Thập niên 80: Người Chồng Hung Dữ Là Kẻ Xuyên Không - Chương 35:2
Cập nhật lúc: 2025-09-25 01:59:57
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cao Phân đưa Tạ Tiểu Ngọc về nhà, dặn cô nghỉ ngơi thật , đó gọi điện cho đội khảo cổ, bảo Phúc Sinh mau đến. Bà gọi điện cho Chu Cẩm ở Kinh thị, báo tin vui rằng Tiểu Ngọc mang thai.
Vừa cúp máy xong, bà định về thì bất chợt bật . Bà lú lẫn , còn báo tin mừng cho cả và chị dâu của Tiểu Ngọc nữa chứ.
Phúc Sinh nhanh chóng đến nơi, lúc đó Tạ Tiểu Ngọc đang ghế mây tắm nắng.
Phúc Sinh khẽ quỳ một bên gối mặt Tiểu Ngọc, áp tai bụng cô, tiếng tim của cháu bé.
Tạ Tiểu Ngọc đỏ mặt: "Phải mấy tháng nữa mới mà."
Phúc Sinh cô đầy dịu dàng: "Anh thấy nhịp đập trái tim em , nó khác lạ lắm."
Tạ Tiểu Ngọc : "Đồ ngốc, mang thai, em còn xúc động ?"
Cô kéo cái ghế nhỏ bên cạnh cho Phúc Sinh , với : "Hôm nay em ngang qua hợp tác xã, đúng lúc thấy Lương Thiên Đông đang gọi điện cho Lương Phù. Có khả năng Lương Phù đoán vị mưu sĩ bên cạnh Thập Nhất hoàng tử chính là cha xuyên về."
Phúc Sinh vẫn bình tĩnh, bảo Tạ Tiểu Ngọc đừng lo, sẽ xử lý thỏa.
Lạc Thành từng là kinh đô của nhiều triều đại, hiện đang khai quật mấy ngôi mộ cổ. Vài ngày khi Phúc Sinh trở về, đội khảo cổ ngôi mộ Đại hoàng tử điều Lương Thiên Đông sang đội khác, tham gia khai quật một ngôi mộ cổ khác.
Hai ngôi mộ cách chừng bốn, năm chục cây , Lương Thiên Đông thể tiếp tục tai mắt cho Lương Phù nữa.
Cô dám đem chuyện với Lương Phù, chỉ đành giấu kín trong lòng.
…
Sau khi mang thai, Tạ Tiểu Ngọc nghén ngẩm vô cùng. Cơ thể cô xưa nay mấy khỏe mạnh, cũng chẳng cách nào khác, đành lòng xin phép đơn vị cho nghỉ dài ngày.
Chu Cẩm từ Kinh thị mang theo lỉnh kỉnh bao đến, là Cao Phân bến xe đón bà.
“Mẹ , bên con chăm sóc Tiểu Ngọc mà.”
Chu Cẩm tươi đáp lời: “Cháu dâu của mang thai , đương nhiên qua thăm. Cha cũng mừng mặt, cứ giục mau mau sang đây.”
Giờ đây, sinh hoạt của Tạ Tiểu Ngọc chỉ xoay quanh chuyện ăn uống, nghỉ ngơi; qua giai đoạn nghén thì bụng cũng nhô lên trông thấy.
Phúc Sinh sắm một chiếc xe đạp, ngày nào cũng đạp đạp về, bất kể mưa gió, vẫn kiên quyết trở về bên Tạ Tiểu Ngọc.
Hôm , trời đổ cơn mưa tầm tã, Phúc Sinh đành lầm lũi bộ về nhà.
Tạ Tiểu Ngọc cầm khăn lau tóc cho , thấy ống quần dính đầy bùn đất, lòng khỏi xót xa bảo: “Mưa như thì đừng về, bộ mất đứt hơn một tiếng đồng hồ đường bộ, ngủ ký túc xá một bận thì hề chi.”
“Không , so với chẳng thấm .”
Phúc Sinh dặn Tiểu Ngọc nhà tránh gió lùa. Bà Cao Phân đun sẵn nước ấm cho . Anh tắm táp sạch sẽ, bộ quần áo tươm tất mới phòng bên cạnh với Tiểu Ngọc.
Phúc Sinh đặt bàn tay lên bụng Tạ Tiểu Ngọc đang nhô lên rõ rệt. lúc , đứa bé trong bụng dường như cảm nhận ấm của cha , khẽ đạp một cái.
Phúc Sinh cùng Tiểu Ngọc trao ánh mắt, nụ rạng rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nguoi-chong-hung-du-la-ke-xuyen-khong-cfqx/chuong-352.html.]
Mỗi bận trở về, Tiểu Ngọc mới thể yên lòng mà ngủ sâu giấc, và cũng thế.
Tạ Tiểu Ngọc cuộn trong vòng tay Phúc Sinh, yên giấc nồng. Nửa đêm, giấc ngủ của cô bỗng trở nên chập chờn, bất an. Phúc Sinh lập tức tỉnh giấc, thấy cô cau mày, đứa bé trong bụng cũng đạp liên hồi.
Phúc Sinh đoán chắc Tiểu Ngọc đang mộng mị, bèn xoa bụng vỗ về đứa bé: “Con đừng sợ, con chỉ đang mơ mà thôi.”
lúc đó Tạ Tiểu Ngọc tỉnh giấc mở mắt: “Phúc Sinh, em mơ thấy cha mất .”
…
Phúc Sinh bật đèn, đỡ Tạ Tiểu Ngọc dậy. Cao Phân ở phòng bên thấy tiếng động, lớn tiếng hỏi vọng qua khe cửa: “Có chuyện gì ?”
Tạ Tiểu Ngọc níu tay Phúc Sinh, khẽ: “Anh với là em khát nước, chốc lát em sẽ kể giấc mộng đó cho .”
Phúc Sinh chợt hiểu ý. Nếu kể rằng Tiểu Ngọc mơ thấy cha, chắc chắn sẽ ngóng, e rằng trong giấc mộng điều gì đó tiện lúc .
Anh ngoài rót một cốc nước, với Cao Phân: “Tiểu Ngọc khát quá tỉnh dậy uống nước, cứ yên tâm ngủ tiếp ạ.”
Phúc Sinh phòng, Tạ Tiểu Ngọc hạ giọng, tỉ tê kể cho .
Trong giấc mơ , cô mơ thấy cha xuyên đến thể của tứ công tử phủ Thọ Sơn Bá. Vì hôm đó ngoài việc, suýt nữa đại công tử phủ Thọ Sơn Bá nhận .
Mà vị đại công tử phủ Thọ Sơn Bá là cánh tay của Tam hoàng tử, khiến Tạ Tiểu Ngọc lúc đó khỏi lo lắng khôn nguôi: “Em nhắc cha, nhưng cha thấy em, may mà một con ch.ó hoang bên đường như cảm nhận sự hiện diện của em, nó cứ sủa điên dại, khiến cha lập tức đề phòng nhanh chóng lẩn tránh, nhờ mới phát giác.”
Phúc Sinh vốn là am tường lịch sử Đại Chu triều, vả bản cũng là kẻ đến từ thời đó.
Anh : “Tứ lang họ Giang ở phủ Thọ Sơn Bá xưa từng rơi xuống vực sâu mất tích trong vụ án mưu phản của Đại hoàng tử, lẽ nào lúc đó cha em xuyên xác , ẩn phò tá Thập Nhất hoàng tử?”
Tạ Tiểu Ngọc gật gù: “Khả năng cao, nhưng điều đó vẫn quan trọng bằng những gì em mơ thấy đó!”
“Đương kim Thọ Sơn Bá lập tức phái truy lùng. Khi cha đang lẩn tránh thì tình cờ gặp một vị lão ẩn cư trong núi sâu. Vị lão kể rằng ông cũng là đến từ tương lai, mà là từ một thời đại còn xa hơn cả thời của cha con . Ông còn , vài tháng nữa đây, thời đại của chúng sẽ một chổi bay ngang qua. Vào khoảnh khắc , thể sẽ một cơ hội cho xuyên . Nếu cha con đến ở bên , thể nghĩ cách để chút manh mối cho hậu nhân.”
Đôi mắt Tạ Tiểu Ngọc sáng rực, cô sang Phúc Sinh, : “Hay là chúng bàn với , để xuyên về quá khứ đoàn tụ với cha luôn !”
Phúc Sinh cũng nghĩ đến chuyện , nhưng suy xét cặn kẽ hơn một chút: “Đừng vội với , kẻo ôm hy vọng hão huyền. Cứ để điều tra thêm trong mộ xem cha để thông điệp gì nữa , chúng hãy quyết định.”
Không lâu đó, Phúc Sinh quả nhiên phát hiện thêm một manh mối mới trong ngôi mộ cổ: một đống sách chôn theo rách nát và mục ruỗng ít nhiều. Trong đó một vở kịch tên là “Ly Hồn Ký”, kể về một từ triều Chu hồn xuyên về tiền triều để tìm mất của .
Phúc Sinh kể chuyện cho Tiểu Ngọc . Cả hai đều đoán chắc đây chính là thông điệp mà cha cất công để cho họ.
Huống hồ trong giấc mơ, Tạ Tiểu Ngọc chính xác vị trí và thời gian diễn sự kiện xuyên , mà tất cả đều trùng khớp với những manh mối mà hai dày công tra cứu từ cổ tịch xưa.
Sau khi xác nhận chuyện, Phúc Sinh và Tiểu Ngọc nghiêm túc chuyện với Cao Phân và Chu Cẩm, cho họ rằng một cơ hội để một thể xuyên về quá khứ, đoàn tụ với cha Diệp Hoài Cảnh.
Ai nấy đều hiểu rõ trong lòng, chọn ai khác chính là Cao Phân.
Diệp Hoài Cảnh để thông tin, chắc chắn ở thế giới bên , ông đang trông mong và mong ngóng tha thiết đoàn tụ với bà. Chỉ riêng hai mươi năm chia cách qua, mỗi đều quá nhiều chuyện để kể cho .