Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 707: Phổng Mũi Lên Vì Khoe Khoang
Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:14:37
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi đều trò "khoe mẽ kiểu cách" của Ông Chu cho choáng váng!
Còn mấy chục mẫu đất xây dựng?
Vậy khi xây xong, bộ nhà xưởng lớn cỡ nào?
Mộng Vân Thường
Nhìn thấy điểm cuối ?
“Vĩnh Phúc, nhà máy tốn hết bao nhiêu tiền ? Mười vạn đủ ?”
Có thế lập tức : “Mười vạn chắc chắn đủ ! Mười vạn lấy đất còn đủ nữa!”
“Mảnh đất rộng thế , còn xây ba tòa nhà cao, thế nào cũng mấy chục vạn!”
Bao nhiêu tiền thì Ông Chu sẽ cho , ông chỉ hề hề: “Xây hết bao nhiêu tiền , còn chẳng thèm hỏi. Ngày nào cũng lái hai chiếc tàu lớn biển xa, cũng thời gian quản mấy chuyện . Nếu hôm nay nhà máy khai trương, chiều nay thu tàu, thì giờ còn đang ở biển, về sớm thế . vốn định đến cuối năm mới về.”
“……”
“Thừa Lỗi mua tàu đ.á.n.h cá nữa hả? Lần là loại tàu cá lớn mấy chục mét đó hả?”
“Không, tàu đ.á.n.h cá.”
“Người mua tàu chở hàng đó, ?”
“ đương nhiên chứ, mua. Hôm nay chạy về ? còn thấy tàu chở hàng lớn bao giờ! Một lúc nữa thế nào cũng lên xem mới .”
“Anh ngu ngốc ? Bến cảng làng đậu tàu lớn thế! Không thể chạy về .”
“…… quên mất chuyện đó.”
“Ghê quá! Thật sự quá ghê gớm! Thừa Lỗi thật bản lĩnh.”
……
Ông Chu thổi phồng đến mức no căng, các tế bào hư vinh trong thỏa mãn tột độ, hôm nay vui lắm !
Phần còn để dành lúc khác khoe tiếp.
Vì , ông với việc ba con trai hợp tác đặt một chiếc tàu đ.á.n.h cá lớn nữa. Khi vật thực trong tay, vẫn khiêm tốn một chút, việc thành là nhờ giữ kín.
Đợi đến lúc sắp giao tàu, ông mới khoe!
Còn chuyện con trai và Vượng Tài ở kinh thành hợp tác với khác nhận thầu nhà máy điện từ, mở cửa hàng quần áo thì ngoài. Có một chuyện sớm muộn gì cũng giấu , cũng , nhưng những gì giấu thì đương nhiên giấu, chỉ cần vui thầm trong lòng là .
Ông Chu : “Mọi mau thủ tục nhận việc ! Tranh thủ lúc ít , một lúc nữa đông lên đó. Tiểu Hạ hình như mời hơn một trăm .”
Mọi : “……”
Ông Chu: Thật sự là mỗi câu đều nhịn !
Thật là ngại quá!
Những Hứa Linh dẫn đến đều là trong đội sản xuất, nam nữ, Giang Hạ cơ bản đều quen , quen thì cũng từng gặp.
Giang Hạ vẫy tay gọi , gọi thím, gọi bác, gọi chú mời đây: “Thím Tài, bác lớn, cô hai, Uyển Nghi,… mau đây để giúp đăng ký.”
Ông Chu nhắc nhở: “Mọi thủ tục nhận việc, nhớ lấy thẻ công nhân, ngày mai chính thức mang theo thẻ công nhân mới nhà máy, thì cho !”
Mọi lượt về phía Giang Hạ, ngừng tán dương cô: “Tiểu Hạ, nhà máy của cô xây quá ! Xây như lâu đài .”
“Lớn quá, hào nhoáng quá! Quá ghê gớm!”
“Còn hơn và lớn hơn cả hoàng cung, quá hào nhoáng!”
“Hôm nay mới thế nào là mở mang tầm mắt! Không ngờ những mấy chục tuổi như chúng còn thể đến một nhà máy hào nhoáng như thế để công.”
“Tiểu Hạ, nhà máy của cô xây hết bao nhiêu tiền ?”
……
Đối mặt với những lời khen ngợi thái quá và dò hỏi của , Giang Hạ chỉ mỉm hoặc trả lời vài câu lảng tránh trọng điểm, để điền thông tin, thủ tục nhận việc chính thức.
Trong những , nhiều chữ, chỉ thể nhờ của bộ phận quản lý giúp họ điền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-707-phong-mui-len-vi-khoe-khoang.html.]
Khi tuyển công nhân, nhân viên các bộ phận hành chính, tài chính, hậu cần đều mời. Nhân viên bộ phận quản lý đều do Chu Thừa Sâm giúp phỏng vấn.
Rất nhiều trong bộ phận quản lý thậm chí đến hôm qua mới ông chủ là Chu Thừa Sâm, mà là Giang Hạ.
Để chuẩn cho lễ khai trương, hôm qua nhân viên quản lý nhà máy cũng , chính thức gặp mặt bà chủ.
Hôm nay nhà máy sản xuất, chỉ trong buổi lễ khai trương, khởi động máy móc một chút, cho máy chạy qua loa, lấy lệ.
Việc thủ tục nhận việc của bộ phận hành chính lo, Giang Hạ và ở nhà máy đến trưa, tiện thể ăn cơm tại nhà máy.
Chú họ thứ hai chuẩn mấy mâm cơm cho họ.
Ông Giang nếm thử một miếng lòng non dưa chua : “Đầu bếp nhà ăn tệ.”
Nấu lòng non kén tay nghề đầu bếp, khéo sẽ mùi.
Bà Chu : “Là chú họ của Thừa Lỗi nấu đó.”
Ông Giang ăn một miếng thịt ngỗng, hợp với khẩu vị nặng của ông, nên : “Tay nghề nấu nướng của chú họ thứ hai thể sánh ngang với đầu bếp của các tửu lâu .”
Chú họ thứ hai là ít và trầm tính, thấy Ông Giang chủ động chuyện với , chút phản ứng thế nào, vội vàng đặt đũa xuống : “Làm so với tay nghề của các đầu bếp lớn, chỉ nấu đại thôi, ngon lắm .”
Ông Giang: “Đã ngon , hợp khẩu vị của .”
Bà Giang: “Thật sự ngon, ông thích những món đậm đà như nhất.”
Các món trong nhà ăn đều tương đối thanh đạm, đồ ăn cô giúp việc nhà nấu cũng khá thanh đạm, bác sĩ khuyên Ông Giang ăn thanh đạm, nhưng thực Ông Giang thích ăn các món nặng vị hơn.
Những khác cũng lượt khen các món ăn nấu ngon.
Giang Hạ: “Chú họ thứ hai là đầu bếp lớn của làng, nhà nào trong làng việc cũng đều mời ông đến đầu bếp lớn. là do hồi Tết đến nhà ông ăn cơm, tay nghề nấu nướng của chú họ thứ hai , nên mới tìm ông đến.”
Nhà ăn thể kiếm kha khá tiền, đương nhiên là giao cho cận .
Còn vị trí thu mua cũng là vị trí nhiều dầu mỡ, nên nhân viên thu mua của nhà máy thực phẩm, Giang Hạ giao cho em trai của Hà Hạnh Hoàn và cả của Lý Thu Phượng đảm nhận.
Giao cho em trai của Hà Hạnh Hoàn là để cảm ơn cô trong thời gian cô học ở kinh thành quản lý xưởng thủ công .
Giao cho cả của Lý Thu Phượng cũng là để cảm ơn dì hai cùng ông bà ngoại hết lòng chăm sóc ba đứa trẻ, chăm sóc chúng chu đáo.
Làm thu mua sẽ hoa hồng, cho dù hoa hồng thì nhà cung cấp dịp lễ tết cũng sẽ gửi cho nhân viên thu mua một phong bì, tặng một ít quà cáp gì đó. Hơn nữa ngoài hoa hồng, còn một thu nhập màu đen, thà để nhà kiếm còn hơn để ngoài kiếm.
Chỉ cần quá đáng, thể đảm bảo những thứ thu mua về vấn đề về chất lượng, chênh lệch giá quá lớn, Giang Hạ cũng sẽ so đo.
Tất nhiên, Giang Hạ chọn cũng tùy tiện.
Những cô chọn đều tương đối thành thật và hiền lành, cô cũng hỏi qua Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Sâm hai thế nào, cả hai đều thể tin tưởng nên mới chọn.
Ông Giang giơ ngón tay cái lên: “Chả trách món ăn nấu ngon như , quả nhiên cao thủ tại nhân gian, tay nghề nấu nướng thể ngoài mở nhà hàng . Công nhân trong nhà máy của chúng phúc !”
Ông Chu : “Thông gia thích ăn thì ăn nhiều .”
“Hôm nay nhất định ăn hai bát cơm.”
Thím họ thứ hai và chú họ thứ hai thấy đều khen ngon thì yên tâm.
Tất nhiên, đồ ăn của công nhân sẽ phong phú như thế , nhưng hương vị ngon cũng quan trọng.
•
Sau bữa cơm, mười hai giờ rưỡi, cả nhà lên đường đến xưởng đóng tàu.
Ông Giang và Bà Giang cũng theo, dù cũng rảnh, hơn nữa nếu nhà con gái quá bận, họ thể giúp chăm sóc bọn trẻ.
Tàu chở hàng rời 27000 tấn to cỡ nào?
Cả nhà trực tiếp choáng ngợp.
Ba đứa bé trong lòng lớn cũng nhịn ngoảnh đầu, ngửa cổ lên, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ.