Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 1043
Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:16:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
La Tiếu cầm túi, chuẩn ngoài: "Em đón Nghiên Nghiên với Nguyệt Nguyệt."
La Húc Viễn đặt cái gì trong tay xuống: "Để lái xe đưa em ."
La Tiếu đùa với cháu nhỏ lòng của chị dâu hai, nũng : "Anh hai là nhất."
La Húc Viễn thấy bộ dáng nũng của em gái, của hai đứa con, vẫn giống như một cô gái mới lớn: "Chỉ em ngọt."
La Tiếu lôi kéo tay của cháu nhỏ La Bằng Trạch: "Tiểu Trạch, cô đón các em, cháu ở đây nhớ chờ cô về."
Tiểu Bằng Trạch mười tháng tuổi vô cùng nghịch ngợm, La Tiếu cứ trêu chọc nhóc, vẻ mặt tươi , rõ ràng: "Dạ."
La Tiếu âm thanh : "Tiểu Trạch của chúng mới "Dạ" đúng , ?"
Tiêu Nhã con trai cùng em chồng đùa giỡn : "Ừm, mấy hôm thể vài chữ đơn giản."
La Tiếu đưa tay nhéo nhẹ tai cháu nhỏ: "Tiểu Trạch của cô thật thông minh."
Tiểu Trạch thích cô chơi đùa với , tiếng trong trẻo vang lên.
Châu Quế Phương từ bên trong : "Nhanh đón con, trễ chút nữa thì trời tối."
Lúc La Tiếu mời cùng hai ngoài: "Anh hai, để em lái, chờ khi từ nước ngoài trở về cũng sẽ tự mua cho một chiếc xe riêng."
La Húc Viễn ném chìa khóa xe cho cô, lập tực chuyển tới chỗ ghế phụ lái: "Cũng , xe thì em cũng dễ, ngoài cũng tiện."
La Tiếu lên xe nổ máy, lưu loát lái , mấy hàng xóm cửa nhà Tôn Minh đang nhiều chuyện thấy La Tiếu lái xe : "Cháu gái nhà họ La thật giỏi."
" thật, học chạy xe đạp từ lâu mới dám , bà xem thể lái chiếc ô tô lớn, còn chạy như , thể là chuyên nghiệp."
"Hiện tại con cháu của hai ông bà cụ nhà họ La ngày càng , khổ cũng loại ăn trả tiền, nhưng bây giờ, khoan đến cháu trai, cháu gái, chỉ Húc Ngôn cùng Húc Viễn, nào trở về đều mang theo túi lớn bao nhỏ, thực sự khiến khác vô cùng hâm mộ."
"Hai ông bà cụ là , hồi trẻ khổ, tất cả tiền đều đem chữa bệnh cho , mất bao nhiêu công sức, tốn hết bao nhiêu tiền, đây là phúc, khổ tận cam lai."
La Tiếu lái xe: "Anh hai, dạo gần đây bận rộn , khi nào thì nghỉ?"
Năm nay La Húc Viễn là nghiên cứu sinh chuẩn nghiệp, hiện tại đang việc ở viện nghiên cứu, điều lấy bằng tiến sĩ.
La Húc Viễn : "Cũng bình thường, vẫn theo kịp tiết tấu việc trong sở, chừng hai mươi chín tháng mười hai thể nghỉ."
La Húc Viễn xoay về phía La Tiếu: " , mấy ngày nữa thì hoa hồng của xưởng đông lạnh sẽ tới trong tài khoản của em, thời gian thì nhớ coi thử một chút."
La Tiếu : "Biết ạ."
Lúc hai đến nhà trẻ, ít lớn đang cổng.
La Tiếu xuống xe, thì nhận cô, tất cả ở đó còn thấy La Húc Viễn xuống xe chung, nhỏ giọng thầm: "Người đàn ông là ai, tại bao giờ thấy qua."
Người bên cạnh cũng lắc đầu: "Cũng từng thấy, nhưng mà lớn lên chút giống với của Cố Tịch Nghiên, chừng là nhà, thật trai."
La Tiếu thấy cổng còn mở, liền tìm một chỗ đó, lập tức phụ nữ tiến lên: "Mẹ Nghiên Nghiên, vị là ai ?"
La Tiếu về phía hai: "Chào bác, đây là hai cháu."
Người phụ nữ : "Đã kết hôn ?"
La Tiếu thoáng cái thành tiếng: "Con trai của cũng mười tháng tuổi, là hoa chủ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1043.html.]
Người phụ nữ , xa còn thầm: "Thật là một đàn ông , kết hôn sớm như ."
La Tiếu ngẩng đầu La Húc Viễn: "Anh hai, nghĩ tới giá thị trường của như , ba mươi mấy tuổi, còn thể khác thích, xem em trở về cần với chị dâu một chút?"
Sắc mặt La Húc Viễn đổi: "Nếu em sợ hai đuổi ngoài thì cứ , dù đuổi thì cũng kéo Nghị Thần của em theo."
La Tiếu ngờ hai sẽ như , thoáng cái liền nở nụ , đang gì đó, thấy cổng nhà trẻ mở , những bạn nhỏ đang xếp hàng .
Nghiên Nghiên cùng Nguyệt Nguyệt nhanh chóng thấy chỗ với đang , Nghiên Nghiên nhanh như cơn gió chạy tới: "Mẹ, bác hai, cùng tới?"
Nguyệt Nguyệt vẫn ở chào tạm biệt những bạn nhỏ khác: "Mẹ, bác hai, hôm nay về nhà ông cố ?"
La Húc Viễn xổm xuống bế hai đứa cháu của lên: "Nguyệt Nguyệt thông minh?"
Nghiên Nghiên bác hai ôm bên tay còn : "Bác hai, còn cháu thì ?"
La Húc Viễn buồn cháu : "Nghiên Nghiên cũng thông minh, còn vô cùng dễ thương?"
Nghiên Nghiên quẹt miệng: "Như mới đúng chứ."
La Tiếu hai con của , nhạt : "Được , thực sự phục hai đứa, mau nhanh, họ, chị họ với em họ còn đang ở nhà ông cố chờ các con."
Trong lúc bốn chuẩn , của Tôn Văn Chính tới mặt bọn họ, thoáng cái liền quỳ xuống, cũng may La Tiếu phản ứng nhanh nhẹn, kéo hai sang một bên.
La Tiếu nhíu mày: "Bà đây là gì?"
Sau đó, về phía La Húc Viễn: "Anh hai, dẫn Nghiên Nghiên với Nguyệt Nguyệt lên xe chờ em."
La Húc Viễn em gái đây là sợ dọa tới bọn nhỏ, gật đầu ôm .
Nghiên Nghiên thấy theo cùng: "Bác hai, đợi cháu một chút."
Nguyệt Nguyệt em thoáng qua khung cảnh đằng : "Mẹ giải quyết xong chuyện sẽ tới, đừng gấp."
La Húc Viễn cuộc đối thoại của hai đứa cháu, nhà bình thường đều là lớn trọng, nhỏ hoạt bát, nhưng cái nhà thì lúc ngược , lớn hoạt bát, nhỏ trọng.
Anh cũng tới giúp em gái, nhưng cũng thể để hai đứa nhỏ cứ như ở xe, hơn nữa tin tưởng em gái sẽ khả năng xử lý , vì lập tức mang theo hai cháu nhỏ leo lên xe, ở đằng một tiệm bán bánh ngọt.
Vì liền chở hai đứa nhỏ mua bánh, hôm nay trong nhà ít trẻ con, liền mua nhiều, lúc mới mang theo hai cháu trở về đón em gái.
La Tiếu thấy hai lái xe chở hai đứa nhỏ , thì gì, quả thật bản cũng để bọn trẻ thấy việc , ảnh hưởng đến chúng.
La Tiếu lưng với bảo vệ: "Giúp báo cảnh sát."
Bà cụ nhà họ Tôn là ai, ở chỗ đều , khi dính chuyện sẽ phiền phức, hôm nay bà trò mặt nhiều như quỳ xuống, đây là gì, cần suy nghĩ cũng ?
Nhất định hôm nay là ngày Tôn Văn Chính chịu án phạt, bà cụ từng tìm đến bắt cóc, nhưng đáng tiếc là đều La Tiếu tránh ...
Càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, tốn thời gian với bà , cho nên mới để bảo vệ báo cảnh sát.
Bà cụ nhà họ Tôn vỗ đùi lớn lên: "Cầu các buông tha con , nó già, con nhỏ, lúc đó bọn nhỏ đang đùa giỡn , tại thể tính lên đầu con ?"