Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 731: Anh đúng là người thấu hiểu lẽ đời

Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:15:40
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông Giang cùng ông Lão Mai ăn cơm tối xong mới trở về nhà.

Khẩu vị của hai giống đến kinh ngạc.

Về đến nhà, Ông Giang liền phòng tìm kiếm thứ gì đó.

Bà Giang tắm xong bước , thấy ông lục tung thứ trong két sắt lên, liền hỏi: "Anh lục lọi tìm cái gì thế?"

"Tìm chiếc nhẫn mà đây vẫn đeo cổ."

Ông Giang những thứ trang sức đồ đạc gì, chỉ mỗi chiếc nhẫn đó và một chiếc nhẫn cưới. Những năm tháng tiện đeo những thứ , nên đều giao cho Bà Giang cất giấu.

Về mua két sắt, ông thấy Bà Giang để bộ vật quý giá trong nhà trong đó.

Bà Giang: "Để chung với đồ trang sức của em , em tìm giúp . Anh tìm chiếc nhẫn đó gì? Định đeo ?"

Ông Giang một chiếc nhẫn từ nhỏ dùng dây xuyên qua đeo cổ, hẳn là do đẻ của ông để . Về đến thời kỳ đặc biệt, ông mới tháo , cất giấu , mãi đeo .

Bây giờ cảnh khác, lấy đeo cũng chẳng .

Ông Giang: "Không , hôm nay thấy một chiếc hoa văn giống hệt trong tay một vị lão nhân."

Bà Giang: "..."

Bà Giang tìm chiếc nhẫn đưa cho Ông Giang.

Ông Giang chiếc nhẫn nữ trong tay, trầm mặc.

Bà Giang: "Sao , những hoa văn đó giống ?"

Ông Giang chiếc nhẫn quen thuộc đến thể quen hơn, gật đầu.

Khi thấy chiếc nhẫn trong tay ông Lão Mai, ông đường vân giống hệt, chỉ khác là một chiếc là kiểu nam, một chiếc là kiểu nữ.

Lòng Bà Giang thắt , quan sát chồng: "Vậy... ông Lão Mai là bố chứ?"

Tâm trạng Ông Giang phức tạp từng , "Ông Lão Mai hỏi tiểu Đông ngày mai về , hẹn cả nhà Hạ Hạ và chúng ngày mai cùng ăn cơm ở Tụ Phúc Lâu."

Bà Giang: "..."

Ông Lão Mai về đến nhà hơn tám giờ tối, Mai Niệm Sơn và Đàm Chỉ Dĩnh đang xem tivi trong phòng khách, chờ ông về.

Đàm Chỉ Dĩnh thấy ông Lão Mai về, vội dậy: "Bố, bố về ? Con hầm canh sâm, con mang cho bố ngay đây."

Tâm trạng ông Lão Mai vẫn đang phấn khích, vẫy tay: "Vừa ăn cơm xong lâu, no , ăn nổi nữa, các con ăn . Bố tắm rửa nghỉ ngơi một chút, hôm nay bộ cả ngày ."

Nói xong, ông Lão Mai liền về phòng.

Đàm Chỉ Dĩnh thấy ông Lão Mai vui như , đoán chừng ông gặp con trai ruột.

"Ông già chắc định nơi nào Ông Giang nhậm chức thì đầu tư nơi đó chứ?"

Mục đích của ông Lão Mai sửa đường, xây trường học, bến tàu và cảng biển là gì, họ đều hiểu.

Chẳng là để tạo thành tích chính trị cho gia đình con trai ruột đó ?

Chưa kịp nhận con, ông Lão Mai bắt đầu mở đường cho con trai ruột và cả nhà cháu gái !

Vừa sửa đường, xây trường học, còn xây cả bến tàu và cảng biển, những thứ xây xong thì một tỷ cũng đủ.

Nhà thì tiền, nhưng dù gia tài trăm tỷ, những thứ cũng chỉ đủ xây một trăm .

Mai Niệm Sơn: "Tiền bố kiếm , đầu tư thì đầu tư, chúng cũng quản ."

Đàm Chỉ Dĩnh: "..."

"Anh đúng là thấu hiểu lẽ đời!"

Cứ tiêu một tỷ một tỷ! Anh đau lòng ?

Đó là đầu tư hàng trăm triệu, một hai trăm vạn, cũng mười triệu!

tiền thì mấy tỷ chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-731-anh-dung-la-nguoi-thau-hieu-le-doi.html.]

Mai Niệm Sơn: "Sao thấu hiểu? Bố là bố , từ nhỏ đến lớn xem như con đẻ, cũng xem bố như cha ruột."

Ông Lão Từ chỉ điểm đúng, những gì quá đủ , con nếu tham lam dễ mất trắng.

Tài sản của cha nuôi cho là tình nghĩa, cho cũng là lẽ thường.

Cha nuôi tìm kiếm vợ con cả đời, bù đắp cho con trai ruột là chuyện thường tình.

Ngay cả bản , chẳng lẽ tài sản nghĩ để cho Tấn Bình, mà để hết cho con nuôi?

Tự nghĩ cũng thấy thể nào!

Cha nuôi nợ , trái ân tình trọng hơn núi.

Bản hiện tại công ty riêng, khi nghiệp đại học, cha nuôi cho một khoản tiền lớn để đầu tư mở công ty tập tay, những năm nay dựa ngọn núi lớn và mối quan hệ của cha nuôi, công ty kinh doanh cũng khá .

Bản năng lực, dù cha nuôi chẳng để gì, một công ty, tương lai cuộc sống cũng sẽ tệ, may mắn hơn nhiều , nếu quá tham lam, cha nuôi lòng, mới là mất hết tất cả!

*

Hôm là thứ Bảy, Giang Hạ vẫn đến nhà máy từ sáng sớm và ở nửa ngày, trưa về đến nhà, mấy chị em Quang Tông Diệu Tổ lễ bế giảng xong và về .

Chiều nay Giang Đông về nhà, hẹn với ông Lão Mai thành phố ăn cơm, nên cô lái xe sân, mà đỗ bên ngoài.

Giang Hạ đỗ xe, bước sân, lũ trẻ cầm sổ liên lạc, giấy khen, phần thưởng... ùa đến vây quanh Giang Hạ.

Ba đứa bé trong lòng ông bà tò mò các chị vây quanh .

Chu Chu: "Dì ơi, cháu thi nhất khối, cả văn lẫn toán đều điểm tuyệt đối! Đây là giấy khen của cháu, tổng cộng sáu tờ! Có hai tờ học sinh giỏi diện, một tờ là học sinh giỏi diện của huyện, một tờ của trường, còn đội viên xuất sắc, cán bộ lớp xuất sắc, tích cực lao động, học sinh gương mẫu, cùng vở và bút chì nữa."

Chu Uyển: "Dì ơi, cháu toán điểm tuyệt đối! Văn chín mươi tám, chỉ trừ hai điểm ở phần văn, cháu cũng nhất khối! Cháu năm giấy khen, cũng vở và bút chì."

Chu Văn Quang: "Dì ơi, cháu tiến bộ ! Trong top năm mươi khối..."

Chu Văn Tông: "Dì ơi, cháu đậu môn tiếng Anh !"

Chu Văn Diệu: "Dì ơi, cháu cũng thi top mười của lớp!"

Chu Văn Tổ: "Dì ơi, cháu cũng tiến bộ, thứ hai mươi sáu cả lớp! Có phần thưởng gì ạ?"

Chu Văn Quang: "Em thứ hai mươi sáu cả lớp mà cũng thèm đòi phần thưởng? Lớp em chỉ bốn mươi đứa thôi ?"

Chu Văn Tổ: "Vậy cháu cũng tiến bộ mà! Cháu tiến một bậc! Thím bảo tiến bộ là thưởng mà!"

Giang Hạ : " , tiến bộ cũng thưởng, tiến bộ nhiều thì thưởng lớn, tiến bộ ít thì thưởng nhỏ! Các cháu thưởng gì? Chiều thím dẫn các cháu phố thành phố, tự chọn ."

Chu Văn Quang: "Có thể phố Bắc Kinh chọn ạ?"

Mộng Vân Thường

Giang Hạ gật đầu: "Được."

Chu Văn Quang nắm chặt tay: "Yeah!"

Không uổng công nó nỗ lực!

Những đứa trẻ khác cũng vội : "Vậy cháu cũng đợi phố Bắc Kinh chọn."

"Cháu cũng !"

...

Máy chơi game ở Bắc Kinh chắc khác với trong thành phố nhỉ?

Bà Chu với đứa cháu gái trong lòng: "Về tiểu Bảo học cũng thi nhất nhé, bà thưởng cho."

Bây giờ nhà nhà đều cho con cái học nhiều chút là .

Tuy nhiên cũng xem trọng lắm, chỉ nhắc nhở bằng miệng, nghĩ đến việc kèm bài, giám sát chúng bài... dĩ nhiên cũng vì đa phụ tự họ cũng hiểu.

Cũng nhiều gia đình trọng nam khinh nữ cho con gái học nhiều, nghiệp cấp hai bắt con gái ngoài việc kiếm tiền.

Trong nhà máy của Giang Hạ cũng ít cô gái nghiệp cấp hai.

Chiều, đợi ba đứa bé ngủ dậy, cả nhà lái xe thành phố.

 

Loading...