Thập niên 80: Người Chồng Hung Dữ Là Kẻ Xuyên Không - Chương 22:2

Cập nhật lúc: 2025-09-25 01:57:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm Tạ Tiểu Ngọc thức dậy, Phúc Sinh còn giường. Cô cũng dần quen với việc .

Cao Phân đang lúi húi trong bếp nấu bữa sáng – một nồi cháo rau xanh thơm lừng, chỉ nêm chút muối và mỡ heo để tăng thêm hương vị. Món là do Tạ Tiểu Ngọc chỉ cho chồng cách nấu, chứ bình thường bà dám ăn uống "xa xỉ" như , cháo đều trộn thêm khoai lang cho no bụng.

Tạ Tiểu Ngọc và Phúc Sinh trở về, Cao Phân hai đứa con ăn uống tẩm bổ một chút, vì bà nghĩ rằng sách tốn công tốn sức.

Cao Phân gọi Tạ Tiểu Ngọc sân xem thử: “Con xem, thằng Phúc Sinh trời sáng mò lên núi gùi đá về . Mẹ bảo nó đừng nữa mà nó chịu . Hôm nay còn phóng viên tới phỏng vấn nữa chứ, con mau bảo nó nghỉ ngơi một lát .”

Tạ Tiểu Ngọc chạy sân , Phúc Sinh gùi về hơn mười gùi đá tảng thể dùng để xây tường. Lúc gùi thêm một gùi đá nữa về, mồ hôi ướt đẫm lưng áo.

Tạ Tiểu Ngọc : “Phúc Sinh, mau rửa tay ăn cơm , ăn xong hẵng vác tiếp cũng muộn.”

Cao Phân bên cạnh bực dọc: “Mẹ bảo con khuyên nó, con để mặc nó ?”

Tạ Tiểu Ngọc gì, chỉ thò tay chum gốm lấy ba quả trứng vịt muối. Đây là trứng vịt đồng mà ba con vịt nhà nuôi đẻ . Cao Phân cẩn thận tích góp, đủ hai mươi quả thì đem muối cất chum, giờ vẫn còn hơn hai mươi quả nữa. May mà tách khẩu ở riêng, chứ thì cả chum trứng thế cũng chẳng bõ dính răng chỉ hai ba ngày.

Cao Phân vội : “Mẹ ăn , con cắt hai quả là .”

Tạ Tiểu Ngọc vẫn cắt đủ ba quả: “Mẹ, con với Phúc Sinh nỡ ăn mà để chứ. Nhà thiếu thốn gì, ăn cùng mới ngon chứ ạ.”

Phúc Sinh rửa tay xong liền mâm ăn cơm. Anh hề kén cá chọn canh, cũng chẳng khách sáo gì, vợ đưa gì thì ăn nấy.

Từng quả trứng vịt muối lòng đào chảy mỡ óng ánh, vị mặn mặn béo ngậy tan nơi đầu lưỡi, đúng là món ăn kèm cháo gì sánh bằng.

Tạ Tiểu Ngọc hỏi: “Phúc Sinh, tối qua trong vườn rau là trộm rau thật ?”

Phúc Sinh gật đầu xác nhận.

Cao Phân thì tức tối vỗ đùi: “Bảo cũng thấy mấy luống rau trong nhà kính gì đó đúng! là lũ trộm vặt đáng ghét!”

Mấy luống rau trong nhà kính đều do một tay bà chăm sóc tỉ mỉ từng li từng tí. Trời đông, bà còn phủ thêm hai lớp nilon giữ ấm, bên đắp một lớp rơm dày cộm. Chiếc nhà kính cao bằng đầu , chỉ riêng tiền mua đống nilon cũng tốn ít tiền .

“Ai ăn thì cứ tự mà lấy nhà kính mà trồng! Sao ăn trộm rau của thế !” Cao Phân tức giận ngoài cửa, mắng lườm nguýt sang phía nhà Triệu Phú Quý.

Hôm nay phóng viên đến, trưởng thôn mặc bộ quần áo tươm tất nhất, ăn sáng xong liền tức tốc thẳng đến nhà Cao Phân, mặt nở một nụ xã giao.

Thấy Phúc Sinh đang oằn lưng vác từng tảng đá lấp đầy cả sân, ông vội gọi:

“Cao Phân, chẳng mấy hôm nữa phóng viên sẽ tới , Phúc Sinh còn vác đá gì?”

Cao Phân tức ách mà :

“Cũng tại cái tên trộm vặt tối qua chứ! là cái đồ trời đánh, chẳng thằng khốn nào tham ăn mà tối qua mò sân nhà , thằng Phúc Sinh nhà quăng cho một hòn đá. Sáng sớm nay nó lọ mọ vác đá về, định xây tường rào bao quanh sân cho yên .”

“Nó quăng trúng chỗ nào?”

“Trúng chân, nhưng thằng bé Phúc Sinh đ.â.m sầm cái m.ô.n.g hàng rào, còn chảy m.á.u nữa.”

Cao Phân đưa cây tre còn dính m.á.u :

“Trưởng thôn xem , nếu là quân ăn trộm thì ai đời đang yên đang lành tự đ.â.m hàng rào nhà chơi chứ?”

Trưởng thôn tức giận, liền sai mấy đội trưởng đến trạm xá điều tra:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nguoi-chong-hung-du-la-ke-xuyen-khong-cfqx/chuong-222.html.]

“Đi xem tối qua ai đến trạm xá băng bó ?”

Một lát , Giang Hoài Sơn , báo ai đến trạm xá cả.

trông thấy nhà thím Liêu tối qua dùng xe bò chở Triệu Phú Quý lên bệnh viện huyện.

Thím Liêu vội vàng chối bay chối biến, cuống cuồng :

“Mấy đừng mà vu khống! Thằng Phú Quý nhà tối qua tiêu chảy, mặt trắng bệch, chúng sợ quá nên mới vội vàng chở nó lên bệnh viện huyện khám.”

cạnh liền chen :

“Nhà Cao Phân tối qua trộm rau, con bà đúng lúc nhập viện, thì trùng hợp quá nhỉ?”

Thím Liêu hừ lạnh một tiếng: “Cao Phân còn thể từ núi vác về một thằng đàn ông hoang dã, chuyện trùng hợp nào mà thể xảy chứ? Theo thấy thì, cha ruột của thằng Phúc Sinh khi nhớ chuyện , trong thành phố vợ con đàng hoàng, sống yên sung sướng, sớm quên béng cái bà vợ quê mùa nông thôn .”

Chuyện về cha ruột của Phúc Sinh, trong thôn đồn đoán đủ kiểu: ông c.h.ế.t dọc đường, ông nhớ nhưng về nữa.

, trong thôn đa phần là hiền lành, cũng chỉ thì thầm lưng, ai dám thẳng mặt Cao Phân.

là một phụ nữ vĩ đại, một nuôi ba đứa con trưởng thành, còn lo lắng cho từng đứa yên bề gia thất – phần lớn dân trong làng đều khâm phục.

Chỉ trong chớp mắt, sang trách thím Liêu ăn lương tâm, thật độc địa.

Đàn bà trong làng cãi , đàn ông tuyệt nhiên can thiệp, nếu sẽ thành chuyện lớn. Diệp Kim Sơn và mấy đàn ông tức tím mặt nhưng dám tay.

Tạ Tiểu Ngọc bước lên túm tóc thím Liêu mấy cái, nhân lúc còn vả cho mấy bạt tai, đánh hét: “Mấy chị em xem kìa! Bà dám mắng chồng chúng , chúng dạy cho bà một trận trò thì !”

Cao Phân tới ba cô con dâu, đứa thứ hai khi đối mặt với ngoài thì vẫn bênh vực gia đình, còn Giang Táo Hoa tuy là hiền lành, nhưng nay thấy Tạ Tiểu Ngọc mảnh mai yếu ớt mà còn dám tay, cô cũng chịu , xông lên cấu véo, mắng: “Cái miệng thối tha nhà bà, dám chửi chồng !”

Mấy em họ hàng bên nhà họ Triệu vội vàng lên can ngăn, em Diệp Kim Sơn mỗi cầm một cây đòn gánh xông : “Sao, định đánh cửa nhà ? Tưởng nhà họ Diệp chúng , dễ bắt nạt ?”

Có kẻ nhanh chân chạy, Phúc Sinh đá bay từ sớm, đến nỗi chẳng cần em họ hàng gì hết – chỉ một Phúc Sinh thôi, bọn họ cũng chẳng dám đánh .

Trưởng thôn tức đến phát điên, vội bảo vợ kéo đám đàn bà , lớn tiếng quát: “Đủ ! Ai cãi vã thì chọn ngày khác mà !”

Thím Liêu dù chịu thiệt thòi mà vẫn còn la lối ầm ĩ. lúc , Liêu Bảo Sơn từ huyện chạy về, giục thím Liêu chuẩn tiền, còn bảo vay thêm từ các cô con gái và con rể, rằng Triệu Phú Quý từ sáng sớm chuyển lên bệnh viện thành phố. Anh ấp úng mãi chịu khai lý do, trưởng thôn quát mấy tiếng mới chịu : tối qua Phú Quý đầu nhọn hàng rào đ.â.m trúng hạ bộ. Nếu mau phẫu thuật ở thành phố thì thể sinh con nữa.

Thím Liêu sinh ba đứa con gái mới sinh đứa quý tử , còn đặt tên là Phú Quý.

tức giận đến mức buột miệng mắng Cao Phân: “Cao Phân, nếu con tuyệt đường con cháu, cũng khiến con bà tuyệt hậu cho bằng !”

Cao Phân vung cây tre trong tay: “Vậy là bà thừa nhận con trai bà đến trộm rau hả? là cái báo ứng! từng chuyện thất đức, lão nương đây sợ!”

Thím Liêu đôi co nữa, vội vàng chạy tìm bạn bè để vay tiền.

Trưởng thôn nghiêm khắc quát đám đang tụ tập xem náo nhiệt, dặn rằng khi phóng viên tới, ai lắm miệng.

Trưởng thôn định gọi Phúc Sinh bộ đồ khác, nhưng Tạ Tiểu Ngọc vội :

“Chú trưởng thôn, Phúc Sinh thích chuyện, thầy hiệu trưởng và chú phóng viên cũng . Người đến là để phỏng vấn cuộc sống chân thực nhất. Chủ yếu là phỏng vấn , cả với chú thôi, còn Phúc Sinh gì thì cứ để tự nhiên, cũng giả vờ .”

Loading...