Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 749: Bị Xé Rách
Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:18:19
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một tiếng đồng hồ , năm phân loại cá boong tàu gần như xong xuôi. Chu Thừa Lỗi thấy tiếng động cơ bất thường ngày càng lớn, dậy : "Kéo lưới lên thôi."
Hơn nữa, chỉ còn hơn hai mươi phút nữa là đến bến cảng thành phố.
Ông Chu vui vẻ : "Kéo lưới, kéo lưới."
Phóng viên tỏ đặc biệt mong đợi.
Mặc dù cũng đang mong đợi điều gì.
Hai em trai thử xem hai thể kéo lưới lên .
Câu trả lời là còn vất vả hơn mẻ lưới .
Thế là Ông Chu và phóng viên đều tiến lên giúp đỡ.
Phóng viên cảm nhận rõ ràng mẻ lưới còn nặng hơn mẻ .
Bốn tốn hết chín phần mười khí lực mới kéo lưới cá lên thuyền.
Mẻ lưới một nữa phần lớn là cá thu ngừ.
Vừa chụp ảnh, phóng viên hỏi: "Sao nhiều cá thu ngừ như ? Có là đàn cá thu ngừ đang di cư ?"
Ông Chu: "Bây giờ là mùa di cư của cá thu ngừ, đây là may mắn!"
Nhiều đàn cá hiện tượng di cư, chủ động, động.
Có di cư tránh rét, di cư sinh sản, di cư tìm mồi, giống như cá cơm sẽ từ Biển Bột Hải bơi đến Hoàng Hải để tránh rét, cá lược sẽ di cư về phía bắc để đẻ trứng mùa xuân, cá ngừ sẽ băng qua đại dương để di cư nhằm đuổi theo con mồi.
Cá thu ngừ hàng năm mùa hè thu cũng di cư, chỉ là hiện tại là mùa hè thu.
Ngoài tập tính di cư cố định của một loài cá, những lúc khác gặp đàn cá chính là gặp , thể giải thích tại gặp, cách giải thích nhất chính là may mắn.
Phóng viên: "..."
Bác Chu cái gì cũng , nhiệt tình rộng rãi, chăm chỉ lương thiện, chỉ là chút duy tâm mà thôi!
Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Sâm đổ đống cá , rõ ràng là mẻ lưới còn cao hơn mẻ .
Ông Chu đắc ý : " sai chứ? Mẻ lưới tất nhiên còn bội thu hơn mẻ ! Mẻ chắc chắn bảy tám trăm cân!"
Phóng viên đống cá chất cao như núi boong, gật đầu lia lịa: "Ghê thật! Khâm phục thôi! Bí quyết của bác vẫn là lợi hại hơn cả!"
Ông Chu: "Đương nhiên, câu 'Gia hòa vạn sự hưng' là trí tuệ của tổ tiên Hoa Quốc chúng đúc kết từ năm nghìn năm lịch sử, tuyệt đối là đúng."
Điều phóng viên đồng tình, chỉ là cách hiểu của và Ông Chu về câu giống mà thôi.
Mộng Vân Thường
Tuy nhiên, cũng tranh luận với Ông Chu, tư tưởng của lớn tuổi thường cố chấp, tranh cãi cũng đổi suy nghĩ của họ, cứ thuận theo lời họ là .
Mấy tranh thủ thời gian phân loại cá, phóng viên cũng giúp họ phân loại, đó tiếp tục tìm hiểu thêm về tập tính của các loài cá ở vùng biển , " thấy tháng Tư, tháng Năm ở vùng chúng , nhiều tàu cá dùng đèn để nhử mực, tiếp đến tháng Năm, tháng Sáu biển nhiều sứa..."
" , tháng Tư và tháng Năm là mùa vụ mực, mực tính hướng quang, nên ngư dân đều khơi ban đêm, dùng đèn để nhử, ánh đèn chiếu mặt biển thể thu hút mực, còn sứa thì trực tiếp dùng vợt để vớt thôi..."
...
Nguyễn Đường nhịn thì thầm hỏi Giang Hạ: "Tiểu Hạ, thật sự là như ?"
Vợ chồng cùng thả lưới thật sự thể mẻ lưới bội thu?
tại trong làng chài thích phụ nữ biển đ.á.n.h cá lắm?
Chu Thừa Sâm thấy, đùa giỡn: "Nhà khác thì , nhà thì , đây là bí quyết gia truyền nhà !"
Nguyễn Đường: "..."
Giang Hạ thầm : " , chỉ nhà là như thế."
Nguyễn Đường: "..."
"Em hiểu ."
Đống cá cao như núi, ngăn cách hai cặp vợ chồng.
Chu Thừa Sâm nhướng mày, dùng giọng thấp hơn hỏi: "Em hiểu cái gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-749-bi-xe-rach.html.]
Nguyễn Đường liếc , áp sát nhỏ: "Hiểu là yêu thương , nên yêu thương em thật ."
Chu Thừa Sâm thấy nụ trong mắt cô, cách gần, còn ngửi thấy mùi thơm thanh khiết của xà bông cô, khóe miệng nhếch lên: "Ừ."
Một tiếng trầm thấp, giọng khàn khàn mê .
Nguyễn Đường càng rạng rỡ hơn.
Chu Thừa Sâm cũng .
Giang Hạ liếc đôi uyên ương đường ngọt vượt chuẩn đối diện, trong mắt cũng ánh lên nụ thì thầm: "Ngọt thật đấy."
Chu Thừa Lỗi cô: "Cái gì ngọt?"
Cô ăn gì !
Giang Hạ liếc phía đối diện, khẽ: "Đôi tình nhân đang yêu say đắm đó!"
"..."
Chu Thừa Lỗi về phía đối diện, đôi tình nhân đang mỉm ngọt ngào thì thầm trò chuyện.
Anh hai mỗi tuần đều thăm Nguyễn Đường, sẽ cùng cô uống cà phê trong thành phố, xem phim, dạo phố, sẽ dẫn cô hứng của biển, sẽ dẫn cô khơi...
Sau khi và Giang Hạ đính hôn, ở trong quân ngũ, một năm mới một kỳ nghỉ dài, kỳ nghỉ dài đầu tiên là về để đính hôn với cô, kỳ nghỉ dài thứ hai về thăm nhà cô, cũng gặp cô, cô xem phim với bạn học, đó họ kết hôn.
Họ từng thật sự hẹn hò t.ử tế kết hôn .
Chu Thừa Lỗi quyết định bù đắp .
Người khác , cô cũng thiếu.
Sau mỗi tháng dành một hai ngày để ở bên cô, chỉ hai họ, bận tâm công việc, bận tâm con cái.
Chỉ hai họ mà thôi.
•
Nửa tiếng , tàu cá cập bến.
Ba xuống tàu, Chu Thừa Sâm gọi một chiếc taxi, đưa Nguyễn Đường về nhà, nhân tiện tiễn phóng viên một đoạn.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi cùng Ông Chu tiếp tục ở tàu phân loại cá, bán cá, nhân tiện đợi Chu Thừa Sâm .
Ông Chu thấy bến cảng dựng một tấm biển gỗ dán giấy đỏ, đó thông báo mở rộng bến cảng Tết, nhắc nhở dân đến chợ hải sản mua cá.
Ông Chu : "Xem sạp ở chợ hải sản của chúng sớm muộn gì cũng thuê thôi."
Theo ngày tháng ghi đó, tức là Tết Nguyên Tiêu sẽ bắt đầu mở rộng.
Bây giờ cách Tết Nguyên Tiêu còn hai mươi ngày, ước tính vẫn đang chờ xem, nhưng chắc cũng sẽ bắt đầu tìm sạp .
Sạp họ mua vị trí như , thể nào một cuộc điện thoại cũng nhận chứ!
Việc giao cho ban quản lý chợ phụ trách, nhưng bản họ cũng dán giấy đỏ ở sạp và để điện thoại.
Giang Hạ với Chu Thừa Lỗi: "Anh xem điện thoại dán ở sạp của còn ?"
Ông Chu vội : " đó, dán chắc, gió thổi bay mất ."
"Được." Chu Thừa Lỗi đáp lời qua xem, dù cũng xa lắm.
Khi Chu Thừa Lỗi đến sạp của nhà trong chợ hải sản, phát hiện tờ giấy đỏ dán đó đều thấy .
Họ mua nhiều sạp như , thể nào tờ nào cũng gió thổi bay, hơn nữa một sạp còn để dấu vết xé.
Anh đến ban quản lý chợ hỏi: "Đồng chí, thấy ai xé tờ giấy đỏ những sạp ở hàng đầu khu Đông ?"
Nhân viên trực ban quản lý đang truyện radio, ngẩng đầu Chu Thừa Lỗi một cái: "Không thấy, cũng hai mươi bốn tiếng đều ở đây. Có gió thổi bay ? thấy một là gió thổi bay. Chỉ là cũng là của sạp nào thổi xuống, nên dám tự ý dán ."
Chu Thừa Lỗi : "Anh giấy đỏ và bút lông ở đây ? một tờ dán lên. trả tiền mua giúp ."
Người ban quản lý : "Đồng chí, dùng giấy đỏ dán lên, dễ gió thổi bay, ! Anh mua sạp nào? Có đến thuê, sẽ giới thiệu sạp của cho họ, nếu giao dịch thành công, cho một đồng là . thành công giúp mấy chủ sạp tìm thuê !"