Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 850: Người quen

Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:27:15
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Hạ còn kịp bước sạp, hai nhà thiết kế .

Đàm Uyển Mai sờ một tấm voan hoa văn vụn màu đen: "Thầy Giang, hoa văn voan tuyết phăng ở sạp khá là !"

Từ Bình cũng sờ một tấm voan tuyết phăng màu tĩnh lặng : "Chất lượng dường như cũng khá ."

Lúc Giang Hạ mới bước .

"Chào mừng quý khách!" Ôn Uyển đang chào khách, thấy bước liền thuận miệng một câu, đầu liền thấy Giang Hạ.

khựng một chút, giọng điệu lạnh nhạt hẳn : "Cứ tự nhiên xem !"

Vứt bỏ câu , cô thèm quan tâm đến ba Giang Hạ nữa, tiếp tục giải thích cho những vị khách khác.

cho rằng Giang Hạ sẽ chiếu cố cô , lười chào hỏi cô .

Giang Hạ liếc một lượt sạp hàng, sạp bán vải voan tuyết phăng, thật thì chất lượng còn khá , hơn nữa nhiều màu sắc hoa văn cũng khá mắt.

Hai nhà thiết kế đều xem trúng hai ba màu hoa văn.

Đàm Uyển Mai hỏi: "Thầy Giang, thầy thấy màu hoa văn thế nào?"

Giang Hạ gật đầu: "Không tệ, xem trúng thì cắt một ít mang về ."

vì là sạp của Ôn Uyển mà chiếu cố.

Nhà thiết kế mua về may thành quần áo cũng là giúp cô kiếm tiền, Giang Hạ sẽ đối nghịch với tiền bạc.

Ôn Uyển trong lòng suy đoán mối quan hệ của ba .

Giang Hạ cũng chọn một tấm, ba tổng cộng cắt mười hai mét vải.

Lúc tính tiền, Ôn Uyển với Giang Hạ: " tính rẻ hơn cho cô, cô thể giúp mang ít đồ về cho con gái ? phiền cô đừng với Chu Quốc Hoa và ba ở đây."

Giang Hạ một chút cũng nhúng tay chuyện của khác, giúp cô mang đồ về, còn giúp cô che giấu, che giấu thế nào đây?

Vợ Chu Binh Cường hiện giờ đang khắp nơi tìm mai mối cho Chu Quốc Hoa, bà cưới một cô gái còn trinh cho Chu Quốc Hoa, nhưng những cô gái còn trinh chê con, là một đứa con gái phát triển chậm.

Vợ Chu Binh Cường liền đưa cháu gái , trả về nhà họ Ôn, nhà họ Ôn nhận, trả về cho Ôn Uyển, Ôn Uyển thì tìm thấy.

Giang Hạ dấn vũng nước đục , tốn sức vô ích, một chút bất cẩn là thành hai mặt .

Giang Hạ sợ phiền phức nhưng cũng sẽ tự chuốc lấy rắc rối, liền : "Mấy tấm vải lấy tiền thì sẽ giúp cô mang."

Rồi cô với hai nhà thiết kế: "Cắt thêm ít mẫu vải nữa, bà chủ việc nhờ , định tặng cho chúng đấy. Cắt thêm một trăm mấy chục mét nữa ! Mỗi loại cắt lấy mười tám mét."

Ôn Uyển: "..."

Người đàn bà c.h.ế.t tiệt quả nhiên vẫn tham lợi như !

Mỗi loại cắt mười tám mét, đưa hết tất cả vải cho cô luôn !

"Vậy thôi! cần cô giúp nữa!" Ôn Uyển cúi đầu lật bàn tính, mỗi loại vải tính đắt hơn cho cô ba hào đến năm hào đều, "Thành tiền tổng cộng năm mươi hai tệ sáu hào!"

Mua hơn năm mươi tệ vải , mà trả một xu nào!

Còn cắt thêm nữa!

Năm mươi mấy tệ đủ để cô gửi bưu điện đồ về , còn dư nữa.

Bản cũng nhất định nhờ mang đồ về cho con gái, chỉ là thỉnh thoảng trong lòng cảm thấy chút áy náy với con gái, nên mới nhờ Giang Hạ mang ít đồ về cho con gái.

cũng sợ Chu Quốc Hoa và ba cô ở đây, lúc đó tìm tới cửa.

Hiện tại cô tìm đối tượng , cảnh nhà tệ, bố đều là công chức, chức vụ của bố còn khá cao, bản cùng bạn bè hợp tác mở một nhà hàng lớn, việc kinh doanh .

Tuổi tác tuy lớn chút, ba mươi sáu tuổi, kết hôn một , vợ thể sinh con nên ly hôn, nhưng điều kiện vô cùng ưu tú.

Đây là đàn ông điều kiện nhất mà cô từng gặp, còn hơn cả Chu Thừa Lỗi!

Sạp hàng cũng là giúp cô mở.

Bằng cũng thể một sạp ở một nơi nhộn nhịp như , cũng tiền để lấy nhiều hàng như thế.

Ôn Uyển một chút cũng sinh sự.

"Cô cần giúp mang đồ về, nhưng xin cô hãy coi như từng gặp , đừng với Chu Quốc Hoa và ba ở đây."

Giang Hạ: "Hai mươi tệ."

Mộng Vân Thường

Đừng nghĩ cô , Ôn Uyển nâng giá đơn vị của vải lên, mỗi mét đắt hơn một tệ mấy hào, mười mấy mét tính kiếm thêm của cô hơn chục tệ!

Muốn cô giúp đỡ, mà còn cố ý nâng giá?

Giang Hạ bóc lột cô , thì bóc lột ai?

Ôn Uyển: "..."

"Cô cướp luôn ? Xem như quen một trận, còn khai giá , là tính theo giá bán buông cho cô đấy, cô hẳn cũng giá cắt mẫu thường đắt hơn, đây sạp của , chỉ là thuê thôi, hai mươi tệ còn bù lỗ nữa, tuyệt đối thể!"

Ôn Uyển cảm thấy nâng giá cao để bán vấn đề gì, cô thấy một ăn mặc đặc biệt đến mua vải, cô cũng sẽ khai giá cao một chút.

Tất cả các thương gia trong cả chợ đều khai giá dựa , hơn nữa đây là kỹ năng bán hàng, tiên khai giá cao một chút, để đối phương gian trả giá.

tính toán chuẩn xác rằng loại bủn xỉn như Giang Hạ chắc chắn sẽ mặc cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-850-nguoi-quen.html.]

Chỉ là ngờ Giang Hạ trả giá xuống thật ác, trực tiếp chặt đôi giá tiền.

trực tiếp cướp luôn !

Nhiều vải như thế hai mươi tệ, cô thật sự sẽ lỗ vốn!

Giang Hạ năng gì, trực tiếp lôi năm mươi hai tệ sáu hào.

Ôn Uyển: "..."

Đe dọa,

đe dọa trắng trợn!

Tức c.h.ế.t !

Ôn Uyển trợn mắt Giang Hạ.

thật sự sợ Giang Hạ ngoài, nhẫn nhịn một chút, chỉ dám rút hai tờ hai mươi tệ: "Được, chỉ thu của cô hai mươi tệ thôi, cô ngoài đấy!"

Giang Hạ hỏi hai nhà thiết kế phía : "Còn xem trúng tấm nào nữa , vải của cửa hàng khá rẻ đấy."

Giang Hạ xác định bây giờ là thật sự , ước chừng giá xuất xưởng .

Ôn Uyển: "..."

voi đòi tiên!

Hai nhà thiết kế đều nắm chắc Giang Hạ đang thật đùa, nên im lặng .

Nếu Giang Hạ mua thêm, cô thể tự chọn.

Hai tuy , nhưng vẻ tiếp tục lựa chọn, coi như là phản hồi cho Giang Hạ.

Ôn Uyển sốt ruột: "Cô đừng voi đòi tiên! sẽ rẻ hơn nữa , giá là giá lỗ vốn ! lỗ to !"

Lỗ thì lỗ, nhưng thật sự một chút lời cũng !

Giá lấy hàng chính là giá .

Giang Hạ: "Cô xác định lỗ là vốn, lương tâm?"

Ôn Uyển: "..."

Giang Hạ với hai nhà thiết kế: "Không xem trúng tấm nào nữa ? Vậy thì chúng thôi!"

Hai nhà thiết kế lập tức nhấc lên túi vải lớn mua.

Ba rời khỏi sạp hàng, tiếp tục đến sạp tiếp theo.

Ôn Uyển tức điên !

Sao cô lỗ lương tâm chứ?

Bản chỉ là giả tạo như cô thôi.

Chưa từng thấy loại tham lam vô độ, chỉ lợi nhuận như Giang Hạ.

Kẻ đạo đức giả nhất, âm hiểm xảo quyệt nhất chính là cô !

Chu Thừa Lỗi đúng là mù quáng mới trúng cô , còn xem loại đàn bà như báu vật!

Giang Hạ và hai nhà thiết kế bước sạp bên cạnh.

Lúc một đàn ông trung niên mặc com-lê cũng bước sạp của Ôn Uyển.

Ôn Uyển thấy đến, sốt ruột, sợ Giang Hạ thấy: "Anh đến ?"

"Đến đón em tan , tối nay cùng ăn cơm nhé?"

Người đàn ông nắm lấy tay Ôn Uyển.

Ôn Uyển rút tay , "Em còn tan , đợi một chút."

Người đàn ông ôm lấy eo cô: "Bây giờ chẳng , đóng sạp sớm ! Cũng kém nửa tiếng đồng hồ ."

Bên ngoài vẫn qua , nhưng đa đều là những mua xong đồ rời .

Ôn Uyển đang định đồng ý, lúc một phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng bước .

Người đàn ông sắc mặt biến đổi, buông eo cô .

Ôn Uyển phát hiện gì, đến, đương nhiên buông tay , cô : "Chào mừng quý khách!"

"Bốp! Bốp!" Người phụ nữ hai lời, bước tới liền tát Ôn Uyển hai cái!

Ôn Uyển ôm mặt, tức giận đối phương: "Bà là ai? Đánh gì? Đồ điên! Tin báo cảnh sát bắt bà bây giờ!"

"Con khốn! Tao cảnh cáo mày, cút khỏi sạp của tao! Tránh xa chồng tao !"

Ôn Uyển: "..."

 

Loading...