Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 812: Tên keo kiệt này
Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:20:04
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ liếc : "Những thứ chắc là ốc đinh, còn gọi là ốc bàn chùy."
Ốc biển quá nhiều loại, ngay cả ốc bàn chùy cũng chia thành nhiều loại, Giang Hạ cũng phân biệt nổi, dù chúng đều trông giống , chỉ khác độ dài ngắn.
Nguyễn Đường: "Nhặt ? Cá thể nhỏ thế , cảm giác chẳng mấy thịt."
Giang Hạ liếc sắc trời: "Thôi, hôm nay nhặt đủ nhiều ốc , chắc sắp thủy triều , chúng xem phía còn gì."
Thế là hai tiếp tục về phía , một lúc thì phát hiện một con cá mú trong một vũng nước lớn.
Hai hợp sức vớt lên, Giang Hạ bẩy một tảng đá ngầm, phát hiện tảng đá ngầm ẩn náu mấy con bạch tuộc, mỗi con đều khá to.
Hai vội bắt bỏ xô.
Nguyễn Đường : "Chừng đủ cho một bữa !"
Giang Hạ : "Ừ, lát nữa dùng nấu mì súp hải sản."
Thủy triều bắt đầu dâng, Chu Thừa Lỗi và Chu Thừa Sâm tìm đến.
Chu Thừa Lỗi đến bên Giang Hạ, đỡ lấy xô nước và dụng cụ hái lượm tay cô, một tay xách, một tay nắm lấy tay cô: "Thủy triều dâng , lên thuyền thôi."
Chu Thừa Sâm cũng đỡ lấy đồ tay Nguyễn Đường, kéo cô .
Trên đường về, Giang Hạ thấy một con cua xanh lớn.
Hơn nữa là một con cua lột.
Nguyễn Đường: "Con cua xanh bệnh hả? Còn ăn ?"
Chu Thừa Lỗi bắt bỏ xô.
Chu Thừa Sâm giải thích cho Nguyễn Đường: "Ăn , con cua bệnh, chỉ mới lột vỏ thôi, cua mới lột vỏ là ngon nhất, mà đều ăn . ..."
Cả đời cua trải qua hơn mười lột xác.
Mỗi lột xác đều là một biến hình trưởng thành, trong lúc lột xác đồng thời cũng bỏ mang, túi thức ăn, nội tạng.
"Lúc cua còn một chút bẩn nào, đều ăn , vỏ cũng ăn , bình thường khó gặp cua lột."
"Ngon ?"
"Ngon, thịt cua lột mềm mại hơn bình thường, vị cua đậm đà, mà thể ăn , ăn cực , về nhà..."
Chu Thừa Lỗi ngắt lời , với Giang Hạ: "Về nhà cho em ăn."
Rồi với Chu Thừa Sâm: "Anh hai tiếp tục tìm , tìm cho chị hai một con cua lột nữa."
Giang Hạ còn từng ăn cua lột nữa!
Chu Thừa Sâm: "..."
Tên keo kiệt !
Cua lột dễ tìm lắm ?
cũng gì, cả nhà đều Giang Hạ thích ăn cua.
Anh kéo Nguyễn Đường, cúi đầu chăm chú tìm kiếm khe đá, xem còn cua .
cua lột thật khó tìm, Chu Thừa Sâm mãi khỏi khu vực đá ngầm vẫn tìm thấy.
Hai bế vợ lên thuyền, chuyển đồ lên thuyền.
Điền Thái Hoa thấy họ nhặt gần một bao tải đồ, liền hỏi: "Các cạy hàu ? Hàu lúc béo."
Giang Hạ: "Không hàu, chỉ nhặt ít sò điệp và ốc gai thôi."
Nguyễn Đường: "Chị lớn thấy bạc trắng ?"
"Đừng nhắc nữa! Lật khắp bãi biển, chẳng thấy gì hết!" Điền Thái Hoa xong mở bao tải , ốc gai to cỡ bán một tệ bảy tám hào một cân !
Bao năm sáu chục cân đấy!
Bán kiếm ba bốn chục tệ!
Hơn nữa còn một con cá vền chân vàng và cá mú, bán cũng mười lăm tệ.
"Giá mà em cũng nhặt ốc thì ! Nhặt nửa ngày, chỉ nhặt một cân sò trắng."
Chu Thừa Tâm: "Em mỗi đều ."
Mỗi hái lượm, thấy Giang Hạ nhặt đồ , nào em chịu hái lượm t.ử tế ?
Đến khi kết thúc, đồ nhặt , hải sản cũng nhặt , em mới hối hận.
Người ba là nên chuyện gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-812-ten-keo-kiet-nay.html.]
Điền Thái Hoa: "..."
Hình như đúng !
*
Thiết gắn ngọc trai treo xong hết, thời gian còn sớm, Ông Chu cho thuyền kéo lưới.
"Hôm nay kéo ba mẻ về nhà, Thừa Lỗi, Tiểu Hạ, hai đứa thả lưới , mẻ thứ hai lát nữa đến lượt hai vợ chồng Thừa Sâm thả, mẻ cuối cùng đến hai vợ chồng Thừa Tâm."
Hôm nay ba con trai dẫn ba con dâu cùng khơi, đây là đầu tiên.
Phải kéo ba mẻ lưới, tiền tiệc tháng của hai kiếm !
Mộng Vân Thường
Điền Thái Hoa: "Tại là chúng con cuối cùng ?"
Ông Chu: "Con thả mẻ đầu cũng , bố chỉ nghĩ bây giờ thời gian còn sớm, cá biển còn nhiều, sợ vận may của con lắm, bỏ lỡ đàn cá! Nghĩ vận biển của hai vợ chồng Thừa Lỗi là nhất, nắm bắt thiên thời, địa lợi, nhân hòa, kiếm thêm chút tiền. Con thả lưới thì con ."
Điền Thái Hoa: "..."
Rất lý!
"Vậy để hai vợ chồng Thừa Lỗi thả mẻ đầu ! Con nấu chút mì hải sản ăn." Cùng khơi đ.á.n.h cá kiếm tiền đều chia đều cho ba nhà, Điền Thái Hoa ngu đến mức tranh thả lưới lúc nhiều cá .
Cô chỉ mong cả ba mẻ đều do hai vợ chồng Thừa Lỗi thả lưới và kéo lưới.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi qua thả lưới.
Nguyễn Đường giúp Điền Thái Hoa cùng sơ chế hải sản, nấu mì hải sản.
Chu Thừa Tâm gọi Chu Thừa Sâm: "A Sâm, hai đứa cùng câu cá?"
Chu Thừa Sâm thấy Nguyễn Đường chuẩn sơ chế mấy con bạch tuộc và mực thì : "Đợi một lát, ăn sáng xong câu."
Anh đến bên Nguyễn Đường, đỡ lấy cây kéo: "Anh xử lý, em rửa rau ."
Nguyễn Đường: "Không cần, tách sò điệp ! Cho thêm ít sò điệp ."
Giang Hạ khi cửa mang theo chút rau và trứng lên thuyền, lúc đó cho mì sẽ ngon hơn.
Rau Bà Chu rửa sạch hai , sạch hết đất , giờ chỉ cần rửa qua một nữa là .
Chu Thừa Lỗi thả lưới : "Con tôm hùm cũng ăn luôn ."
Chu Thừa Lỗi lặn nước bắt một con tôm hùm xanh cỡ một cân.
Chu Thừa Tâm một cũng lười câu cá, chặt tôm hùm thành từng miếng, lát nữa nấu canh sẽ ngọt hơn.
Nửa tiếng , một nồi mì súp hải sản tôm hùm nấu xong.
Một bát mì hải sản bạch tuộc, thịt tôm hùm, sò trắng, thịt ốc, thịt sò điệp, thịt nghêu, nửa quả trứng và mấy cọng rau.
Hải sản phủ đầy mặt bát, thấy thèm.
Nguyễn Đường thích ăn mì: "Mỗi ngày một bát mì hải sản như , thật sự ở biển mãi về."
Nguyễn Đường bình thường ăn cá tôm ở căng tin bệnh viện tươi ngon như ăn ở nhà.
Từ khi ăn cá tôm ở nhà, cô còn hứng thú với cá tôm trong căng tin nữa, đó cô còn nghĩ cá tôm căng tin họ tươi.
Cả nhà ăn xong mì, Chu Thừa Lỗi thấy tiếng động cơ thuyền đổi, : "Có thể kéo lưới ."
Thế là Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ kéo lưới .
Để Giang Hạ kéo lưới, dù vụt lưới , Giang Hạ cũng kéo nổi tấm lưới đó, vì cá, tấm lưới đó cũng nặng.
Giang Hạ nhường chỗ, để ba cha con kéo lưới.
Hôm nay chạy thuyền máy kéo lưới, thuyền máy kéo lưới đều cho thợ thuyền khơi đ.á.n.h cá hết .
Ba cha con kéo vất vả.
Càng vất vả, Ông Chu càng vui!
Điền Thái Hoa sức khỏe , thấy họ kéo mãi lên nổi cũng xông lên giúp.
Giang Hạ và Nguyễn Đường vướng chân, sức hai lớn, xông chỉ cản trở họ phát lực.
Khó khăn lắm, một bao cá lớn mới lộ mặt nước, ánh bạc lấp lánh!