“Tự Cẩm,  thôi, chúng  về ăn gì đó,  mời cô ăn mì bò,  chúng    lấy dầu.” Trong ký ức của Hạ Mẫn Duyệt, cô  thích món mì bò ở một quán nhỏ  trấn.
Thịt bò ở đó hầm mềm, ngấm gia vị. Mỗi  Hạ Mẫn Duyệt đều gọi thêm một phần thịt.
Mẫn Tự Cẩm cũng đói , cô   dậy, thở  một ,  vỗ nhẹ lên cái lưng  mỏi của .
Nhìn gùi của Hạ Mẫn Duyệt, cô ngạc nhiên thốt lên: “Hạ Mẫn Duyệt,  khi nào gùi   thủng ?”
Cô bước nhanh tới kiểm tra gùi,    con đường họ   qua để xem  thảo d.ư.ợ.c nào rơi  . Nếu  thì  ba, bốn tiếng  mà gùi vẫn  đầy?
“Không  gì , gùi vẫn  mà!” Hạ Mẫn Duyệt nhanh chóng đeo gùi lên, kéo tay Mẫn Tự Cẩm: “Đi thôi,  ăn nào.  đói lắm , còn cô thì ? Để   cho cô ,  một quán mì bò  ngon,  mời cô ăn, gọi thêm hai phần thịt và trứng luôn.”
Mẫn Tự Cẩm hừ một tiếng kiêu ngạo: “Cũng tàm tạm thôi.”
 trong lòng  nghĩ: Đã bắt   việc nặng cả buổi sáng, thôi coi như cô cũng  chút lương tâm.
Thấy Mẫn Tự Cẩm  tiếp tục hỏi về chuyện thảo d.ư.ợ.c nữa, Hạ Mẫn Duyệt thở phào nhẹ nhõm.
Điểm tích lũy của cô còn quá ít, nên cô cần một lượng lớn nguyên liệu thảo d.ư.ợ.c để đổi. Ban đầu cô tính chỉ gửi cho hệ thống một ít, nhưng   quá tay, gửi   nhiều.
 cũng , cả buổi sáng hôm nay, cộng với những gì thu thập  từ hôm qua, cô  tích lũy  28 điểm.
Quả nhiên, khu vực    nhiều loại thảo d.ư.ợ.c phong phú và chất lượng  .
Mẫn Quân Diệu,  trở về nhà từ đồng thuốc, hắt  một cái. Nếu ông  rằng những cây thảo d.ư.ợ.c ông  chăm sóc suốt nửa năm  ngọn đồi đó   Hạ Mẫn Duyệt đào sạch,   ông   đ.á.n.h c.h.ế.t cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-mang-theo-he-thong-y-te-tro-ve-yeu-anh/chuong-64.html.]
Hai cô gái, đói lả vì cơn đói cồn cào,  trở  trấn. Mỗi  gọi một tô mì bò, ăn xong vẫn thấy  đủ,  gọi thêm một tô nữa,  chia đôi ăn chung.
Đến trạm xay dầu thì  gần bốn giờ chiều, dầu hạt cải và dầu lạc của Mẫn Tự Cẩm   ép xong từ lâu.
Anh nhân viên ép dầu  , còn tưởng cô  định để đến ngày mai mới   lấy,    giúp họ buộc mấy bao bã hạt cải và hai thùng lớn dầu lên xe rùa.
Còn một thùng dầu lạc nhỏ, nhưng  thể xếp  lên xe: “Hạ Mẫn Duyệt, cô  thể xách nổi ?”
Hạ Mẫn Duyệt thử nhấc lên: “Có lẽ .” Cô nghĩ   thể cố gắng mang theo.
Cả buổi sáng Mẫn Tự Cẩm  giúp cô đào thảo dược, nhờ đó mà cô  kiếm  khá nhiều điểm tích lũy. Nếu bây giờ một thùng dầu cũng  giúp  thì đúng là quá bất lịch sự .
Hai  đẩy xe và xách dầu  ngoài, gặp ngay Hứa Đông Chí  tới.
Hứa Đông Chí tất nhiên nhận  Mẫn Tự Cẩm, thấy cô  cùng một cô gái khác, ánh mắt   sáng lên và mỉm  chào: “Tự Cẩm,  ép dầu ?”
“Ừm!” Mẫn Tự Cẩm trả lời qua loa, nghĩ thầm: Lúc đến gặp cô em gái, lúc về gặp  trai, đúng là " duyên" thật đấy!
DTV
Hứa Đông Chí : “Lần   ép dầu thì   với , để khỏi  xếp hàng.”
“Không cần, thời buổi xã hội chủ nghĩa, tuân thủ thứ tự vẫn hơn.”
Hứa Đông Chí  ,  tiếp tục bàn về chuyện đó mà : “Em đẩy nhiều dầu thế , đường  xa, để  kiếm xe chở giúp nhé?”