Bên , lúc Lục Nghị Thần tới, mấy vẫn còn đang căng thẳng.
Sau khi Lục Nghị Thần đến, để nghỉ ngơi, thuận tiện ăn một chút, đồ đêm qua bác gái họ Dung chuẩn sẵn.
La Tiếu tới sân , thấy , cần hỏi cũng , nhất định là vẫn còn nhớ thương chuyện ngày hôm qua, nên sáng sớm liền ngoài.
Hôm nay là ngày nghỉ, dự định sẽ dẫn hai đứa nhỏ ngoài dạo mấy vòng, bọn trẻ ở trong nhà quá lâu, sớm còn hứng thú đối với cầu trượt, bập bênh sân .
Cơn mưa mùa thu mang theo lạnh, cũng cần chuẩn một quần áo phù hợp, trẻ con mau lớn, đặc biệt là đối với hai đứa nhỏ nhà , quần áo mà mặc cho hai mùa thì đừng mơ tưởng tới.
Giúp bác gái họ Dung nhặt rau trong phòng bếp: "Bác, hôm nay cháu nghỉ, lát nữa ăn cơm xong, chúng dạo cao ốc Bách Hóa, mua thêm vài khúc vải, về may quần áo cho mùa thu."
Động tác tay bác gái họ Dung dừng một chút: "Bác và bác trai cháu cần , quần áo mặc , nên cần thêm, nhưng chuẩn cho Nghiên Nghiên cùng Nguyệt Nguyệt, trời ngày càng lạnh, quần áo năm ngoái, mấy hôm bác lấy thử, hầu hết là thể mặc nữa."
La Tiếu mang rau rửa: "Cơ thể hai tiểu tử cao ít so với bạn cùng trang lứa, bác dẫn ngoài bốn tuổi cũng tin."
Hai chuyện phiếm nấu cơm, chờ chuẩn gần xong, bác gái họ Dung về phía La Tiếu: "Nghiên Nghiên với Nguyệt Nguyệt cũng sắp thức dậy ."
La Tiếu đặt muỗng xuống: " , để cháu trở về thử."
Nhà họ Ninh ở thành phố.
"Tử Bình, nghỉ quốc khánh, thực sự trở về thôn đón con trai ?"
Ninh Tử Bình buông tờ báo cầm trong tay: " , tương lai cũng là con trai em, mấy năm bận rộn, năm nay cũng cố gắng, nhưng cũng kết quả, hiện tại dòng m.á.u đứa nhỏ đó là hy vọng duy nhất của chúng ."
Sắc mặt của Uông Hải Lan qua lắm, theo bản năng đưa tay lên sờ bụng , trong lòng suy nghĩ tại bụng chịu hơn thua, chẳng lẽ thực sự là báo ứng ?
Ninh Tử Bình thấy sắc mặt của vợ : "Hải Lan, em đừng suy nghĩ quá nhiều, cũng còn cách nào khác, chỉ cần thể đổi , thì cũng tới bước , nhưng một ngày nào đó chúng sẽ già, nhận về còn thể nuôi dưỡng tình cảm, em thấy đúng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1002.html.]
Anh cũng thể nhận con trai của chị con nuôi, khi còn nhỏ thì đứa bé Chính Lỗi đó lương thiện, tin tưởng chúng chỉ cần lấy chân tâm đối đãi, nó sẽ thái độ với chúng ."
Uông Hải Lan xong câu , sắc mặt trở nên dễ hơn so với đó, nhưng trong lòng vẫn còn cảm thấy khó chịu, điều bây giờ thể , vốn dĩ sinh con khiến chồng ý kiến với , nếu đó Ninh Tử Bình cũng khám bệnh, chắc chắn bản sớm đuổi khỏi cái nhà .
Nếu để Ninh Tử Bình nhận con trai của chị con nuôi, cô sẽ càng ngộp ngạt hơn, cũng chắc chắn sẽ xảy , nên lúc chỉ thể để chồng nhận đứa nhỏ về.
Cô cũng tin tưởng, chỉ cần đối xử với đứa nhỏ đó, cuối cùng sẽ thể cảm hóa , chí ít thì đó cũng là con trai ruột của chồng, so với cháu trai thì hơn.
Uông Hải Lan về phía Ninh Tử Bình: "Nếu thì để em với , như sẽ thành ý hơn, thấy ?"
Trên mặt Ninh Tử Bình xuất hiện nét nhạt: "Đương nhiên là thể hơn, chí ít cũng để cho nhà họ Tôn , vợ chồng chúng là thật lòng nhận đứa nhỏ về."
Uông Hải Lan nghĩ đến việc lúc : "Tử Bình, nhưng tin tức nhận về thì ."
Ninh Tử Bình cô , nụ mặt cũng nhạt dần: "Chuyện là thật giả, vẫn cần chúng trở về một chuyến mới , đó khi còn ở trong thôn, cũng quan hệ với mấy nhà, yên tâm, bọn họ sẽ lừa .
Lần chúng , thứ nhất là để chuyện chúng sẽ nhận Chính Lỗi trở về sống chung, thứ hai là tìm đang nuôi đứa nhỏ, chúng nhân cơ hội đang nghỉ tìm thử, sẽ luôn kỳ tích.
Có trả thêm tiền, cũng tìm , chỉ cần chúng lấy tình , chừng thể cùng đó thương lượng, đứa nhỏ đó theo chúng về nhà, dù ai cũng thật lòng trả tiền ăn ở sinh hoạt, nhận nuôi thể đối với đứa nhỏ đó bao nhiêu."
Uông Hải Lan gật đầu: "Anh cũng đúng, tin tưởng nếu đó ngốc, sẽ lựa chọn thế nào."