Nhìn bóng dáng Quan Hiểu Nguyệt rời , Hạ Mẫn Duyệt thở dài: Điều kiện y tế ở thập niên 80 vẫn còn hạn chế, ý thức về y tế của   cũng cần  cải thiện nữa!
Cô  đổ t.h.u.ố.c cho Mẫn Khải Hàng,  đó sẽ nghĩ cách thuyết phục chị dâu  kiểm tra thai. Cần  sớm phát hiện ngôi thai ngược để  sự chuẩn  phù hợp.
Tối nay, Mẫn Dương Phàm và Mẫn Tiền Trình đều ở  nhà, sáng mai ăn trưa xong mới về.
Đêm đó, Mẫn Dương Phàm thắc mắc hỏi vợ: "Hiểu Nguyệt, em  gì để mà  chuyện với Hạ Mẫn Duyệt ?"
"Sao? Anh  ý kiến gì ?" Quan Hiểu Nguyệt hỏi .
Mẫn Dương Phàm : "Không    ý kiến gì với em, mà là với Hạ Mẫn Duyệt thôi. Cô gái ,  bụng   xa. Bây giờ em mang thai,   vất vả,  nhất nên tránh xa cô  ."
Quan Hiểu Nguyệt trợn mắt: "Cô    như  nghĩ ."
"Kẻ    bốn chữ ‘ là kẻ ’ lên trán . Ông nội  cô   đổi, bác và  cũng dần  đổi cái  về cô , em đừng để  mê hoặc."
Quan Hiểu Nguyệt bật : "Bị mê hoặc á! Để em  cho  , Hạ Mẫn Duyệt thích tiểu Hàng, giống hệt như em  đây thích  ."
Nhớ   đầu gặp gỡ  mấy suôn sẻ, Mẫn Dương Phàm  chút hoài niệm, cau mày : "Tình huống của cô ,   thể giống chúng  ?"
Quan Hiểu Nguyệt nhướng mày: "Sao   so sánh ? Ai khi yêu mà chẳng giống , trong mắt chỉ   . Lời   thể là dối trá, nhưng ánh mắt thì . Khi Hạ Mẫn Duyệt  em , mắt cô  sáng lấp lánh."
Được , Mẫn Dương Phàm cảm thấy vợ  càng ngày càng khéo : "Được, ,     em,  ?"
"Không !" Quan Hiểu Nguyệt tinh nghịch : "Dương Phàm, chúng  cược một trận !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-mang-theo-he-thong-y-te-tro-ve-yeu-anh/chuong-77.html.]
"Cược gì?" Mẫn Dương Phàm  hỏi  mấy để tâm.
"Cược rằng em dâu của chúng    chắc chắn sẽ là Hạ Mẫn Duyệt. Nếu em thắng, từ nay việc lớn việc nhỏ trong nhà,  đều   lời em."
Mẫn Dương Phàm nghẹn lời: "Không cược. Em đúng thì   em, em sai thì   !"
DTV
Không gài bẫy  chồng, Quan Hiểu Nguyệt bực bội lườm một cái.
Mẫn Dương Phàm  : "Hiểu Nguyệt , chuyện tình cảm như uống nước, ấm lạnh tự . Nếu Hạ Mẫn Duyệt thực sự thích em trai, đừng lo lắng nhiều quá. Nói về em thì  và thím  ý định  em về đây ở cữ, ở nhà  trứng gà tươi, cũng  thời gian chăm sóc em."
Quan Hiểu Nguyệt xoa bụng: "Còn một tháng nữa mà, đến lúc đó hẵng tính."
Dương Phàm gật đầu: "Về nhà  em bàn bạc với bố  xem ở cữ ở , để nhà  chuẩn  sẵn sàng."
"Ừ,  ! Vậy tối mai chúng  về nhà ngoại."
Ở phòng bên cạnh, Phùng Thục Doanh trở ,  chút trằn trọc  ngủ .
Bà cứ xoay  xoay , khiến Mẫn Kiến Quốc cũng  ảnh hưởng,  bật  hỏi: "Sao thế? Con trai mắt  tiến triển, em vui đến mức  ngủ  ?"
Phùng Thục Doanh thở dài: "Không  chỉ vui , mà còn lo nữa. Kiến Quốc,  thấy Mẫn Mẫn thế nào?"
Mẫn Kiến Quốc suy nghĩ một lát  : "Trước đây con bé  thật sự khá ngang ngược, nhưng bây giờ thì...  thật, giống như  thành một  khác."
" , em cũng thấy thế. Đặc biệt là cách cô bé chăm sóc Khải Hàng, Mẫn Mẫn bây giờ quả thật  chu đáo. Nhiều khi em  nghĩ đến chuyện  của cô bé   đây mà  mặt lạnh, nhưng thật sự   . Cô bé  bây giờ thực sự dễ thương."