Với tốc độ , ít nhất cũng  mất nửa tháng nữa, mà mắt của Mẫn Khải Hàng thì  đợi  lâu như !
Hiện tại cô  quen thuộc với các loại thảo dược, chỉ  thể thu thập những loại cơ bản, phổ biến nhất nên điểm tích lũy  thấp. Vì , chỉ còn cách dùng  lượng để bù đắp.
Giá như  thể  rừng sâu núi thẳm tìm  vài loại quý hiếm, hoặc nhặt  sừng hươu  móng gấu thì   bao.
Nghĩ thì  đấy, nhưng thực tế thì, ngày mai  tiếp tục cố gắng thôi.
Cô thở dài. Nếu  còn cách nào khác,  lẽ cô  mở kho riêng, gom hết tiền mua thảo dược, trong ba đến năm ngày  đạt đủ điểm để đổi loại t.h.u.ố.c phục hồi dây thần kinh thị giác cho .
Hạ Mẫn Duyệt vẫn dậy sớm như  ngày,  khi vệ sinh cá nhân, việc đầu tiên cô  là sắc thuốc.
Nhờ  sự hướng dẫn của ông Mẫn từ hôm qua, hôm nay cô  thuần thục hơn nhiều, ít nhất là  tự biến  thành "mèo hoa"  nữa.
Cô tranh thủ sắc t.h.u.ố.c  bữa sáng để mang cho Mẫn Khải Hàng uống. Sau khi ăn sáng xong, cô  tiếp tục theo quy trình, xoa bóp các huyệt đạo quanh đầu và mắt cho , giúp thúc đẩy tuần  m.á.u và tăng cường tác dụng của thuốc.
Dù  gọi  uống t.h.u.ố.c   tiếp xúc cơ thể trong lúc xoa bóp, Hạ Mẫn Duyệt vẫn  yên lặng.
Không  là cô    chuyện, cũng chẳng  là   hỏi han, chỉ là sợ  nhiều sẽ khiến  khó chịu.
Ấn tượng ban đầu  quá tệ , cô  nghĩ  cách nào để cải thiện mối quan hệ và tăng điểm thiện cảm, nên tuyệt đối  thể   thêm chán ghét nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-mang-theo-he-thong-y-te-tro-ve-yeu-anh/chuong-58.html.]
Những ngày  đây chỉ  thể nhớ nhung trong tâm trí cũng  qua , bây giờ  thể thấy  mỗi ngày bằng xương bằng thịt, Hạ Mẫn Duyệt cảm thấy  mãn nguyện.
Mẫn Quân Diệu  dặn cháu trai buổi sáng sẽ theo ông  đồng thảo d.ư.ợ.c phụ giúp. Lời ông nội  dặn, Mẫn Khải Hàng đương nhiên  thể từ chối.
Ban đầu, ông nội  tạo cơ hội để hai  trẻ  thêm thời gian ở bên , ai ngờ  khi xuất phát gọi Hạ Mẫn Duyệt, cô  bảo  .
Mẫn Quân Diệu  chút  hiểu nổi tâm tư của cô gái . Trước đây cứ thấy Mẫn Khải Hàng là mừng rỡ như bướm đậu hoa,  từ tối qua  trở nên điềm đạm, nghiêm túc hẳn lên?
Chẳng lẽ vì cảm thấy mắt của Khải Hàng   hy vọng hồi phục, nên cô   rút lui?
Nghĩ , trong lòng ông  khỏi cảm thấy khó chịu,  đường   đồng thảo dược, ông liền bắt lấy đứa cháu trai   ý  để trách mắng một trận: "Khải Hàng, cháu   lên Thiếu Lâm tự ?"
Mẫn Khải Hàng ngơ ngác: “Ông ơi, cháu lên Thiếu Lâm  gì ạ?”
“Lên Thiếu Lâm  hòa thượng chứ ! Cả đời  lấy vợ, sống một  ăn no cả nhà  đói,  quá còn gì!”
DTV
Nói xong, ông nội  cháu trai với ánh mắt đầy bất mãn, thấy  vẫn giữ vẻ mặt mù mờ, ông  càng thêm bực: “Cháu coi , ngày nào cũng cau  mặt mày để  gì? Con bé    chủ động đến mức  , còn cháu thì ? Lúc nào cũng tỏ vẻ khó chịu,  tình nguyện. Nước sôi đun đến trăm độ mà còn để nguội , huống chi là trái tim ấm áp của  !”
Mẫn Khải Hàng nhíu mày: “Ông ơi, cháu  từng nghĩ sẽ  chuyện gì với cô …”
“Trước đây  nghĩ thì thôi, từ giờ trở , cháu  bắt đầu nghĩ! Trên đời , vạn vật đều  sự cân bằng âm dương. Con  sinh  chỉ là một nửa,  tìm  nửa còn  mới  chỉnh cuộc đời. Ông  quan tâm cháu  lý tưởng lớn lao gì, nhưng cưới vợ sinh con là chuyện bắt buộc. Không  gì bất hiếu bằng việc   hậu duệ, nhớ kỹ điều đó! Hạ Mẫn Duyệt là  do hai bà nội của cháu chọn  vợ cho cháu.”