Bà cũng như .
Thảo nào đứa con trai quá chuyên tâm sự nghiệp của bà, vốn coi trọng đời sống tình cảm thể quanh quẩn bên con gái .
Lão phu nhân thích tính cách phóng khoáng hoạt bát của Lục Mạn Mạn, ăn hài hước, dẻo miệng, cũng ngọt ngào, khi ngọt ngào sẽ nhẹ nhàng nép vai bà , vòng tay ôm eo bà, chớp chớp đôi mắt to chuyện với bà, bà hưởng niềm vui bên con cháu trong thời gian ở nhà, bà bớt việc nhà nghỉ ngơi nhiều hơn... Đôi khi giống như một đứa con gái nhỏ chu đáo, đôi khi giống như con gái nũng nịu trong lòng .
Mà một khi yêu ai thì sẽ yêu cả đường .
Chu Nghiêm Phong,....
Lục Mạn Mạn kinh ngạc : “Cám ơn .”
Quay ôm lấy bà : "Mẹ, thật ."
Nhìn thấy những bàn tay đang võ về, Chu Chi Chi với giọng trẻ con: "Đây là cái ôm yêu thương của thím giành cho bà nội."
Lão gia luôn giữ nguyên ý kiến về tình trạng hôn nhân của con trai và con dâu, nhưng khi thấy Lục Mạn Mạn, ông thừa nhận nếu cô thực sự là con dâu của bọn họ, thì tâm của con trai ông quá .
Đột nhiên thấy từ miệng cháu gái thốt từ vựng mới mẻ như , ông khỏi tò mò hỏi: "Chi Chi, cháu học cái ôm yêu thương ở ?"
Chu Chi Chi : "Cháu học từ thím của cháu. Thím chỉ tình cảm mới thể ôm ấp yêu thương. Ông nội, ông hiểu điều !"
Sau khi cháu gái giải thích, lão gia đầu tiên phát hiện Lục Mạn Mạn giỏi giáo d.ụ.c trẻ con, khỏi vê phía Lục Mạn Mạn, lão phu nhân cũng ý nghĩ giống ông , bên cũng tò mò Lục Mạn Mạn.
Chu Chi Chi cảm thấy ông bà nội hình như kỳ lạ, liền chỉ hành lang khoe khoang: "Chú và thím cũng thích ôm yêu thương ở đói"
Chu Nghiêm Phong là trong lòng thể bình tĩnh, nhưng mặt vẫn lộ điều gì,
Đứa trẻ ăn chút ngại ngùng, thấy gì nấy, một câu cũng khẳng định quan hệ giữa con trai và nàng dâu giả tạo, mà là thật sự .
Lão phu nhân là từng trải, lão gia , ông sờ sờ mũi, giả vờ chuyện gì mà cúi đầu ăn điểm tâm, còn quên liếc mắt con trai một cái.
Chillllllll girl !
Vội vàng che miệng cúi đầu.
Khóe miệng lão phu nhân bất giác nhếch lên, nhưng bà rốt cục vẫn là từng trải, những lời đó, dường như nghĩ đến hình ảnh con trai và con dâu cửa ôm ấp , khuôn mặt bà đột nhiên cảm thấy hổ.
Thằng nhóc bậy cũng tránh con trẻ chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-my-nhan-non-na-ga-cho-quan-nhan-mang-theo-nhai-con/117.html.]
Lão gia t.ử và lão phu nhân đều là từng trải, đến đây dường như tưởng tượng cảnh tượng , mặt chút hổ.
Lục Mạn Mạn đáp một nụ ngọt ngào: "Hiểu ."
Liếc về phía cuối bàn, khuôn mặt trắng trẻo như tuyết vẫn là nụ ngọt ngào, dường như từng nhiều hơn cũng ít , đó mới chính là bình tĩnh lãnh đạm nhất. Thấy cô lấy tay cầm thìa vội vàng sờ tai, dặn: "Cẩn thận bỏng đấy."
Có hổ cũng thể hiện như .
Thấy con dâu hứng thú, ông bắt đầu kể về những năm tháng oanh liệt xâm nhập trinh sát trong lòng địch, chiến đấu mưu trí dũng cảm chống kẻ địch. .
Hôm nay, Lục Mạn Mạn hỏi lão gia xem đây ông là một trinh sát , ăn xong hai bát mỳ hoành thánh, cô thuận miệng hỏi.
Lão gia vỗ bàn đầy khí thế: 'Năm 1935. là trinh sát ở trung đoàn XXXI"
Lão phu nhân và lão gia ngước mắt lên thấy đôi trẻ , cảnh tượng ngọt ngào, lão phu nhân nhịn che miệng cúi đầu, lão gia đang nhai cái bánh bao thịt to tướng trong miệng cũng đầu quan tâm bạn già.
Lão phu nhân ông một khi chuyện thì thể dừng , nhất là thời nay trẻ tuổi thích mấy thứ , gặp con dâu trẻ thích như ông khỏi cần là vui sướng cỡ nào.
Bà vội vàng ngắt lời ông: "Ông mau ăn , để Mạn Mạn ăn cho ngon, Mạn Mạn còn nữa.
Lão phu nhân : "Mạn mạn, dì Điền trời lạnh con bệnh chân tay lạnh, Nghiêm Phong hiểu chuyện, chỉ dì Điền bổ sung khí huyết cho con mà cần suy xét xem đúng sai, như , khi nào con rảnh rỗi, dẫn con bệnh viện khám xem thế nào."
Sau đó thấy vợ xong sang chuyện rôm rả với con dâu.
Lúc lão gia mới chịu thua.
Chu Nghiêm Phong sửng sốt, lúc mới phát hiện suy nghĩ thật chu đáo, đưa mắt qua Lục Mạn Mạn, thấy cô theo ý vui vẻ : "Được, , con sẽ dành thời gian với .'
Lão phu nhân lập tức mỉm .
Trong mắt bà, cô con dâu ngoan ngoãn lời nhất.
đó bà đầu bắt quan tâm đến con trai: "Nghiêm Phong, hôm qua thấy sắc mặt con , Chu Bỉnh lúc lúc con áp lực công việc tới ngã bệnh, còn viện, chuyện ?
Chu Nghiêm Phong khó mà mở miệng.
Ngay khi định trả lời qua loa, đôi mắt sắc bén của lão gia quét qua giữa và Lục Mạn Mạn, nhắm : "Con cần !"