Mẫn Duyệt gật đầu,   đồng tình với lời .
Sau đó, Đặng Chi Huệ : "Mẫn Mẫn quên mất dì Lữ  ? Còn hỏi   quen ai ở khoa sản giỏi ."
Mẫn Duyệt ngẫm nghĩ, nhanh chóng lục  ký ức,  chợt nhớ . Mẹ cô  một đồng nghiệp   thiết tên là Lữ Tương Nam.
"À, con nhớ ! Dì Lữ chứ gì!" Mẫn Duyệt  và gõ nhẹ  đầu : "Gấp quá nên con quên mất, trí nhớ đúng là tệ thật."
Đặng Chi Huệ nhanh chóng nắm lấy tay con gái: "Đừng gõ nữa!"
Bà đau lòng lắm, vết thương do đụng đầu  tường của con bé  lẽ còn  lành,  khéo  quên luôn dì Tương Nam, gõ nữa, nhỡ gõ đến ngu  thì ?
"Ngày mai  cùng  đến bệnh viện,  bảo dì Tương Nam giữ cho con một suất khám. Con dẫn chị dâu Tiểu Nguyệt đến là ."
Lữ Tương Nam  hơn năm mươi tuổi, thông thạo cả Đông y lẫn Tây y trong lĩnh vực phụ khoa và sản khoa. Bà   chữa khỏi   bao nhiêu ca hiếm muộn, thậm chí chỉ cần bắt mạch cũng  thể đoán  thai nhi là trai  gái mà  cần đến thiết  y tế.
Chỉ tiếc là bà  chỉ khám  sáng thứ Ba và thứ Năm, mỗi buổi chỉ nhận 20 bệnh nhân, đúng là khó   một suất khám của bà.
DTV
Được bà  nhận khám thì chẳng t.h.a.i p.h.ụ nào từ chối cả.
"Vâng ạ! Con sẽ lấy  khám cho chị Hiểu Nguyệt,  tự để chị  . Sáng mai con sẽ lên chuyến xe sớm đến trấn Tân Giang."
"Sao vội thế? Con mới ở nhà  một ngày thôi mà?" Đặng Chi Huệ tưởng rằng con gái  ít nhất cũng ở nhà cả tuần  mới về nhà họ Mẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-mang-theo-he-thong-y-te-tro-ve-yeu-anh/chuong-84.html.]
Mẫn Duyệt khoác tay ,  : "Mắt của  Mẫn đang  tiến triển,  thể ngừng t.h.u.ố.c . Nếu con  ở đó, ai sẽ xoa bóp cho   đúng cách đây? Đợi khi mắt   khỏi, con sẽ về thường xuyên, còn đưa   theo nữa,   ?"
"Con bé …" Đặng Chi Huệ    gì nữa. Có lẽ đúng là ứng nghiệm câu : “Con gái lớn  giữ ” .
Thôi thì, nếu Mẫn Mẫn thực sự gả  nhà họ Mẫn, ít nhất bà  cần lo con gái    chồng gây khó dễ. Phùng Thục Doanh và Nguyễn Tố Thu đều là những  dễ tính.
Còn chuyện của Khải Hàng, cứ để thời gian trả lời, tới   tới đó.
Sáng hôm , Mẫn Duyệt  cùng  đến bệnh viện, gặp dì Lữ Tương Nam.
Nghe  Mẫn Duyệt cần một suất khám, dì Lữ lập tức  một tờ giấy nhỏ để con gái giao cho chị dâu, bảo đến  mười hai giờ trưa thứ Năm, khi bệnh viện  bớt bệnh nhân, bà sẽ dành thêm mười lăm phút để khám.
Mẫn Duyệt cảm ơn dì Lữ,  khi thấy  bận rộn với công việc, cô liền xin phép về  và ghé qua ngân hàng.
Trong sổ tiết kiệm của Hạ Mẫn Duyệt  hơn ba nghìn tệ,  tiền   thời điểm đó thực sự đủ để  gọi là "nữ thần tài trắng trẻo"!
Cô rút sáu trăm tệ, dự định dùng để mua t.h.u.ố.c Đông y đổi điểm tích lũy. Mắt của Mẫn Khải Hàng  thể chần chừ thêm nữa.
Cô tự  hái t.h.u.ố.c mỗi ngày thì quá chậm, tích lũy  quá ít điểm. Tốt hơn là mua ,  đó tiền thì kiếm .
Chỉ trong buổi sáng, cô   qua hết các hiệu t.h.u.ố.c quanh nhà, từng hiệu một để so sánh giá. Nhân sâm, nhung hươu, linh chi, hoàng tinh, hà thủ ô, càng đắt thì điểm tích lũy càng cao.
Cô đặt những món hàng  tay để hệ thống định giá, hiệu t.h.u.ố.c nào chất lượng  nhất thì cô mua ở đó.