn, giả vờ, sợ Giang Hạ thực sự tổn thương cô , thì thực sự là chuyện bé xé to .

Người trẻ tuổi đều dễ bốc đồng, kinh nghiệm xử lý sự việc, dựa sự nóng vội nhất thời, tức giận lên đầu, thì cái gì cũng , nếu thực sự tổn thương Đổng Yên, thì Giang Hạ rõ ràng sai cũng biến thành sai , bà vội khuyên: “Tiểu Hạ, cháu thả tay ! Có gì chuyện cho rõ! Không thì cháu lý cũng biến thành vô lý mất.”

Các đồng nghiệp khác cũng vội dỗ dành: “ ! Đồng chí Tiểu Hạ, thả tay ! Có gì chuyện cho rõ là ! Vừa nãy là cô năng quá đáng, một lúc nữa cảnh sát đến, chúng sẽ chứng cho cháu.”

Trong lúc thi khuyên nhủ, Giang Hạ cũng ước chừng cảnh sát hẳn là sắp đến .

Giang Hạ dùng sức ấn mạnh một cái, buông cô , kéo cô dậy, dùng sức vặn mạnh, lắp cánh tay đúng vị trí.

“Á! Á!!!!!!” Tiếng kêu như heo g.i.ế.c một nữa vang lên.

Giang Hạ nắm lấy cánh tay và bàn tay cô , cũng nắn khớp cổ tay !

“Á!”

Xong xuôi, Giang Hạ vứt tay cô .

Đổng Yên Giang Hạ vứt , cảm thấy tay dường như đau nữa, thận trọng cử động một chút, thực sự đau, mới thở phào nhẹ nhõm.

Đổng Yên đồng nghiệp của : “ báo cảnh sát, đều chứng cho , đồ tiện nhân nãy…”

Giang Hạ giơ tay lên.

Đổng Yên sợ đến mức bỏ chạy.

lúc Lý Thu Phượng dẫn cảnh sát đến.

“Đồng chí, chính phụ nữ đến cửa hàng chúng gây rối!”

Đổng Yên xông đến mặt cảnh sát: “Đồng chí, đ.á.n.h đấy! báo cảnh sát! Người phụ nữ đ.á.n.h !”

Hai nhân viên công tác liếc tình hình hiện trường, bắt đầu hỏi thăm tình hình: “Ai là chủ cửa hàng?”

Giang Hạ bước : “ là chủ cửa hàng, phụ nữ x.úc p.hạ.m hàng quốc nội, chịu xin , còn tay đ.á.n.h ! là phòng vệ chính đáng!”

Đổng Yên: “Ai đ.á.n.h ? Mặt cô đ.á.n.h sưng hết lên ! Tay suýt nữa thì hỏng! Ai x.úc p.hạ.m hàng quốc nội? Cô đừng vấy bẩn lên , gán ghép tội danh, bây giờ ăn bộ nữa ! quần áo trong cửa hàng của cô , ! x.úc p.hạ.m hàng quốc nội! Gu thẩm mỹ mỗi một khác, là thấy quần áo cửa hàng của cô , lẽ nào thấy ? Như thế là phạm pháp ? Nói một câu là phạm pháp ?”

Loading...