Thập niên 80: Người Chồng Hung Dữ Là Kẻ Xuyên Không - Chương 20:2
Cập nhật lúc: 2025-09-25 01:57:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Tiểu Ngọc chỉ nhớ vài dấu mốc lớn khi kỳ thi đại học khôi phục. Bây giờ là cuối tháng Mười, kỳ thi tuyển sinh đại học năm 1977 diễn mùa đông, hai ngày mười một và mười hai tháng Mười Hai. Gần như bộ các nhà sách Tân Hoa trong thành phố đều săn lùng, vét sạch những cuốn giáo trình ôn tập. Cô gọi điện cho chị dâu, hỏi thể gửi ít sách ôn thi qua .
Chị dâu trong điện thoại : “Chuyện đó còn cần em nhắc ư? Chị bảo con thức đêm xếp hàng ở nhà sách Tân Hoa , đến nỗi cửa kính nhà sách cũng chen vỡ mất, khó khăn lắm mới giành giật cho em mấy quyển sách ôn thi.”
“Anh con thương ?” Tạ Tiểu Ngọc vội hỏi.
“Không .” Chị dâu đáp: “Chị một bạn ở xưởng in. Mấy ngày nay xưởng tăng cường sản xuất liên tục để in quyển 《Đại 》 trong bộ 《Tự học Toán Lý Hóa》. Đợi chị ‘xin’ một cuốn sẽ gửi chung cho em.”
《Tự học Toán Lý Hóa》 gồm tổng cộng mười bảy quyển. Dù thì kỳ thi đại học cũng gián đoạn mười năm, thời gian đến kỳ thi mùa đông quá gấp gáp, nên tiên chỉ in quyển 《Đại 1》, đây là tài liệu ôn tập quan trọng.
Tạ Tiểu Ngọc với Phúc Sinh: “Chúng cứ đăng ký thi chuyên ngành khảo cổ của khoa Lịch sử trường Đại học Bắc Kinh, thì chỉ cần tập trung ôn luyện khối C là .”
Đến năm 1983, chuyên ngành khảo cổ mới tách khỏi khoa Lịch sử. Bây giờ vẫn là phòng chuyên khảo cổ trực thuộc khoa Lịch sử.
Khối Văn cần thi năm môn: Chính trị, Ngữ văn, Toán, Lịch sử, Địa lý. Những khóa tuyển sinh đầu tiên khi kỳ thi đại học khôi phục phần may mắn: chuyên ngành Ngoại ngữ thì thi ngoại ngữ, còn các chuyên ngành khác thì môn ngoại ngữ tính tổng điểm chính thức, chỉ dùng để tham khảo khi xét duyệt.
Phúc Sinh cần học ngoại ngữ, nếu thì chắc sẽ trừ điểm nặng.
Họ là thanh niên trí thức, lúc lao động ở nông thôn, điều thể buông bỏ nhất chính là sách vở. Tạ Tiểu Ngọc cũng mang theo tất cả sách giáo khoa trung học phổ thông từng học , bây giờ thể dùng đến.
Tạ Tiểu Ngọc lấy hết sách : “Phúc Sinh, để em hướng dẫn học bổ túc nhé.”
Phúc Sinh trình độ tiểu học, việc nhận chữ còn khó khăn. Bốn môn Văn, Lịch sử, Chính trị, Địa lý, thể ghi nhớ nhanh nhờ trí nhớ siêu phàm, còn hiểu bài . Các môn xã hội với chẳng mấy khó khăn. Riêng môn Toán, chúng sẽ ôn luyện cùng.
Phúc Sinh cầm cuốn sách lịch sử lên, : “Anh xem sách lịch sử .”
“Được, , em nấu cơm.”
Hai chuẩn bữa cơm nhanh gọn. Khi lên huyện, họ mang theo nhiều rau củ trong khoảnh vườn tự tăng gia. Bữa ăn đơn giản gồm hai món rau và một bát canh, cơm nấu trong nồi gang lớn. Ở huyện, ít nhà dùng bếp ga, căn nhà thuê cũng bếp lò gạch. Tạ Tiểu Ngọc thích nấu bằng bếp củi, cơm sẽ thơm hơn nhiều.
Khi Tạ Tiểu Ngọc gọi Phúc Sinh ăn cơm, xong nửa cuốn sách lịch sử.
Tạ Tiểu Ngọc thoáng giật : ... thật là nhanh!
Khác với nhiều thanh niên trí thức trong khu tập thể, Phúc Sinh hề thói quen cầm sách khi đang dùng bữa. Anh gì cũng dứt khoát, lúc ăn thì chỉ ăn, lúc thì chuyên tâm từng dòng chữ.
Tạ Tiểu Ngọc hỏi: “Phúc Sinh, lịch sử lớp 7 học kỳ một, nhớ hết chứ?”
Phúc Sinh gật đầu. Tạ Tiểu Ngọc bày thức ăn bàn : “Vậy để em kiểm tra nhé.”
Phúc Sinh đặt đũa xuống: “Em hỏi .”
Tạ Tiểu Ngọc chọn ngẫu nhiên vài đoạn trong phần để hỏi, Phúc Sinh trả lời sai một chữ nào. Với trí nhớ siêu phàm và tốc độ , e rằng khó thể tìm thứ hai sánh bằng.
Ăn xong, Phúc Sinh rửa bát tiếp tục sách. Kỳ thi đại học thập niên 70 là một cột mốc quan trọng, và Tạ Tiểu Ngọc kiếp từng thi đỗ, nên kiếp cô cũng cần ôn luyện thật kỹ. Cô vùi đầu môn Ngữ văn hơn một tiếng đồng hồ, đó mới ngẩng mặt lên xoa xoa cái cổ mỏi nhừ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nguoi-chong-hung-du-la-ke-xuyen-khong-cfqx/chuong-202.html.]
Phúc Sinh lật sách nhanh, Tạ Tiểu Ngọc tính nhẩm, dừng ba phút mỗi trang, trong vài tiếng thể xong một cuốn sách dày.
“Phúc Sinh, nghỉ ngơi một chút .” Tạ Tiểu Ngọc .
Phúc Sinh thực cần nghỉ ngơi. Khi huấn luyện ở cổ đại, thể dừng suốt nhiều canh giờ. Một canh giờ thời cổ đại tương đương với hai tiếng đồng hồ bây giờ, tính thể việc bảy, tám tiếng liên tục chút ngơi nghỉ.
Anh lắc đầu, dùng bút chì khoanh hơn mười chữ lạ cuốn sách xong, gọn gàng dòng chữ: “Những chữ .”
“Em sẽ dạy cách tra từ điển.”
Tạ Tiểu Ngọc lấy từ điển . Vốn dĩ, học sinh tiểu học học cách tra từ điển . Trong hai năm lớp ở nông thôn, cô chứng kiến cảnh các em học sinh nổi một cuốn từ điển mà dùng. Thời điểm , các trường cấp ba vẫn còn đang nghỉ học, làng quê thì nghèo khó, chẳng ai đủ điều kiện bỏ tiền mua từ điển cho con em .
Cô mất mấy ngày trời để thương lượng, cuối cùng làng mới chịu trích tiền mua vài cuốn từ điển cho cả trường. Nhờ mà học trò mới thể cách tự tra từ điển.
Phúc Sinh nhanh học cách tra từ điển, mỗi khi gặp chữ , tự tra cứu.
Tạ Tiểu Ngọc hỏi: “Phúc Sinh, lịch sử ?”
Phúc Sinh : “Lịch sử... là thú vị.”
Từ xã hội nguyên thủy đến xã hội nô lệ, từ xã hội phong kiến đến cách mạng Tân Hợi, từ cộng đồng thị tộc đến sự sụp đổ của chế độ Kinh điền, từng triều đại huy hoàng lượt chìm dòng chảy dài vô tận của lịch sử.
Tạ Tiểu Ngọc thấy Phúc Sinh chăm chú , cô bảo nghỉ một chút, : “Phúc Sinh, em sẽ mang chút rau quả nhà đến tặng thầy hiệu trưởng Trần.”
Phúc Sinh ngẩng đầu : “Để cùng em.”
Tạ Tiểu Ngọc cho: “Cái tên Lương Phù rời , còn nguy hiểm rình rập nữa . Nếu nguy hiểm, em sẽ mơ thấy , mà hôm nay mơ, chắc chắn chuyện gì. Anh ở nhà xem sách .”
Phúc Sinh gật đầu, cúi đầu sách. Tạ Tiểu Ngọc lựa mấy quả cà chua mọng đỏ, vài trái dưa chuột tươi xanh cùng mớ đậu que mập mạp từ nhà kính của , sắp xếp gọn gàng mang biếu thầy hiệu trưởng Trần.
Nhà hiệu trưởng xa lắm, bà Chu đang mặt ở nhà, Tạ Tiểu Ngọc từng đôi gặp bà khi cô mới thuê nhà trọ. Cô khẽ khàng đặt giỏ rau tươi rói tay bà, rằng đây là rau nhà tự tay vun trồng .
Bà Chu tỏ vô cùng ưa thích mấy loại rau . Nghe là do Tạ Tiểu Ngọc tự trồng trong nhà kính nên bà liền hỏi cách thức nhà kính .
Tạ Tiểu Ngọc kể: “Chẻ những cây tre to thành đôi, dựng thành khung mái cao tầm , phủ bạt nhựa lên . Đợi khi trời trở lạnh hơn thì phủ thêm rơm rạ nữa. Cứ thế, cả mùa đông vẫn rau tươi xanh mà ăn.”
Bà Chu thích thú, : “Đến mùa đông, nếu nhà em rau ăn hết thì đem qua cho . lấy mấy phiếu trứng và phiếu thịt dành dụm đổi một ít nhé.”
Tạ Tiểu Ngọc vội xua tay, rằng rau nhà nhiều, nhưng tới chắc chắn sẽ mang thêm qua biếu bà.
Chu Lan Hoa gặp Phúc Sinh, ấn tượng về , liền hỏi: “Tiểu Ngọc, chồng em ?”
“Anh ở nhà sách.” Tạ Tiểu Ngọc đáp: “Em ngoài cho khuây khỏa đôi chút, lát nữa cũng về học tiếp đây.”