Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 759: Quả nhiên phải có Giang Hạ xuống biển!

Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:18:27
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những con sò điệp mà Giang Hạ thường nhặt lúc đ.á.n.h cá ven bờ đều lớn lắm. Cô còn tưởng rằng kích thước của sò điệp hoang dã ở vùng biển vốn dĩ chỉ lớn đến thôi, dù gì thì sò điệp cũng chỉ một loại.

“Ước chừng những con sò điệp sống đáy biển lâu mà ai phát hiện .”

Điền Thái Hoa suýt nữa thì mừng rỡ: “Nhất định là , hôm nay chúng hốt cả .”

Theo chân hai vợ chồng Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ thì thể phát tài, quả nhiên là sai!

Áp lực nước lớn, Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Tâm lặn xuống năm lượt, tổng cộng nhặt hai sọt đầy sò điệp.

Chu Thừa Tâm cảm thấy mệt, hai em liền trở thuyền nghỉ ngơi, đổi cho Chu Quốc Đống và Chu Vĩnh Quốc hai lặn xuống.

Thà coi thường núi chứ đừng coi thường nước, là cá, ở nước thì đừng tỏ mạnh mẽ.

Khi miệng của Chu Thừa Lỗi rảnh rang, Ông Chu nóng lòng hỏi: “Dưới đáy biển còn nhiều sò điệp ?”

Chu Thừa Lỗi: “Còn nhiều, cũng thấy.”

Chu Thừa Tâm: “Gần như bộ đáy biển đều là sò, con to con nhỏ. Thời gian hạn, bọn con chuyên chọn những con to để nhặt. Ước chừng sáng nay cũng nhặt hết .”

Ông Chu cũng câu cá nữa: “Lát nữa bố cùng các con xuống nhặt.”

Nhiều thì sức mạnh lớn, nhặt bao nhiêu bấy nhiêu.

Giang Hạ với Chu Thừa Lỗi: “Lát nữa em cũng theo các xuống biển.”

Đã hơn mười giờ , mặt trời chiếu xuống, Giang Hạ mặc một chiếc áo dài tay mỏng cũng thấy lạnh.

Không khí lạnh tràn về, mùa đông ở ngôi làng chài nhỏ sẽ quá lạnh, giữa trưa nắng to, nhiều thậm chí còn mặc áo cộc tay.

khí lạnh, nhiệt độ ở các thành phố ven biển cũng sẽ ấm áp hơn nhiều so với các thành phố nội địa, chỉ là biển và ven biển gió lớn, khơi mới cảm thấy lạnh.

Hôm nay gió lớn.

Chu Thừa Lỗi từ chối, nhưng việc mà Giang Hạ , cũng cứ từ chối là cô sẽ , đành : “Sau khi xuống nước, nếu cảm thấy quá lạnh thì đừng cố gắng chịu đựng.”

Mộng Vân Thường

“Em , đây là chuyện đùa.” Cô mặc đồ lặn khô, khả năng chống thấm nước, sẽ quá lạnh .

Điền Thái Hoa cũng xuống biển nhặt sò điệp, nhưng bộ đồ lặn nào phù hợp với hình của chị cả.

“Sau Tết nhất định chị giảm cân!”

Chu Thừa Tâm: “Vậy là ! Không cần giảm , giảm cân cho sức khỏe.”

Câu tháng nào chị cũng một , tháng là tháng bắt đầu giảm cân, nhịn ăn một ngày, ngày hôm ăn nhiều hơn.

Chu Thừa Tâm cũng sợ chị lắm !

Càng giảm càng béo!

nhất là thôi .

Điền Thái Hoa: “Không , chị nhất định giảm! Tiểu Hạ, em cách nào giảm cân ?”

Giang Hạ mặc xong đồ lặn bước : “Em , em từng giảm cân bao giờ.”

Ở nhà nhiều việc đồng áng như , Điền Thái Hoa thiếu vận động, Giang Hạ cũng nên khuyên chị giảm cân thế nào.

Hai kiếp , Giang Hạ từng giảm cân bao giờ.

“Thật là ghen tị với em, chị nhất định gầy như thời sinh con.” Điền Thái Hoa sờ cái eo còn thô hơn cả eo heo của , cũng phiền não.

Chu Thừa Tâm cố gắng tranh biện: “Thể chất mỗi mỗi khác, mập một chút là phúc khí, thật sự cần cố ý giảm cân, em xem , kể từ khi em mập lên một chút, cuộc sống gia đình ngày càng khá giả hơn ? Bây giờ như , đừng mập thêm nữa là . Biết em giảm, sẽ gầy thì .”

Điền Thái Hoa cảm thấy lý.

Chu Quốc Đống và Chu Vĩnh Quốc lúc bơi lên.

Hai em vội vàng đón túi lưới, cũng là một túi lưới đầy ắp.

Chu Thừa Lỗi lấy thêm hai cái sọt giúp họ đựng , những con sò điệp đều là của riêng họ.

Tiếp theo, hai họ cũng chỉ trong vòng đầy mười phút vận chuyển lên một túi sò điệp, hai cũng giống như , năm về liên tục thì chịu nổi nữa.

Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Tâm kéo họ lên thuyền.

Sau đó, Giang Hạ, Ông Chu và hai em Chu Thừa Lỗi bốn bắt đầu xuống nước.

Giang Hạ đầu tiên quen với môi trường nước một chút, lạnh lắm, thể chịu , cô liền lặn xuống.

Chu Thừa Lỗi bơi theo.

Chu Thừa Tâm và Ông Chu lặn xuống khá nhanh.

Chu Thừa Lỗi chăm sóc Giang Hạ, hai ở phía họ.

Đến đáy biển, Giang Hạ phát hiện là thật sự nhiều sò điệp, từng con từng con rải rác đáy biển, phủ một lớp cát.

Đáy biển nơi một màu xám xịt.

Ông Chu và Chu Thừa Tâm đều cầm móc sắt, nhắm túi lưới, móc những con sò điệp to lên, để nó rơi trong túi lưới.

Một con sò điệp cũng tơ chân, một bám chặt, thì dùng tay để nhặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-759-qua-nhien-phai-co-giang-ha-xuong-bien.html.]

Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi bơi đến một nơi khác cách họ vài mét, cũng bắt đầu sức nhặt sò điệp, Giang Hạ mới nhặt vài con, liền thấy một tảng đá lộ mấy cái râu tôm.

Nhìn mấy cái râu tôm dài như , thô như , hẳn là tôm hùm.

Giang Hạ chạm Chu Thừa Lỗi hiệu cho .

Chu Thừa Lỗi liếc theo hướng Giang Hạ chỉ, chỉ về phía Ông Chu và Chu Thừa Tâm, bơi về phía đó.

Hai đang mải mê nhặt sò điệp, Ông Chu phát hiện Chu Thừa Lỗi bơi tới, vội đẩy con trai cả, nhanh chóng bơi về phía đó.

Nhất định là Giang Hạ phát hiện báu vật giá trị hơn sò điệp, gọi họ qua đó.

Chu Thừa Lỗi chỉ tảng đá đó, dùng tay hiệu cho họ theo.

Ông Chu kích động lên!

Ông mà!

Lần Vượng Tài phát hiện báu vật gì?

Giang Hạ đợi ở đó, vẫn ngừng nhặt sò điệp, tầm đáy nước vốn thể so với đất liền, nên Ông Chu cũng gì.

Đợi đến khi ba cha con đến bên cạnh Giang Hạ.

Giang Hạ mới chỉ đám râu tôm tảng đá.

Ông Chu thấy từng sợi râu tôm, suýt nữa thì hét lên!

Chu Thừa Lỗi vỗ vỗ Chu Thừa Tâm, hiệu cùng di chuyển tảng đá.

Ông Chu thấy , vội khoát tay, chỉ lên !

Ông Chu thấy họ hiểu ý , ông mới vội vàng bơi lên .

Giang Hạ mấy tiếp tục ở đáy biển nhặt sò điệp.

Giang Hạ còn nhặt một con ốc hương lớn, mấy con hải sâm, trong khe đá còn bắt một con cua xanh lớn.

Trên lưng con cua đó còn mọc cả.

Đồ đạc đáy biển quả là phong phú.

Ông Chu nhanh cầm theo một tấm lưới, lặn xuống.

Giang Hạ và Ông Chu mỗi cầm một đầu lưới chờ đợi.

Chu Thừa Tâm và Chu Thừa Lỗi cùng di chuyển tảng đá phẳng lớn đó .

Tảng đá di chuyển, vô con tôm hùm lớn lộ .

Lờ đờ, kịp phản ứng khi tấm lá chắn bảo vệ của đàn tôm hùm ẩn náu tảng đá khổng lồ lấy .

Giang Hạ và Ông Chu nhanh chóng dùng lưới chụp lên!

Có vài con tôm hùm cảnh giác cao chạy thoát.

cũng Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Tâm kịp thời dùng vợt thu .

Hai bắt mấy con tôm hùm lớn đó xong, vội vàng chạy lên giúp thu lưới.

Sau khi thu hết mười mấy hoặc hai mươi mấy con tôm hùm lưới, bốn vội vàng bơi lên.

Trên thuyền, Điền Thái Hoa đợi sốt ruột .

Vừa Ông Chu lên lấy lưới là phát hiện ổ tôm hùm.

Chị mong đợi suốt.

Đợi đến khi bốn nhô lên khỏi mặt nước.

Chu Thừa Lỗi và Ông Chu đưa gói tôm hùm lớn đó lên, Điền Thái Hoa mắt trợn tròn.

“Nhiều đến ?”

Ông Chu một ổ, chị nghĩ đến nhiều, nhưng cũng chỉ nghĩ đến bốn năm con.

Dù gì bốn năm con nhiều !

Bây giờ một gói lớn như thế , đơn giản vượt quá tưởng tượng của chị!

Quả nhiên Giang Hạ xuống biển!

Mấy bọn họ xuống biển nửa ngày đều phát hiện tôm hùm, Giang Hạ xuống liền phát hiện .

Chu Thừa Lỗi bế Giang Hạ lên thuyền, mấy khác cũng theo đó lên thuyền.

Xem xét đám tôm hùm đó , tạm thời xuống thu sò điệp nữa.

Mở túi lưới , Điền Thái Hoa nóng lòng bắt đầu đếm: “Một, hai, … hai mươi, hai mươi mốt, hai mươi hai, hai mươi ba! Hai mươi tư! Hai mươi lăm! Hai mươi…”

Điền Thái Hoa càng hét càng to.

 

Loading...