Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 750: Bản tính khó dời
Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:18:20
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa thử là lòi ngay!
Chu Thừa Lỗi liếc một cái, giọng điềm nhiên: "Anh thật sự tờ giấy đỏ tại sạp của là do ai xé bỏ?"
Người quản lý: "Không , thấy, ước chừng là lúc tan ca xé mất. Đồng chí, rốt cuộc cần giúp tìm thuê ? Một sạp chỉ một đồng thôi, đảm bảo giúp tìm thuê sạp của ! Anh mua giấy đỏ, bút lông, mực tàu và hồ dán cộng còn chỉ một đồng ! cũng là tiết kiệm tiền cho , thì dán lên, tờ giấy đỏ đó gió thổi bay mất, cái sạp của đến khi nào mới cho thuê , đúng ? Cho thuê sớm thì thu tiền sớm! Chỗ chúng hiện giờ một sạp thể cho thuê năm mươi đến một trăm tệ một tháng! Anh cho thuê sớm ngày nào, thì kiếm tiền sớm ngày đó, thì để thêm một ngày, lỗ còn chỉ một đồng!"
Tờ giấy đỏ đúng là do xé bỏ, mục đích đương nhiên là kiếm tiền.
Đầu tháng ngày nào cũng tìm tới thuê sạp, liền nghĩ biện pháp !
Cái chợ lớn, tổng cộng một nghìn đơn vị, còn cả cửa hàng, một sạp kiếm một đồng, một gian hàng kiếm năm đồng, bộ sạp và cửa hàng đều cho thuê hết thể kiếm hơn một nghìn đồng!
Kiếm quá dễ!
Đoạn thời gian kiếm hơn một trăm đồng !
"Không cần!" Chu Thừa Lỗi liếc , rời .
Người quản lý bóng lưng rời , bĩu môi: "Một đồng cũng chịu bỏ ? Keo kiệt như mà phát đạt mới lạ! Đáng đời cả đời đ.á.n.h cá!"
Hắn thèm để ý Chu Thừa Lỗi nữa, vặn to âm lượng radio tiếp tục kể chuyện: "Thật đấy! Làm phiền chuyện."
Chu Thừa Lỗi tìm một cửa tiệm gần đó gọi điện thoại, mua một tờ giấy đỏ, bút mực và hồ dán, đó chợ hải sản.
Anh tự tay cắt một tờ giấy đỏ, điện thoại và liên hệ, dán lên sạp của Chu Thừa Sâm.
Cái sạp là sạp gần khu quản lý nhất.
Anh dán hết, chỉ dán một tờ tại sạp , xong xuôi liền bước lớn rời khỏi chợ.
Người quản lý trong văn phòng Chu Thừa Lỗi mần mò, lên tiếng, mãi đến khi Chu Thừa Lỗi khỏi một lúc, mới rời văn phòng, đó liếc hướng Chu Thừa Lỗi, thấy bóng dáng nữa.
Hắn mới tới trực tiếp xé tờ giấy đỏ dán xuống, ném xuống đất, về văn phòng.
Chu Thừa Lỗi từ đằng xa thấy rõ màn .
Anh bước , về phía đối phương.
Người quản lý huýt sáo về chuyện, cũng thấy Chu Thừa Lỗi tới.
Chu Thừa Lỗi đến cửa sổ văn phòng.
Người quản lý thong thả đó uống chuyện.
Hắn thấy cửa sổ , ngẩng đầu liếc , giật đến mức sặc cả lên!
Hắn theo phản xạ liếc cái sạp , cách mấy cái sạp, chỗ thấy, thở phào : "Đồng chí, định nhờ giúp tìm thuê ? Vậy đưa một đồng là ! đảm bảo trong ba ngày nhất định giúp tìm thuê! Anh định cho thuê bao nhiêu tiền?"
Chu Thừa Lỗi lạnh nhạt: "Xé tờ giấy đỏ dán còn kiếm tiền của ?"
Người quản lý đảo mắt một vòng: "Anh gì ? Ai xé giấy đỏ của , chứng cứ ? Đừng bậy…"
Chu Thừa Lỗi thò tay từ cửa sổ trực tiếp, một tay túm lấy áo , lôi cả từ cửa sổ ngoài!
Người quản lý sợ đến mức mặt trắng bệch!
"Mày gì ? Thả tao ! Tao báo cảnh sát đấy!"
"Cứu mạng! Cứu mạng với!"
chợ trống trải, lúc một bóng , hét cũng bằng thừa!
Chu Thừa Lỗi đặt xuống đất, cứ thế túm chặt áo , lôi về phía .
Người quản lý gắng sức giãy giụa: "Thả tao ! Mày gì ? Thả tao ! Tin tao báo cảnh sát!"
Người quản lý sợ , ăn mặc kiểu dân chài, ngay đối phương chỉ là dân đ.á.n.h cá mà thôi.
Chu Thừa Lỗi lôi một mạch đến sạp của Chu Thừa Sâm.
Tờ giấy đỏ mới dán còn đất, chỗ dán hồ sạp vẫn khô.
Anh chỉ tờ giấy đỏ đất: "Đây chính là chứng cứ, tận mắt thấy xé xuống!"
Người quản lý cãi chày cãi cối: "Không ! Là dán chắc, nó tự rơi thôi! A…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-750-ban-tinh-kho-doi.html.]
Chu Thừa Lỗi vặn tay , vết đỏ tay do xé giấy đỏ để lộ như : "Nó tự rơi ư? Xem giữ công việc ."
Tay quản lý đối phương vặn, đau đến mức toát cả mồ hôi lạnh!
quản lý sợ , thuê đến quản lý, công việc của còn đến lượt lên tiếng.
Hơn nữa ăn mặc kiểu dân chài, ngay đối phương chỉ là dân đ.á.n.h cá mà thôi.
"Buông tay, việc liên quan gì đến mày? Đâu mày trả lương cho ! Tao cho mày , buông tao , thì tao báo cảnh sát đấy!"
Chưa thấy quan tài đổ lệ! Trong đáy mắt Chu Thừa Lỗi lóe lên một tia sắc bén: "Báo !"
"Rắc rắc!"
"A!"
"Rắc rắc!"
"Rắc rắc!"
Mộng Vân Thường
"A!"
"A~"
……
Lúc , Lý Chí Hoa vội vã chạy tới.
Người quản lý trông thấy , lập tức hét lớn: "Cứu mạng, cứu mạng với! Chí Hoa ca, cứu mạng!"
Chu Thừa Lỗi tháo khớp bộ tứ chi của , ném xuống đất!
Người quản lý đau đến mức nước mắt giàn giụa!
Hắn co quắp thành một cục nhưng chỉ khẽ động một cái, đau!
Lý Chí Hoa vội vã đến mặt hai .
Người quản lý nhịn đau : "Chí Hoa ca, đ.á.n.h ! Tay chân em đều đ.á.n.h gãy ! Em báo cảnh sát! Anh mau báo cảnh sát! Em báo cảnh sát!"
Lý Chí Hoa trợn mắt : "Rốt cuộc ngươi gì?"
Nếu quá đáng, như Chu Thừa Lỗi so đo với một tên quản lý chợ nhỏ mọn như ?
Lý Chí Hoa với Chu Thừa Lỗi: "Đồng chí Chu, xin , nhân viên chúng chỗ nào chu đáo ?"
Chu Thừa Lỗi: "Anh bảo tự !"
Lý Chí Hoa quản lý: "Ngươi gì nữa?"
Người quản lý thấy thái độ của Lý Chí Hoa với Chu Thừa Lỗi khách khí như , trong lòng đoán phận Chu Thừa Lỗi ước chừng tầm thường, vội khôn ngoan : "Hiểu lầm, hiểu lầm! là quen, chỉ giúp đồng chí Chu cho thuê sạp thôi. Vì đều là bạn bè, giúp cho thuê, lấy tiền! Tờ giấy đỏ cũng giúp dán !"
Chu Thừa Lỗi lạnh nhạt, đúng là bản tính khó dời!
"Anh giúp ! Anh là cố ý xé bỏ cách thức liên hệ dán, khiến buộc nhờ giúp đỡ! Hai tình huống tính chất khác !"
Nếu chủ động tìm đề nghị giúp cho thuê sạp, một sạp một đồng, điều thành vấn đề, Chu Thừa Lỗi cũng cảm thấy bình thường, thậm chí còn cảm thấy đầu óc linh hoạt, óc kinh doanh!
cố ý xé bỏ cách thức liên hệ dán để mưu cầu tư lợi!
Vậy thì ở chỗ đó là tội c.h.ế.t!
Chu Thừa Lỗi với Lý Chí Hoa: "Nếu chợ do loại vì mưu cầu tư lợi mà giới hạn như quản lý, nghiêm trọng nghi ngờ một cái chợ lớn như thể phát triển !"
Chu Thừa Lỗi bỏ câu bỏ .
Chợ cổ phần của Lão Mai, hơn nữa là cổ đông lớn, Lý Chí Hoa cũng là ai, Chu Thừa Lỗi yên tâm giao cho xử lý.
Tên đuổi là chắc !
Còn những cách thức liên hệ xé , Chu Thừa Lỗi cũng tin tưởng Lý Chí Hoa sẽ sắp xếp giúp dán .
Hắn luôn là một khá thông minh và mất sự đôn hậu.