Thập niên 80: Người Chồng Hung Dữ Là Kẻ Xuyên Không - Chương 23:3
Cập nhật lúc: 2025-09-25 01:57:24
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Tú Hảo cũng hỏi con trai :
“Bà nội các con cho tiền mừng tuổi ?”
Ban đầu Đại Trụ định lời dặn của bà nội, nhưng nghĩ bụng Tiểu Ni tiền mừng tuổi mà và em thì , thế nào cũng chì chiết lưng.
Đại Trụ liền : “Bà nội cho ạ, nhưng con sẽ đưa giữ , con tự giữ!”
Tiểu Trụ cũng nhanh nhảu: “Con để giữ giùm con!”
Lưu Tú Hảo nổi trận lôi đình, vớ ngay cây chổi đánh: “Đồ trời đánh, nuôi hai đứa nghịch tử như các con! Mẹ là ruột của các con đó, mà còn bằng bà hả!”
Diệp Ngân Sơn tức quá, giật phăng cây chổi: “Chuyện vui vẻ ngày Tết như , cô loạn cái gì? Còn ăn Tết nữa ? Không thì về nhà cô mà gây chuyện, đừng ở đây mà mất vui!”
Giữa em trong nhà bắt đầu cách vì Lưu Tú Hảo, nhưng bên phía chú ba chẳng vì thế mà ghét bỏ hai đứa trẻ.
Diệp Ngân Sơn thể để Lưu Tú Hảo tiếp tục gây chuyện, ảnh hưởng đến quan hệ của hai đứa nhỏ với chú ba chúng.
Anh cũng chẳng chiếm chút lợi lộc gì từ bên đó, mà là vì Đại Trụ và Tiểu Trụ đều ngưỡng mộ chú ba của .
Chú ba là tiền đồ sáng lạn, hai đứa nhỏ cũng sẽ cố gắng học hành mà thi đỗ đại học.
Giữa những ngày Tết, Diệp Ngân Sơn đóng cửa phòng , cãi một trận kịch liệt với Lưu Tú Hảo.
Cao Phân vốn định qua thăm cháu gái nhỏ Tuệ Nhi, nhưng thấy tiếng cãi vã trong phòng, bà liền về, đóng cửa , thèm để ý tới nữa.
Vợ con của thằng hai thì để nó tự lo liệu lấy.
Mùng Hai Tết, Tạ Tiểu Ngọc cũng chẳng nhà đẻ để về thăm.
Anh cả và chị dâu cô đều dặn dò, khi thi đại học xong thì đừng vội về, tránh rắc rối.
Một là vì kế của Tiểu Ngọc tính tình bề ngoài vẻ cứng cỏi, nhưng khác bực .
Hai là vì chuyện của gia đình họ Lương.
Chị dâu , cha của Lương Phù đúng đêm Giao thừa vẫn thêm ở đơn vị, may gặp tai nạn ngã xuống mà qua đời.
Sau khi đơn vị điều tra, kết luận rằng Lương Thiện vì sửa chữa thiết , bảo vệ tài sản tập thể mà hy sinh, nên truy tặng danh hiệu liệt sĩ.
Sau khi Lương Thiện trở thành liệt sĩ, Lương Phù liền nhận thế chức vụ của cha , chuyển hồ sơ từ nhà máy cơ khí sang đơn vị của cha, nhanh chóng trở thành cán bộ phòng ban trẻ tuổi nhất của Cục Hóa chất.
Tạ Tiểu Ngọc cảm thấy lạnh sống lưng, luôn linh cảm cái c.h.ế.t của Lương Thiện liên quan đến Lương Phù, nhưng đó chỉ là suy đoán trong lòng, cô với ai.
Gia đình họ Lương ở thành phố Vân đang tổ chức tang lễ.
Lương gia mất Lương Thiện, nhưng ai nấy đều mừng thầm vì Lương Phù cha nhận việc.
Tuy chức vị hiện tại bằng cha, nhưng Lương Phù mới hai mươi hai tuổi, tương lai rộng mở hơn Lương Thiện nhiều, chắc chắn còn thăng tiến cao hơn cả cha .
Hiện tại việc lớn nhỏ trong nhà họ Lương đều theo lời của Lương Phù.
Lương Thiên Đông thể tin tai :
“Anh, thể đối xử với em như , em là em họ của mà, trong lòng em còn bằng Tạ Tiểu Ngọc ?”
“Từng từng một trong các đều là m.á.u mủ ruột rà của , rõ. cũng rõ, khi Lương Thiện tay đánh đập , các đều ngoảnh mặt ngơ, giả câm giả điếc. Mẹ c.h.ế.t thế nào, trong lòng các tự hiểu, bà c.h.ế.t tay thằng Lương Thiện, các , từng đứa một, hùa dựng chuyện rằng bà ngã lộn cổ vì tai nạn. Vậy mà khi cúng giỗ cho , các vẻ xót thương, lễ tang long trọng! Thật nực ! Các chính là lũ đồng phạm g.i.ế.c ! Cô xem, nếu cô chẳng còn chút giá trị nào để lợi dụng, nên đối phó với cô thế nào đây?”
Lương Thiên Đông từng thấp thỏm lỏm những câu chuyện của lớn trong nhà, mơ hồ nhận cái c.h.ế.t của thím Ba chẳng hề đơn giản, nỗi sợ hãi bỗng chốc ập đến:
“Hồi em còn bé dại, em nào chuyện gì!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nguoi-chong-hung-du-la-ke-xuyen-khong-cfqx/chuong-233.html.]
“Đến giờ cô là lớn, hiểu .”
Lương Phù :
“Ngoan ngoãn đăng ký ngành khảo cổ, đừng hòng giở trò qua mặt .”
Lương Thiên Đông nặng trĩu lòng trở về nhà. Đến cửa, cô nín thở lắng , bên trong vọng tiếng ba đang thủ thỉ:
“Nhà họ Triệu đưa lễ vật thật hậu hĩnh, nếu con Tiểu Phù nhất quyết cho con Thiên Đông lấy chồng, mà bắt nó thi đại học, thật sự chẳng đành lòng từ chối mối mai ."
Ba của Lương Thiên Đông :
“Sau , cả cái nhà họ Lương đều trông cậy con Tiểu Phù. Nó gì thì cứ thế mà , chớ dại trái ý nó.”
Mẹ kế của Lương Thiên Đông :
“Ông xem, con Tiểu Phù liệu di truyền cái chứng điên khùng của thằng cha nó ?”
“Chắc là . thấy con Tiểu Phù vẫn ăn đàng hoàng, đối xử với chúng thì giữ kẽ, với con Thiên Đông càng tận tâm. Sau bà nhớ đối xử với con Thiên Đông một chút, còn cái chuyện gả bán cho nhà họ Triệu , đừng nhắc đến một lời nào nữa.”
Lương Thiên Đông khẽ rùng , bước nhà. Cô lặng lẽ xuống cầu thang, sững một lúc lâu như mất hồn.
Nếu cô lời trai quỷ quái , thì nào mơ mộng đến giảng đường đại học, mà chấp nhận gả cho cái tên khờ khạo nhà họ Triệu.
Cái tên khờ khạo quả thực là đồ ngốc nghếch, chỉ toe toét rớt dãi. Cô vợ gả bán cho , cũng vì đánh đập thương tiếc mà bỏ trốn.
Lương Thiên Đông ngước lên căn nhà, nơi vẫn vang vọng tiếng rộn ràng, giả dối.
Cứ chờ đấy! Cái tên trai độc địa của cô, nhất định sẽ lượt thanh toán từng kẻ một trong bọn họ!
Chiều mùng Hai Tết, Tạ Tiểu Ngọc xách theo mấy món đồ ăn tự đến biếu nhà cô hiệu trưởng.
Toàn là những món ngon nhà như chả viên rán vàng, bánh quẩy đường nhỏ xinh, kẹo lạc vừng bùi bùi — hương vị còn hấp dẫn hơn cả hàng mậu dịch bán.
Nhà cô Chu Lan Hoa hôm cả con trai, con dâu cùng cháu ngoại cũng về quê ngoại ăn Tết, nên cô vui vẻ giữ Tiểu Ngọc và Phúc Sinh ở dùng bữa.
Trong bữa ăn, Tạ Tiểu Ngọc khẽ hỏi dò:
“Thưa cô Trần, phóng viên Hàn ghé thăm trường là ngoài Thủ đô ạ?”
“ . Cũng chẳng bài phỏng vấn đăng báo nữa.”
Tạ Tiểu Ngọc :
“Con với Phúc Sinh đều nguyện vọng thi Đại học Bắc Kinh, nếu may mắn thi đậu, chúng con cũng ghé thăm bác một chuyến.”
“Chí khí thật !”
Hiệu trưởng Trần tin tưởng Tạ Tiểu Ngọc, cũng thấy Phúc Sinh khả năng.
Nói chuyện một hồi, cô nhân tiện hỏi dò về tình hình gia đình của phóng viên Hàn, liệu ông còn nào khác .
Cô Trần cũng tường tận lắm, chỉ phóng viên Hàn chị gái một tay nuôi nấng trưởng thành, hai chị em họ cách những hai mươi tám cái xuân xanh.
Chuyện là, mười năm về , rể của phóng viên Hàn dán bản kiểm điểm, điều xuống việc chuồng trâu.
Người chị lập tức cắt đứt mối liên hệ với phóng viên Hàn, để ông liên lụy gì.
Người chị quả là một phụ nữ cứng rắn, kiên cường.
Những chuyện khác thì cô Trần rõ, Tạ Tiểu Ngọc cũng bận tâm hỏi thêm nữa, chỉ thầm nhủ đợi thi đậu Đại học Bắc Kinh, sẽ đích đến Thủ đô tìm hiểu.