Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 721: Bất an
Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:15:31
Lượt xem: 76
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ Bà Chu và Ông Chu đang bồng hai bé lớn dạy chúng gọi ông bà, mà nhắc nhở: “Có thể dạy bé lớn , bé lớn , hai em theo sẽ theo thôi.”
Ông Chu: “Phải , lúc học lật cũng là Đại Bảo , Nhị Bảo và Tiểu Bảo thấy trai , bọn chúng bắt chước theo là liền!”
Thế là hai lão cùng chen cái đầu mặt bé lớn: “Đại Bảo, gọi ông nội nào, ông nội, ông nội…”
“Bà nội, bà nội, bà nội…”
Chu Chu và Chu Uyển hôm qua cũng thi xong, hôm nay nghỉ, hai hôm nữa trường dự lễ bế giảng là chính thức nghỉ hè.
Hai cũng xúm , dạy bộ ba sinh ba gọi chị.
Chu Thừa Lỗi bày bữa sáng , hiệu ăn sáng.
“Ba, hôm nay ba khơi ?”
“Đi, ?” Ông Chu liếc giờ, mới bảy giờ mười lăm thôi , hẹn chín giờ mới khơi, sốt ruột cái gì.
Ông Chu vẫn luyến tiếc rời ăn sáng, còn nhịn dặn dò Bà Chu và Chu Chu, Chu Uyển dạy nhiều cho ba đứa cháu gọi ông nội, đừng để cuối cùng ba đứa cháu gọi ông nội cùng.
•
Khu thành thị
Đàm Chỉ Dĩnh gọi con trai dậy xong thì gọi con gái dậy.
“An An, dậy nhanh lên, một lúc nữa là xuất phát tiểu ngư thôn .”
Mạch Tiểu An trừ những ngày học, ngày nào cũng ngủ đến mười một giờ mới dậy, bây giờ mới sáu giờ rưỡi!
Cô kéo chăn trùm lên đầu: “Mummy, con ? Cái thuyền đ.á.n.h cá đó chắc chắn bẩn thối! Con một chút nào cũng !”
Bình thường cô câu cá ngoài khơi với bạn bè đều du thuyền!
Nếu bạn bè cô thuyền đ.á.n.h cá cũ nát khơi, mặt mũi nào cũng mất hết.
Đàm Chỉ Dĩnh nghiêm túc vô cùng: “Không ! Dậy nhanh lên! Anh con dậy , con ông nội tức giận thì mau dậy .”
Bình thường cô thể chiều theo thứ của con gái, nhưng bây giờ thì .
Mạch Tiểu An chỉ cảm thấy sống bằng c.h.ế.t!
Mạch lão từ sớm dậy chạy bộ quanh khu dân cư.
Trước đây ông thói quen chạy bộ, là từ khi tìm con trai mới bắt đầu.
Về đến nhà mới sáu giờ rưỡi, Đàm Chỉ Dĩnh xong bữa sáng.
Gia đình con nuôi ăn mặc chỉnh tề trong phòng khách.
Đàm Chỉ Dĩnh : “Ba, bữa sáng con nấu xong , thể ăn sáng . Ăn sáng xong chúng thể xuất phát ngư thôn, chúng con đều chuẩn xong !”
Mạch lão: “Các ăn ! Cha chạy bộ xong, thấy bên ngoài tiệm bánh cuốn lão tự hiệu nên ăn .”
Mạch lão liếc Đàm Chỉ Dĩnh và Mạch Tiểu An.
Hai đều mặc một bộ đồ hiệu Chanel, còn trang điểm lớp trang điểm tinh tế.
Cháu gái còn đội một chiếc mũ beret giống ai.
Mộng Vân Thường
Đây gọi là chuẩn xong?
Đàm Chỉ Dĩnh: “…”
Bên đầu bếp, cô năm rưỡi sáng dậy chuẩn bữa sáng!
Mạch lão : “Hôm nay các cần theo nữa. Cha và Ông lão Từ là .”
Đàm Chỉ Dĩnh trong lòng thót : “Hôm qua là cùng ?”
Lẽ nào là vì đôi găng tay cô đ.á.n.h rơi hôm qua?
Mạch lão liền : “Thuyền đ.á.n.h cá lớn, hơn nữa các mặc thành thế theo xác định là thêm phiền phức cho họ?”
Bắt tay còn chê bẩn, lên thuyền đ.á.n.h cá chịu ?
Thừa Lỗi và Hạ Hạ đều là nhạy cảm, ?
Ông cho cháu gái và cháu rể thêm phiền não!
Ai dám cho họ thêm phiền não, ông sẽ cho đó thêm phiền não!
Con trai cháu trai cháu gái tìm mãi mới , để cho họ thêm phiền não !
Đàm Chỉ Dĩnh: “…”
Đàm Chỉ Dĩnh trong lòng bồn chồn bất an chồng.
Cô thích nhất trang phục của hãng , nên quần áo trong tủ đồ của cô một nửa là của hãng , bình thường cô mặc như mà!
Mạch Niệm Sơn: “Ba, con với ba! Ba một khơi con cũng yên tâm.”
Mạch lão: “Không cần, Thừa Lỗi và Hạ Hạ ở đó, gì mà yên tâm? Hai hôm nay ở đây việc gì nữa, con phối hợp vợ con về Hồng Kông , dù ở đây các cũng quen.”
Mạch lão xong về phòng đổi một bộ quần áo bình thường cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-721-bat-an.html.]
“…”
Hai vợ chồng càng thêm bất an!
Mạch Niệm Sơn vợ : “Hôm nay khơi, vợ và Tiểu An mặc như thế ? Em nghĩ ?”
Đàm Chỉ Dĩnh: “Anh cũng mặc vest ? Đồ em mang theo đều là loại , mặc cái , thì mặc gì?”
Mạch Tiểu An thở phào nhẹ nhõm: Không càng !
Đàm Chỉ Dĩnh nhíu mày, trong lòng bất an.
Mạch Niệm Sơn bóp trán: Đau đầu!
Anh đề xuất mang theo vợ con đến, là nghĩ rằng đến đây giao hảo với con trai ruột của cha, bày tỏ thành ý của .
Nếu cha thực sự tìm con trai ruột, cũng thể nhận về.
Không ngờ cha vui!
•
Tiểu ngư thôn
Gia đình Giang Hạ ăn sáng xong, tạm biệt lũ trẻ, đến bến tàu.
Hôm nay cần đón Mạch lão, tài xế của họ là địa phương đường đến ngư thôn của họ.
Hôm qua hẹn chín giờ khơi.
Giang Hạ mấy đến bến tàu mới tám giờ rưỡi.
Mùa đông, thời điểm đúng là mua hải sản, bến tàu náo nhiệt khác thường.
Nếu là mùa hè, bảy giờ sáng mới là thời điểm náo nhiệt nhất, đến tám giờ rưỡi mặt trời gay gắt .
Chu Thừa Lỗi mua dầu diesel, Ông Chu và Giang Hạ mang đồ đạc lên thuyền .
Mọi thấy họ đều chào hỏi.
“Tiểu Hạ hôm nay cũng khơi ? Lâu lắm thấy cô khơi .”
“Người Tiểu Hạ học đại học mới về, đương nhiên lâu thấy cô khơi .”
“Vĩnh Phúc, hôm nay muộn thế?”
“Hôm nay khách đến, dẫn họ khơi, nên muộn một chút.”
Giang Hạ và Ông Chu lượt đáp lời của dân làng.
Hai đặt đồ đạc lên thuyền, Giang Hạ thấy xe chạy đến bến tàu.
Mạch lão bọn họ đến lúc tám giờ năm mươi.
Mạch lão tuổi cao, dậy sớm, sớm qua , hôm qua chỉ sợ định giờ quá sớm, phiền giấc ngủ của trẻ, mới bảo định giờ chín giờ.
Giang Hạ và Ông Chu thấy xe, liền xuống thuyền đón .
Mạch lão và Ông lão Từ xuống xe, quan sát tiểu ngư thôn.
Ông lão Từ: “Nơi khá náo nhiệt.”
Chỉ là thuyền đ.á.n.h cá đều nhỏ, là loại thuyền gỗ nhỏ nhỏ, thu hết cá của cả làng cũng nhiều.
Giang Hạ và Ông Chu nhanh chóng tiến lên: “Mạch lão, Ông lão Từ!”
Rồi Giang Hạ giới thiệu Ông Chu với hai : “Đây là ba chồng cháu. Ba, đây là Mạch lão và Ông lão Từ.”
Ông Chu : “Mạch lão, Ông lão Từ, kính chào hai ngài! Hoan nghênh đến tiểu ngư thôn của chúng !”
…
Một hồi xã giao qua , Chu Thừa Lỗi cũng mua dầu diesel về .
Mấy cùng lên thuyền.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi đều hỏi vì những khác đến.
Chu Thừa Lỗi lái thuyền.
Mạch lão quan sát thuyền đ.á.n.h cá : “Chiếc thuyền đ.á.n.h cá tệ, là loại đ.á.n.h bắt bằng lưới kéo ?”
Thuyền nhỏ đủ vững, hôm nay đặc biệt để một chiếc thuyền đ.á.n.h cá lưới kéo dẫn họ khơi.
Ông Chu : “ , chủ yếu là đ.á.n.h bắt bằng lưới kéo.”
Ông lão Từ: “Một ngày chừng thể vây bao nhiêu cá?”
Ông Chu: “Cái xem vận may, vận may thì mấy nghìn cân đến mười nghìn cân cũng , vận may thì chỉ mấy chục cân cũng khả năng.”
“Trạm thu mua của thuyền các mỗi ngày chừng thu bao nhiêu cá?”
…
Ông Chu cùng Mạch lão và Ông lão Từ chuyện, chạy đến vùng biển nuôi cá lồng bè.