Thập niên 80: Người Chồng Hung Dữ Là Người Xuyên Từ Cổ Đại Đến - 23.1
Cập nhật lúc: 2025-06-06 08:28:59
Lượt xem: 234
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 023: Kỳ thi đại học bắt đầu rồi
Trước Tết, Phúc Sinh đã vác đá xây xong tường rào quanh nhà.
Con trai cưng nhà thím Liêu cũng đã xuất viện về nhà, ca phẫu thuật thành công, nhưng trong nhà thì móc sạch cả tiền.
Để góp tiền phẫu thuật cho Triệu Phú Quý, mấy cô con gái lén mang hết tiền dành dụm trong nhà đi.
Mấy bà mẹ chồng không chịu, nói vì Triệu Phú Quý mà nhà họ chẳng sống nổi nữa.
Hơn nữa, sao bên nhà thông gia – mẹ vợ của Triệu Phú Quý – lại không bỏ ra đồng nào?
Không thể cứ nhằm vào mấy đứa con dâu nhà họ để "vặt lông" mãi như vậy.
Lúc trước tiền sính lễ đưa không ít đâu.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Ba nhà chồng hẹn nhau đến nhà thím Liêu làm ầm một trận, nói nếu còn như vậy nữa thì cứ để bà ấy đón cả ba cô con gái về, nhà họ không nuôi nổi dạng con dâu này.
Sau đó, về nhà liền thu lại toàn bộ quyền quản lý tài chính trong nhà, không cho con dâu nhà thím Liêu đụng tới tiền nữa.
Mấy cô con gái của thím Liêu thì không chịu, vì nhà đã phân riêng rồi, không có lý gì mẹ chồng lại quản tiền nhà con cái.
Nhất là cô con gái lớn, bản thân có công việc, mỗi tháng kiếm hơn ba mươi đồng tiền lương, sao lại phải đưa cho mẹ chồng quản.
Cô ấy cãi nhau với Tằng Dũng Khánh trong nhà.
Nhà thím Liêu đón Tết trong tiếng cãi vã om sòm.
Ngày 28 tháng Chạp, con dâu bà cũng sinh con, là một bé gái trắng trẻo mũm mĩm, rất đáng yêu.
Nhưng thím Liêu lại không vui — vì không phải cháu trai cưng.
Thế nên tháng ở cữ cũng chẳng chăm lo đàng hoàng, so với lúc con dâu nhà họ Diệp sinh thì đúng là khác một trời một vực.
Có người hàng xóm thấy không vừa mắt, nói:
“Thím Liêu à, bà cũng phải nấu cho con dâu một con gà mái bồi bổ chứ, không thì học nhà Cao Phân mua móng giò hầm đậu phộng cũng được, có tốn bao nhiêu đâu.”
Tâm trạng thím Liêu vốn đã không tốt.
Nếu không phải vì con dâu thèm ăn, bắt Triệu Phú Quý nửa đêm đi trộm dưa với rau củ, thì nó đâu có bị thương chỗ đó, suýt nữa thì không sinh nở được nữa rồi.
“Đẻ một đứa con gái thì có gì đáng để bồi bổ chứ.”
Mẹ ruột của con dâu không chịu nổi nữa, quát lên:
“Bà không phải cũng sinh ba đứa con gái đấy à? Đồ trời đánh, bà mà dám không chăm con gái tôi cho tử tế lúc ở cữ, tôi đón nó về nhà luôn, không bao giờ cho quay lại nữa. Nhà họ Liêu giờ mang tiếng quá rồi, xem còn nhà nào dám gả con gái qua đây không!”
Thím Liêu tạm thời im ắng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy không cam lòng, liền chạy đến nhà Tạ Tiểu Ngọc gây chuyện, đòi Phúc Sinh bồi thường viện phí cho Triệu Phú Quý.
“Phải bồi thường, nhất định phải bồi thường, chính Phúc Sinh đã thừa nhận rồi, là cậu ta dùng đá đập vào vòng chân của Phú Quý.”
Tạ Tiểu Ngọc đang ở trong phòng học bài, liền bảo Phúc Sinh đừng ra ngoài, còn mình thì đi ra nói:
“Thím Liêu, nói vậy tức là bà thừa nhận Triệu Phú Quý đã trộm rau nhà tôi, còn dám đến đây đòi tiền thuốc men? Nhà họ Liêu không phải có người thân làm ở đội liên phòng sao, bà đi hỏi trước đi, tội trộm cắp bị xử mấy năm tù?”
“Phú Quý có trộm được đâu!”
Tạ Tiểu Ngọc nói: “Vậy tức là bà thừa nhận nó có hành vi trộm cắp rồi đấy nhé. Dù chưa trộm được, nhưng đã có ý đồ và hành vi, lại còn đòi viện phí của nhà tôi? Vậy thì chúng ta đến đồn công an nói cho rõ ràng, bà chuẩn bị đón Tết trong tù với con trai đi là vừa.”
Thím Liêu không dám nữa, về nhà mãi vẫn không nghĩ thông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nguoi-chong-hung-du-la-nguoi-xuyen-tu-co-dai-den/23-1.html.]
Nhà họ Liêu từng có thời huy hoàng như vậy — cha bà là bác sĩ thú y của thôn, mấy đứa cháu trai đều có tiền đồ, ba cô con gái cũng gả đi chỗ tốt.
Vậy mà bây giờ, một đứa cháu ly hôn, một người mất việc ở trạm thú y, con trai cưng thì lại bị thương.
Thím Liêu thấy không ổn, bèn chạy sang xã bên mời một ông thầy bói về xem vận.
Thầy bói chỉ là kẻ bịp bợm, thấy người nói tiếng người, thấy ma nói tiếng ma.
Ông ta nói thím Liêu và Cao Phân xung khắc, hỏi bà lúc trẻ có phải khi nào Cao Phân sống tốt thì bà lại gặp xui, còn khi nào Cao Phân gặp xui thì bà lại ăn nên làm ra không?
Thím Liêu nghĩ lại đúng là như thế thật!
Thầy bói nói chẳng sai chút nào.
Hồi còn con gái, Cao Phân đẹp hơn bà, giỏi giang hơn bà, lấy chồng cũng hơn.
Cao Phân sinh liền hai đứa con trai, còn bà thì sinh hai đứa con gái liên tiếp, cái gì cũng bị so thua.
Về sau, chồng Cao Phân chết, nhà họ Liêu bắt đầu phát đạt.
Nhưng đến lúc này, Cao Phân lại cõng một người đàn ông về nhà, rồi lại sinh thêm một đứa con trai.
Còn bà lại tiếp tục sinh đứa con gái thứ ba, chồng Cao Phân thì bỏ đi, con trai thì lại khù khờ.
Cuối cùng, bà mới sinh ra Triệu Phú Quý để vượt mặt Cao Phân.
Chính từ lúc Cao Phân cưới vợ cho thằng con ngốc, nhà họ Liêu mới bắt đầu gặp xui xẻo.
Thầy bói nhìn sắc mặt của thím Liêu, đoán mò trúng phóc, liền nói:
“Hồi trẻ thì các bà tự so với nhau, giờ già rồi thì so con trai. Con trai bà ấy càng tốt, thì con trai bà càng xui xẻo.”
“Vậy có cách nào giải không?” Thím Liêu vội vàng hỏi.
Thầy bói vê tay ra hiệu thím Liêu tỏ lòng thành.
Thím Liêu lấy ra đúng năm đồng còn lại.
Thầy bói thấy ít quá, nhưng nghĩ thôi kệ, mấy hôm rồi chẳng có ai đến xem.
Thầy nói: “Không thì bà dọn nhà đi, hoặc để bà ta dọn đi. Hai nhà càng xa nhau càng tốt.”
Dù thầy bói chỉ toàn nói bừa, nhưng nếu thím Liêu không kiếm chuyện, Phúc Sinh và Tiểu Ngọc thi đậu đại học, sau này đón Cao Phân đi, bà sống yên ổn, nhà họ Liêu cũng sẽ chẳng gặp thêm chuyện gì.
Thím Liêu lắc đầu liên tục:
“Dọn nhà là không thể, xây nhà tốn biết bao nhiêu tiền, còn cách nào khác không?”
Thầy bói làm bộ thần bí:
“Bà nghĩ kỹ mà xem, khi nào bà ta gặp xui, thì bà mới sống khá hơn. Cũng như vậy, con trai bà ta càng khổ, thì con trai bà mới thuận lợi. Tôi chỉ nói được đến đây thôi.”
Thím Liêu ôm nỗi nặng lòng quay về.
Chồng bà hỏi: “Bảo bà ra hàng thịt mua mấy cân thịt về ăn Tết, thịt đâu?”
Thím Liêu liền kể lại lời thầy bói, nói đã đưa năm đồng cho ông ta rồi.
Ông cụ nhà họ Triệu tức điên, nói đó là mê tín phong kiến.
Dẫn theo mấy anh em nhà họ Triệu sang xã bên, tìm thầy bói đánh cho một trận rồi áp giải về đồn công an.
Năm đồng kia thì sớm đã bị thầy bói mang đi trả nợ cờ bạc, cuối cùng cũng không đòi lại được.