Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 1030

Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:16:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Nghị Thần trực tiếp trả lời, chỉ là ôm cô chặt hơn: "Anh quan tâm cái gì mà kiếp kiếp , chỉ bây giờ em là vợ của , là của con gái , là bảo bối trong tim , là sống cùng cả đời ."

La Tiếu dựa lòng : "Ừm, em thích lời , cảm ơn Thần."

Lục Nghị Thần vùi mặt cổ La Tiếu, kiềm lòng hôn lên cổ cô, La Tiếu trở tay ôm lấy , nhẹ giọng kêu lên: "Anh Thần."

Từ khi Lục Nghị Thần thương, vẫn luôn cấm dục, nhưng bây giờ một loại kích động chính là cô.

Vừa ở sân , dì út tối nay để hai đứa trẻ ngủ phòng bà , lời nào liền đồng ý, như đúng ý .

Lục Nghị Thần dậy đóng cửa sổ , kéo rèm cửa, ôm lên giường, hai lâu mật, lâu lửa gần rơm lâu ngày cũng bén mà trực tiếp chuyện chính. Chỉ là khi Lục Nghị Thần đưa tay với tới nơi để công cụ, cảm thấy trống trải.

Bây giờ đạn lên nòng, nhưng mà nghĩ hàng vạn chiêu, vợ vẫn chịu tội, nhịn đến nỗi mồ hôi đầy trán: "Tiếu Bảo, công cụ , ngoài một chuyến."

Nói liền xuống giường, La Tiếu ôm lấy : "Muộn thế , tìm ?"

Trong lòng La Tiếu nghĩ thầm đây cũng đời , khắp nơi đều cửa hàng tiện lợi và cửa hàng bán đồ dùng cho lớn mở 24h, cho dù ngoài cũng chẳng gì, nếu như đến bệnh viện bên cạnh, lỡ như gặp quen còn đủ mất mặt .

Thế là cô kéo , Lục Nghị Thần hôn La Tiếu một cái: "Không , em để cấm d.ụ.c lâu như , hôm nay cũng ăn thịt."

La Tiếu trong chốc lát liền : "Không thì cho ."

Lục Nghị Thần lắc đầu: "Không , lỡ như mang thai, chẳng sẽ để em chịu tội , ngoài một chuyến về ngay."

Anh bật đèn, chuẩn mặc quần áo ngoài thì thấy dì út ở bên ngoài gọi lớn: "Nghị Thần, các cháu nghỉ ngơi sớm , Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt nghỉ ở viện , cần đợi nữa."

Nghe thấy lời , La Tiếu lên, ngờ dì út qua đây những lời , nghĩa là cửa lớn chắc chắn khóa, nửa đêm còn ngoài, cửa lớn đó đây là loại cửa gỗ nặng nề, lúc mở chắc chắn sẽ tiếng động, phòng của thím Đường ở ngay kế bên cửa lớn, nhất định .

Muốn trèo tường càng thể, từ lâu đây bởi vì trong nhà bình thường chỉ ông cụ, dì út còn cả thím Đường, khi Tiểu Trương kết hôn thì ở nơi xa nhà lắm, buổi tối về bên đó, vì đầu tường cắm đầy mảnh thủy tinh vỡ.

Lục Nghị Thần thấy La Tiếu đang đến run rẩy cả , liền nhào tới, hai qua em đùa vui náo loạn, kết quả cũng ai là cầm cự , lâu như vẫn hôn liền mất kiểm soát.

Ngày hôm hai nghỉ, liền ngủ đến khi mặt trời lên cao mới dậy, La Tiếu tính toán một lát hôm qua lẽ là thời kỳ an , nghĩ rằng sẽ trùng hợp như thế thế nên cũng để tâm lo lắng gì.

Đến trưa, Cố Thiến Như bày bát đũa lên bàn ăn: "Cha, cả của con gọi điện thoại về, là năm nay họ sẽ về ăn tết."

Ông cụ Cố đón lấy bát cháo mà La Tiếu múc cho ông : "Có lịch nghỉ năm nay ?"

Cố Thiến Như gắp cho ông cụ một chiếc bánh bao tam tiên mà ông thích ăn: "Có lẽ năm nay lịch nghỉ , chị dâu con năm nay trở về thể ở thêm vài ngày, còn thể ở bên cha nhiều hơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1030.html.]

Ông cụ Cố tiếp lời, nhưng mặt hiện ý khiến cho thể cảm nhận niềm vui của ông .

Lục Nghị Thần về phía ông ngoại: "Ông ngoại, của con ở bên đó mười mấy năm , thể điều về thủ đô ? Ở gần thể thường xuyên trở về thăm ông."

Ông cụ Cố ăn hết một chiếc bánh bao: "Một ông già như ông gì mà ở bên cạnh, vẫn là công việc quan trọng, mợ của cháu nếu như trở về ở thủ đô, ở bên đó ngày ngày đến nhà, còn thể yên , của con sợ là cũng ảnh hưởng."

Lục Nghị Thần nữa, La Tiếu rõ lắm về cảnh của ruột và mợ.

Đợi ăn cơm dọn dẹp xong, Cố Thiến Như đưa hai đứa nhỏ ngoài khoe khoang, Thạch Đầu và Thái Phong về phòng bài tập, La Tiếu về phòng của mới hỏi: "Mợ gặp chuyện gì ?"

Lục Nghị Thần thở dài: "Từ nhỏ mợ mất ruột, là cô của bà nuôi lớn, mãi cho đến khi 13 tuổi mới trở về bên cạnh cha ruột, nhưng vợ hai của cha lúc đó sinh hai đứa con, bà về nhà cha ruột ngày nào .

Ăn no, mặc ấm, còn chịu đòn nhục mạ, cô nuôi lớn bà chịu nổi, trực tiếp đấu với kế của mợ, kết quả kế của mợ , gì cũng để cho mợ ở nhà nữa.

Nhà cô của mợ điều kiện cũng lắm, nhưng lúc đó vẫn chịu áp lực đón bà trở về, thế nên khi mợ kết hôn quan tâm chăm sóc cho gia đình của cô bà .

Chuyện vốn dĩ cũng chẳng gì, nhưng kế của bà khi tình hình của liền tìm đến cửa, mỗi vơ vét một vài món đồ thì sẽ , chính là cái kiểu mày cái gì tao cũng giả vờ hiểu tiếng .

Cậu lúc đó sống trong nhà của quân nhân, cứ một thời gian trình diễn một , khi đó cũng chút cảm thấy phiền, đúng lúc một cơ hội điều tới bên đó.

Bởi vì cách xa thủ đô, nhà đó cũng cách nào qua loạn, nhưng mấy năm gần đây vẫn luôn con, nhà đẻ của mợ nhận nuôi một đứa cho ông , chính là tính đến tiền tài trong tay .

Mợ kiên quyết từ chối.

Sau bà ngoại mới đổi ý để kế thừa hương hỏa nhà họ Cố, bao nhiêu năm như qua , nhà đẻ của mợ ở bên đó vẫn luôn bỏ qua ý định , lúc chúng kết hôn nhà đẻ của mợ còn đến chặn .

Không mợ mềm yếu dễ bắt nạt, là mấy em trai em gái của mợ giống tính cách của ruột họ, cái gì họ hiểu cũng giả vờ như hiểu, chính là loại tính cách mặt dày hổ."

La Tiếu đáp: "Cậu là quân nhân ? Âm thầm xử lý bọn họ vài trận xem bọn họ chịu ngoan ngoãn ."

Lục Nghị Thần xoa xoa đầu La Tiếu: "Lúc đó vì chuyện sinh con, cảm thấy với mợ, cũng lớn chuyện, vì khi họ loạn vài thì liền điều ."

Trong lòng La Tiếu Nghĩ, đúng là mỗi nhà đều một cuốn kinh khó , nếu như điều về thủ đô cả ngày loạn dứt, thì thà về còn hơn, nghĩ thôi cũng đủ phiền lòng.

 

 

 

 

Loading...