"Ông nội, ông lớn tuổi , lúc   thể lên núi  nữa!" Mẫn Tiền Trình .
Mẫn Dương Phàm cũng đồng ý: " đó ông, để cháu đưa ông và chú Hạ về  ."
Mẫn Quân Diệu vẫn còn  cố chấp, nhưng Mẫn Khải Hàng : "Ông nội, Hạ Mẫn Duyệt bảo trưa nay cô   núi đào thuốc, ông về xem thử cô   về nhà ."
Hạ Thường Thanh lo lắng: "Mẫn Mẫn còn ở trong núi đào thuốc? Sao nó   đào t.h.u.ố.c  lúc  chứ?"
DTV
"Trước đây Hạ Mẫn Duyệt ở nhà chúng cháu  vô ý  ướt hết  t.h.u.ố.c ông nội phơi. Lần  cô  tự   bù đắp, nên ngày nào cũng  núi đào thuốc." Mẫn Tiền Trình giải thích.
Hạ Thường Thanh nghẹn lời. Những gì con gái ông    đây quả thực khiến   phẫn nộ, nhưng giờ  sai mà sửa thì cũng là điều . Tuy nhiên, việc cháy rừng đột ngột như thế  khiến ông vô cùng lo lắng.
"Thường Thanh, đừng lo, chỗ cháy ở tận sâu trong rừng, bình thường Mẫn Mẫn sẽ   sâu  đó. Đi thôi, chúng  về nhà xem thử, cô gái đó thông minh lắm,  khi  về nhà ."
Nghe nhắc đến Hạ Mẫn Duyệt, ông cụ cũng tạm quên  chuyện cây t.h.u.ố.c trong núi. Vẫn  thấy cháu dâu an  thì mới yên tâm .
"Được, về nhà tìm Mẫn Mẫn !" Hạ Thường Thanh cũng chỉ đến đây để tìm con gái, thấy cô  an   thì ông mới  thể tham gia  đội chữa cháy.
Mẫn Dương Phàm : "Ông, chú Hạ, chúng   nhanh thôi."
Mắt của Mẫn Khải Hàng  hồi phục, đó là tin vui lớn nhất.  tình hình hiện tại quá khẩn cấp,   thời gian để hỏi thêm  chúc mừng. Mọi  vội vã  về hướng nhà,  đó còn    để tiếp tục giúp đỡ dập lửa.
Chạy  vài bước, Mẫn Khải Hàng  đầu , lớn tiếng gọi: "Tiền Trình, nếu gặp Hạ Mẫn Duyệt, bảo cô  ở nhà, đừng   cả, chờ  về!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-mang-theo-he-thong-y-te-tro-ve-yeu-anh/chuong-128.html.]
Mẫn Khải Hàng  chút hối hận, hối hận vì   cho cô  sớm hơn rằng mắt   khỏi, và hối hận vì hôm nay   cùng cô  núi.
"Biết !" Mẫn Tiền Trình đáp  mà   đầu.
"Ha ha!" Ông cụ  lớn: "Cuối cùng cũng  lo cho   ."
Khóe miệng Hạ Thường Thanh cũng nở một nụ : Mẫn Mẫn giờ  quyết tâm gắn bó với Mẫn Khải Hàng, mà xem  trong lòng Khải Hàng cũng  thiếu phần quan tâm đến Mẫn Mẫn. Hơn nữa, mắt thằng bé cũng  khỏi.
Ừm, ngoài vụ cháy  ,  chuyện khác đều đang tiến triển  !
Ai nấy đều nghĩ rằng Hạ Mẫn Duyệt  về nhà, nhưng khi đến  cổng, cánh cửa vẫn đóng kín,  ai trong nhà   về.
"Hạ Mẫn Duyệt  thể cũng đang ở  chân núi xem cháy rừng ?" Mẫn Tiền Trình đoán.
"Có thể là ..." Không thấy  khiến ai cũng cảm thấy lo lắng, ông cụ cũng  chắc chắn lắm.
Hạ Thường Thanh hiểu rõ tính cách của con gái : "Chú Mẫn,  và Dương Phàm sẽ lên núi giúp dập lửa, chuyện tìm Mẫn Mẫn nhờ chú nhé. Nếu thấy con bé, bảo nó về nhà ngay, đừng  lung tung."
Mẫn Mẫn thích tham gia  những chuyện náo nhiệt, nhưng  nhát gan, chắc chắn  dám  sâu  rừng, cũng  dám đến gần nơi cháy. Nên khả năng lớn nhất là cô đang   đó .
"Được, , thêm một  là thêm một tay, các  cứ  . Chuyện tìm Mẫn Mẫn cứ để ông già  lo." Mẫn Quân Diệu .
Ba  vác cuốc và rìu, nhanh chóng chạy về phía chân núi Sùng Khâu.