Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 725: Cảm Giác Như Bị Lừa Rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:15:35
Lượt xem: 93
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bữa trưa hôm nay vô cùng phong phú, ngoài nguyên liệu lẩu hải sản thịnh soạn: những lát bào ngư mỏng như cánh ve, thịt tôm hùm, lát cá mú hoàng đế, lát cá vược biển, đủ loại tôm biển, khoanh mực, hàu sống, thịt gà cùng các loại rau củ.
Còn món gỏi cá cam đỏ do Ông lão Từ tự tay , và một nồi cháo tôm cua.
Bảy ăn no căng bụng.
Ăn trưa xong, Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi liền dẫn Ông lão Mai rời đảo, vùng biển gần làng để xem những con vẹm họ nuôi.
Thủy triều hôm nay bắt đầu rút, hàng chục mẫu cọc gỗ lộ một đoạn nhỏ, phủ đầy vẹm.
Chu Thừa Lỗi cho thuyền áp sát hơn một chút, thể thấy những con vẹm phía mặt nước.
Ông lão Từ liếc : “Cỡ vẫn đủ lớn, cái vỏ ít nhất dài năm sáu phân giá mới lên , hiện giờ đa phần còn nhỏ. Để chúng lớn thêm nửa năm nữa, vội. nếu các cháu ngại phiền phức, thể chọn những con lớn hơn để bán.”
Ông lão Từ loại vẹm nuôi kiểu thường thường là thu hoạch bộ vẹm một cọc gỗ bán cùng lúc, như thế tiện đỡ tốn tiền công.
Chọn những con lớn để bán, thứ nuôi nước, đợi thủy triều rút mới thu hoạch tiện, dựa nhân công bắt từng con một, vô cùng phiền phức, tiền công cũng ít.
nội địa bây giờ mức lương cực thấp, một ngày một đồng rưỡi cũng .
Hơn nữa vẹm là giống nhập ngoại, trong nước hiện nuôi cũng nhiều, nghĩa là dù tiền công đắt, vẫn lời, nên Ông lão Từ mới khuyên như .
“Giá cả dịp Tết chắc chắn sẽ đắt hơn bình thường, cỡ vẹm thuộc loại , giá thu mua ước chừng một đô la Hồng Kông một cân.” Ông lão Từ từng ăn những con vẹm , “Tuy cỡ tính lớn lắm, nhưng giống vẹm các cháu nuôi , vỏ mỏng, vị tươi ngon, thịt khá đầy đặn, mềm mại và đàn hồi, mang theo hương vị tươi mát của biển cả, tươi ngọt. So với những thứ ăn ở nước ngoài chẳng kém chút nào, tuyệt đối dễ bán.”
Chu Thừa Lỗi cũng thu hoạch một mẻ vẹm cỡ lớn , nhân dịp Tết đem bán.
Một là để kiếm một khoản tiền, hai là bắt những con lớn , thể trống chỗ cho những con nhỏ tiếp tục phát triển.
Hiện giờ những cọc gỗ, vẹm mọc dày đặc, những con nhỏ còn chỗ để lớn.
Người trong làng sợ khổ sỹ mệt, chỉ sợ tiền kiếm.
Một tệ một cân tuyệt đối thấp , thứ còn nguyên vỏ, nặng cân.
Chu Thừa Lỗi: “Trước Tết chúng cháu sẽ thu một mẻ để bán.”
Ông lão Từ: “Được, đến lúc đó cùng mấy con cá mú đỏ vận chuyển sang Hồng Kông là , những loại cá các cháu nuôi trong lồng lưới biển cũng chuyển hết , giá cả cứ thương lượng theo thị trường lúc đó, các cháu yên tâm, tuyệt đối sẽ lừa gạt các cháu , giá cả cũng để các cháu thiệt, để lão Mai thiệt chứ để các cháu thiệt.”
Ông lão Mai trợn mắt với ông!
Giang Hạ : “Chúng cháu tuyệt đối tin tưởng Từ gia gia.”
Xem xong vẹm, trở về nhà Giang Hạ.
Ông lão Mai đầu tiên đến nhà Giang Hạ, ông ngắm nghía ngôi nhà của cô, thấy cách bài trí trong nhà, cũng khá hài lòng.
Với trình độ kinh tế nội địa, cháu gái ông coi như ở “biệt thự” .
Ông lão Mai và Ông lão Từ ăn tối xong ở nhà Giang Hạ mới về.
Hai ông cùng Ông Chu dẫn ba bé sinh đôi tham quan cả ngôi làng và bến cảng của làng.
Chu Thừa Lỗi, Bà Chu và Giang Hạ ở nhà chuẩn bữa tối, Điền Thái Hoa cũng sang phụ giúp.
Điền Thái Hoa thấy Ông lão Mai họ lái xe tới, sớm dò la phận của họ, cả ngày hôm nay bao nhiêu dân làng tìm đến cửa nhà cô .
“Tiểu Hạ, Ông lão Mai và Ông lão Từ là đại gia bên Hồng Kông ? Vừa các ông nhắc đến Hồng Kông, các ông là từ Hồng Kông qua ?”
“Ừ.”
“Thật ?! Em giỏi quá! Ngay cả đại gia bên Hồng Kông cũng quen .”
Giang Hạ trả lời câu .
Điền Thái Hoa cũng bận tâm, tiếp tục : “Em quen thế nào? Sao chị cảm giác hai họ đặc biệt thiết với em, là họ hàng bên nhà em ?”
“Không , em giúp Ông lão Mai một việc, bọn em coi như quen ở Hội chợ Quảng Châu.”
“Họ tới gì? Sáng sớm các em dẫn họ biển, xem cá trong lồng lưới ? Mấy con cá mú đỏ của các em bán sang Hồng Kông ?”
Cũng chỉ còn hơn mười ngày nữa, Giang Hạ cũng giấu giếm: “ là dự định đó.”
Điền Thái Hoa nhịn nổi ghen tị: “Mấy con cá đó bán sang Hồng Kông chắc chắn đắt hơn bán trong thành phố nhỉ?”
“Giá cả sẽ cao hơn một chút.” Giang Hạ : “Cá nuôi trong lồng lưới biển và mấy con vẹm đến lúc đó cũng sẽ thu hoạch luôn bán sang Hồng Kông, chị hai nhớ tìm thu hoạch vẹm nhà sớm, ngày 28, 29 Tết bắt đầu thu.”
Sáng ngày 30 Tết, 4 giờ sáng vận chuyển đến bến cảng Hồng Kông.
Điền Thái Hoa xong mắt sáng rực: “Vẹm cũng bán sang Hồng Kông? Vẹm bán bao nhiêu tiền một cân?”
Giang Hạ: “Tạm thời , ước chừng một tệ một cân, thể thấp hơn một hai hào cũng chừng.”
“Một tệ một cân?” Điền Thái Hoa hét lên!
“Chỉ là ước chừng thôi! Chị cũng giá thu mua hải sản mỗi ngày một khác, chị đừng kỳ vọng quá. Phải xem lượng vẹm chợ ngày hôm đó nhiều ít.”
“Chị , chị hiểu! Chị chứ? Chị vốn tưởng bán năm hào một cân là lắm ! Phát tài ! Phát tài !”
Mấy con vẹm đó còn nguyên vỏ, mười sáu mười bảy con một cân .
Điền Thái Hoa tính theo phép chia Giang Hạ dạy, nhanh tính .
Nghĩa là một con vẹm thể bán sáu phân tiền!
Điền Thái Hoa lập tức nôn hết vẹm ăn gần đây , nuôi chúng cọc gỗ!
Cô một miệng một con sáu phân tiền!
Mấy ngày gần đây tổng cộng ăn mấy chục con sáu phân tiền?
Quá phung phí!
•
Bữa tối, Ông lão Từ những món ăn bày biện tinh tế từng đĩa, mới gặp cao thủ!
Đặc biệt là đĩa gỏi cá ống khói đỏ , một cái trình độ d.a.o công cao hơn trình độ của .
Ông Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi: “Mấy món là hai đứa ?”
Chu Thừa Lỗi: “Vợ cháu , cháu phụ giúp thôi.”
Ông lão Từ: “…”
Cảm giác như lừa !
Trưa nay ông nên tự tay , nên câu cá mới !
“Hạ Hạ, cháu cháu nấu ăn?”
Mộng Vân Thường
Giang Hạ vô tội: “Cháu mà! Cháu ông bảo cháu ông thế nào, cháu sẽ đó ? Cháu còn cháu nên đều ? Chỉ là Từ gia gia tin thôi!”
Ông lão Từ: “…”
Trên đường về, Ông lão Mai và tài xế còn đang hứng thú bàn luận hôm nay câu bao nhiêu cá, những con cá đó ngon thế nào!
Ông lão Mai khen ngợi hết lời tài nấu nướng của Giang Hạ, di truyền từ tay nghề của ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-725-cam-giac-nhu-bi-lua-roi.html.]
Ông lão Từ chua xót: “ , còn di truyền cả cái tính giả cùi ăn thịt hổ của ông nữa!”
Hôm nay lỗ ít nhất mấy chục con cá!
Để chuẩn bữa trưa đó, ông bỏ lỡ bao nhiêu con cá mú hoàng đế, bao nhiêu con cá mú giống !
Ông lão Mai: “Ông đừng họ Từ nữa, họ Lại cho ! Tự tin khác, thích tự tay , còn đổ cho !”
chương 726: Tin
Sau khi ông Mai và ông Từ rời , Giang Hạ quét dọn vệ sinh hỏi Chu Chu và Chu Uyển: "Hai đứa chơi ở Bắc Kinh ngay lễ bế giảng, là đợi Tết mùng năm mùng sáu mới ?"
Chu Uyển: "Nghỉ học là liền ạ!"
Cô bé nóng lòng chịu nổi !
Chu Chu hỏi: "Có gì khác biệt ạ? Thời điểm nào tiện hơn cho cô?"
Khi trả lời những câu hỏi kiểu , Chu Chu luôn suy nghĩ nhiều hơn một chút, quả là một đứa trẻ chu đáo.
Giang Hạ : "Lúc nào cô cũng tiện cả, tùy các cháu thích thôi. Nếu Tết thì chỉ chơi ba ngày về, nếu Tết thì thể chơi đến tận lúc khai giảng mới về."
Bọn họ vẫn khi nào khai giảng, nhưng theo kinh nghiệm những năm thì hoặc là mười hai Tết sẽ khai giảng, hoặc là rằm tháng Giêng.
Vậy thì là thể chơi ở Bắc Kinh nhiều ngày ?
Chu Uyển lập tức đổi ý: "Vậy thì Tết ạ!"
Dù Tết ở trong làng cũng vui.
Đến lúc đó dân mấy xã còn kéo lưới rào biển, náo nhiệt lắm.
Hơn nữa Tết nhà nào nhà nấy đều bánh gạo, bánh vân phiến, quả, chiếu dầu, đường , dầu tử... chung là nhiều món ngon.
Cô bé hẹn với các bạn trong làng , đến lượt nhà ai đồ ăn ngon thì sẽ đến nhà đó ăn!
Mỗi ngày đều thể đến nhà các bạn khác để ăn uống.
Chu Chu liền : "Vậy thì Tết ."
Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Sâm đang rửa bát, "Anh hai, khi nào đến nhà đồng chí Nguyễn Đường thăm hỏi?"
Chu Thừa Sâm: "Ngày hai tám Tết đưa cô về Bắc Kinh, nhân tiện đến thăm."
Dù Nguyễn Đường đồng ý, nhưng Chu Thừa Sâm cô lo lắng nhà khó.
Chu Thừa Sâm cũng sợ khó, khó thì cũng là vì họ thương yêu Nguyễn Đường.
So với những khó khăn thể gặp , càng để ý hơn đến tấm lòng của cô. Cô lo lắng cho như , cũng cho phép bất cứ điểm nào đủ.
Hơn nữa, báo cáo kết hôn của Nguyễn Đường e rằng nhanh .
Ngoài báo cáo kết hôn, họ còn báo cáo tình yêu.
Mà yêu nửa năm mới báo cáo kết hôn.
Không sớm gặp bố cô , lẽ nào âm thầm hẹn hò hơn nửa năm? Anh chuyện đó .
Chu Thừa Lỗi gật đầu, phát biểu ý kiến.
Chu Thừa Sâm : "Mấy con vẹm xanh đó phiền giúp thu giùm, chắc đến ba mươi Tết mới về."
Chu Thừa Lỗi: "Không thành vấn đề."
Bình thường ở Bắc Kinh, bên trại cá và nhà máy đều do hai và cả xử lý giúp, giờ chỉ giúp chút việc nhỏ.
•
Hôm , Chu Thừa Sâm trở đơn vị việc, xuống văn phòng tìm đến.
Nhìn thấy đến, ngạc nhiên dậy: "Ông Mai, ông đến đây?"
Ông Mai : " dự định xuất tiền sửa một con đường từ bến tàu làng các đến trong thành phố, đồng thời mở rộng bến tàu làng các , quyên tặng xây hai dãy nhà học tiểu học và thành lập một trường trung học."
Tất nhiên, con đường đó từ bến tàu làng đến thành phố, chính xác là từ cửa nhà cháu gái đến thành phố.
Chu Thừa Sâm: "..."
•
Mười giờ sáng, trưởng thôn Chu Binh Cường nhận tin từ đội, bảo dẫn dân làng dọn dẹp vệ sinh trong làng, đừng để vỏ trái cây rác rưởi khắp nơi, để đón đại gia từ Hồng Kông về quyên tiền xây đường và trường học.
Chu Binh Cường nhận thông báo từ đội, hưng phấn chạy về nhà lấy chiêng đồng.
Vợ Chu Binh Cường hỏi: "Anh lấy chiêng đồng gì? Đội tin tức gì thông báo với ?"
Chu Binh Cường kích động : "Có đại gia từ Hồng Kông sắp đến làng sửa đường và mở rộng bến tàu, còn quyên xây trường tiểu học và trung học! Anh thông báo dân làng, bảo dọn dẹp bến tàu và đường làng sạch sẽ, kẻo ông chủ đến thấy làng bẩn thỉu khắp nơi sợ bỏ chạy mất!"
Vợ Chu Binh Cường xong ngạc nhiên: "Đại gia Hồng Kông đến làng sửa đường? Tiền nhiều tiêu ?"
Ý nghĩ đầu tiên của bà là thằng ngốc nào chuyện ngu ngốc , ngốc tiền nhiều ?
Chu Binh Cường: "Mấy ông lớn bên đó đều thích về nội địa sửa đường xây trường, việc thiện! Em hiểu cái gì? Em mau cầm chổi bến tàu dọn dẹp ! Đừng để bến tàu mùi tanh cá và mùi cá c.h.ế.t!"
Vợ Chu Binh Cường: "Em rảnh! Anh dùng chiêng trống thông báo khác dọn !"
Chu Binh Cường: "Anh là trưởng thôn, em là vợ , em gương mẫu ?"
Vợ Chu Binh Cường mím môi: "Vợ trưởng thôn thì ? Việc thấy phần em, việc cực khổ thì em gương mẫu! Đừng phiền em, thì tự ! Em rảnh!"
Chu Binh Cường: "Bảo em tóc dài kiến thức ngắn, em chịu! Em nếu ông chủ lớn đó thật sự đến làng xây đường, bến tàu và quyên xây trường học, sẽ lợi gì cho chúng ?"
"Có lợi gì?"
Chu Binh Cường nhỏ: "Đây là thành tích khi trưởng thôn! Nếu thật sự thành công, dân làng sẽ tôn trọng bao? Biết thể nhờ đó thăng lên thị trấn cán bộ!"
Vợ Chu Binh Cường ngờ còn chuyện thế, bà xoay tại chỗ tìm chổi: "Em quét ngay đây, em kêu khác dọn, đảm bảo quét sạch sẽ tinh tươm! Không một cái lá! Anh cũng mau cầm chiêng trống thông báo khác !"
Chu Binh Cường thấy bà hiểu, cũng vội cầm chiêng đồng gõ chạy ngoài: "Bà con dân làng chú ý! Có một tin lớn! Tin thông báo! Có ông chủ Hồng Kông..."
Vợ Chu Binh Cường tìm một cây chổi lớn, loại chổi lớn bằng tre.
Bà mang chổi và mẹt đan bằng tre chạy ngoài, ngang qua nhà Giang Hạ thấy họ Chu đó cho ba đứa bé ăn, bà bước sân : "Vợ Vĩnh Phúc, quét đường ! Binh Cường tìm một ông chủ Hồng Kông đến làng sửa đường và xây bến tàu, xây trường học. Chiều nay ông chủ lớn đó sẽ đến thị sát, cả làng đều dọn bến tàu và đường lớn, chị cũng mau !"
Mẹ họ Chu thấy lời của Chu Binh Cường , đây là chuyện , vốn dĩ bà nên tham gia, nhưng ông nhà và Thừa Lỗi biển , Giang Hạ nhà máy, bà trông cháu lấy thời gian?
" đang trông cháu, rảnh dọn bến tàu, lát nữa quét con đường nhỏ gần cửa nhà."
Vợ Chu Binh Cường: "Nhà ai trông cháu? Đâu mỗi chị bà! cho chị ! Đây là chuyện lớn! Chuyện lớn lợi cho dân làng! Là ông nhà khó khăn lắm mới thuyết phục đại gia Hồng Kông đến thăm làng đầu tiên! Nếu vì nhà chị cho dọn, dẫn đến thiếu nhân lực, dọn sạch bến tàu, ông chủ lớn đó chạy sang làng khác sửa đường, sửa bến tàu, xây trường học! Chị là tội nhân lớn của làng! Mau lên, mỗi nhà cử một quét! Nếu chị , giỏi thì chị tìm một đại gia Hồng Kông đến sửa đường! Nhà các chị quen nhiều đại gia Hồng Kông ?"
Vợ Chu Binh Cường xong câu liền bỏ , bà chỉ đến khoe khoang chút, nhân tiện vênh váo cái oai "quan thái" một chút.
bà còn đốc thúc dọn dẹp bến tàu sạch sẽ, thời gian nhiều với họ Chu.