--- Chương 10 ---
 
Khi  kết hôn với  trai của Lục Thành,  mười sáu tuổi.
 
Sau    gặp tai nạn qua đời.
 
Năm đó  mười bảy, Lục Thành mười hai.
 
Mọi  đều  với , hãy tìm  khác mà tái giá , cả đời còn dài lắm.
 
Lúc đó, Lục Thành, mỗi khi    khuyên  như ,  luôn dùng ánh mắt kinh hãi  .
 
Sợ  bỏ  mà .
 
Thế là  ngoan ngoãn hơn .
 
Trong nhà việc gì cũng tranh , việc nhà hầu như cũng nhận hết.
 
 bảo  đừng nghĩ nhiều,  sẽ    cả.
 
Dù  , cũng sẽ đợi  lập gia đình  mới yên tâm mà .
 
 luôn để   những bữa tiệc   như  ăn cỗ.
 
Đứa trẻ mới lớn, ăn nhiều, mỗi   ăn cỗ, đều  thể ăn thoải mái.
 
Thậm chí  khi ăn tiệc trở về,  còn lén lút dùng túi gói một ít thịt mang về cho .
 
"Chị dâu, những thứ  em đều gắp ngay khi đồ ăn  dọn lên,  bẩn , chị ăn !"
 
Lục Thành  giữ   bằng tấm lòng xích tử chi tâm của .
 
 cứ nghĩ, đợi  lớn hơn một chút.
 
Lớn hơn chút nữa.
 
Sau    nghĩ, đợi  lập gia đình,   thể bắt đầu cuộc sống mới của  .
 
Như ,  cũng coi như  hổ thẹn với chồng ,  hổ thẹn với  phận chị dâu trưởng của .
 
Lục Thành trong sách, chỉ là một cái tên.
 
 đối với ,   là   đồng hành bảy năm.
 
Những ngày tháng sống động,  da  thịt.
 
Vì   vẫn luôn  hiểu, tại    đối xử với  như .
 
--- Chương 11 ---
 
"Lục Thành, cái nhà , nhất định  phân.
 
"Cậu  lớn ,  cũng   thành nghĩa vụ của ."
 
  một tiếng.
 
"Cậu  phân gia, sẽ   là nghĩ  sẽ nuôi  như ,   nuôi cả vợ  nữa chứ?"
 
Lời   khiến Lục Thành biến sắc,  lắp bắp : "Chị dâu, em   ý đó."
 
 lạnh mặt  Lục Thành: "Cậu chỉ là em trai của chồng .
 
" tự thấy   đối xử với  nhân chí nghĩa tận .
 
"Nếu  nghĩ chỉ vì  nuôi  bảy năm, thì cái giá  trả là cả đời   vẫn  nuôi , nuôi con cái của , thậm chí là cháu của ,    cho  —
 
"Không thể nào!
 
"Cậu  lớn ,   trách nhiệm của một  đàn ông , đúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-lu-soi-vo-on/chuong-6.html.]
 
Lời   khiến Lục Thành  hổ cúi đầu.
 
  đầu  trưởng thôn: "Trưởng thôn, chuyện    giải quyết xong ngay hôm nay.
 
"Nếu  đợi vợ  về,  sợ   kẻ phiền phức gây chuyện nữa.
 
" và cô   kết oán , phân gia, là lựa chọn  nhất cho cả hai bên chúng !"
 
Chuyện hôm nay, quả thật  gây náo loạn khá lớn.
 
Trưởng thôn cuối cùng cũng hút hết điếu thuốc trong miệng, ông hỏi Lục Thành: "Chuyện phân gia ,  đồng ý ?"
 
Lục Thành liếc  , thấy  chỉ lạnh lùng, đành nghiến răng gật đầu.
 
--- Chương 12 ---
 
Trưởng thôn im lặng một lát,  đó mới .
 
"A Vân , cô  phân gia thì , nhưng  thể phân theo cách cô  ."
 
  lạnh.
 
Đây là thôn Lục Gia, trưởng thôn cũng họ Lục, tự nhiên sẽ  trơ mắt  , một phụ đạo nhân gia, phân chia tài sản của nhà họ Lục.
 
May mà trong lòng   sớm  ý định khác, nên cũng  lấy  bất ngờ.
 
Trưởng thôn thấy    gì, liền  .
 
"Tuy  ngôi nhà của nhà cô là do chồng cô xây, nhưng cô  để  cho nhà họ Lục một mụn con nào.
 
"Sau  cô vẫn   lấy chồng, cho nên," trưởng thôn lắc đầu, "nhà và đất, đều  thể cho cô hết ."
 
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Lục Thành    nhà và đất đều  cho , liền thở phào nhẹ nhõm.
 
Thậm chí còn   với vẻ thương hại.
 
  lạnh.
 
Trưởng thôn  : " cô đối xử với Lục Thành thế nào bao nhiêu năm nay, những  già như chúng  đều  thấy.
 
"Thôi  , đất đai thì  phân cho cô nữa, nhà thì phân cho cô một nửa.
 
"Nếu cô   ở chung với Lục Thành,   thể để Lục Thành bù tiền cho cô, còn nếu cô đồng ý,  sẽ cho  xây ngay một bức tường ở giữa ngôi nhà của nhà cô, chia đôi , thế nào?"
 
Đương nhiên là   .
 
Ngôi nhà là do chồng  xây, nhưng  chỉ  một nửa.
 
Đất đai trong nhà rõ ràng là thuộc về hai  em họ, giờ  chỉ thuộc về Lục Thành.
 
Bây giờ  hỏi  thế nào?
 
  cũng , cái thế đạo bây giờ là như .
 
Chồng   còn,    chống lưng, tự nhiên là thôn   thì đành   .
 
May mà,  vẫn còn chiêu .
 
Cứ lấy  một khoản tiền .
 
 giả vờ do dự một lúc,  đó mới gật đầu.
 
Ngay lập tức, chúng  liền  sự chứng kiến của trưởng thôn và hai vị trưởng tộc.
 
 từ bỏ ngôi nhà và đất đai đó, nhận  ba trăm tệ.
 
Ngay tối đó,  liền chuyển đến ký túc xá của nhà máy ở.