Vẫn giống như những năm , chiều mùng một, La Tiếu cùng Lục Nghị Thần đều dẫn hai đứa nhỏ đến chỗ sư phụ, sư mẫu, ở đó một đêm, ngày thứ hai mới trở về nhà nội.
Buổi tối đồ xào, chỉ mấy món đơn giản để uống rượu, ăn lẩu.
Hôm nay sư phụ uống nhiều, nên luôn miệng dạy con sai cách, Lục Nghị Thần dùng hết sức lực mới thể đưa trở về phòng.
Phùng Thục Mẫn thu dọn phòng bếp: "Dù cũng là tâm bệnh của ông ."
La Tiếu rót giúp sư mẫu một ly nước ấm, chuyển giọng : "Sư mẫu, uống nước."
Vốn dĩ cô định khuyên vài câu, nhưng bản từng trải qua, thực sự nên khuyên thế nào, vẫn nên dựa theo ý của sư phụ với sư mẫu.
Đã lớn tuổi , trong lễ mừng năm mới, chắc chắn cũng sẽ ước ao con đàn cháu đống cả nhà giống khác, hỉ nhạc vui mừng, hòa thuận vui vẻ, nếu như mấy nhà đó mối quan hệ với sư phụ cùng sư mẫu, thì hy vọng đừng tổn thương đến nỗi đau trong lòng hai , nhưng chừng sư phụ và sư mẫu cũng thể thuận theo buông xuống.
Thật , chỉ cần dụ dỗ, cũng mong hai lúc tuổi già sẽ con cháu quây quần, cả nhà hạnh phúc.
Dù bản hiếu thuận chăng nữa cũng con cháu m.á.u mủ tình .
Có điều La Tiếu vẫn một câu: "Sư mẫu, mặc kệ hai gì, con cũng sẽ ủng hộ."
Phùng Thục Mẫn La Tiếu nở nụ , trong mắt cũng xuất hiện ngấn lệ.
Qua ngày hôm , La Tiếu dậy sớm, Lục Nghị Thần tay, một bát canh thịt dê cho sư phụ cùng sư mẫu, bởi vì bên lò nướng, cho nên thể bánh quy giòn, chỉ đành bánh kếp, nấu thêm mấy món ăn sáng, mỹ!
Tối hôm qua Phùng Thục Mẫn do nghĩ một chuyện nên ngủ muộn, điều đó La Tiếu pha một ly thuốc, khi ngủ ngon, cho nên sáng nay liền dậy trễ.
Hai lớn sửa soạn xong, ai cũng tới chuyện tối qua, khỏi phòng liền tiếng Nghiên Nghiên với Nguyệt Nguyệt gọi: "Ông, bà, ăn cơm."
Dương Kiến Thành , cầm lì xì chuẩn xong từ ngày hôm qua : "Đây là tiền lì xì ông cho, mau cầm lấy."
Sau khi Nghiên Nghiên cùng Nguyệt Nguyệt nhận lấy, lễ phép : "Cảm ơn ông ạ."
Phùng Thục Mẫn La Tiếu đang từ phòng bếp: "Nghe mùi , nhất định là canh thịt dê, thơm quá."
Thấy Lục Nghị Thần đang đeo tạp đề, vẻ mặt Phùng Thục Mẫn vui mừng, mặc kệ là Tiếu Tiếu của bà gả cho nào, ở niên đại bảo thủ , thể xuống bếp vì , đúng là dễ.
Lục Nghị Thần nhô đầu : "Sư phụ, sư mẫu mau ăn cơm."
Dương Kiến Thành ha ha dẫn Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt ăn theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1073.html.]
Mấy ăn gần xong, liền trong sân gọi: "Ông, bà, chúng cháu trở về thăm hai ."
Dương Kiến Thành cùng Phùng Thục Mẫn một cái, tâm trong lòng run lên, dậy ngoài, Dương Kiến Thành thấy trong sân, cứng rắn hỏi: "Các về đây gì?"
Một thanh niên mười bảy, mười tám tuổi tiến lên: "Ông, chúng cháu trở thăm cùng bà và cũng chuyện cầu hai ."
Dương Kiến Thành lạnh lùng : "Hai già cần các thăm, mau về ."
Người thanh niên ngước mặt hai : "Ông, bà, nhiều năm như , cha cháu cũng sai, mấy năm nay bọn họ dám trở về gặp hai , , mà là còn mặt mũi để trở về.
Ông, bà, năm nay cháu sẽ tham gia thi nghiệp trung học, thế nhưng với thành tích của cháu thi đại học Bắc Kinh sợ là hy vọng, nếu như một nhà chúng trở về thành phố, hộ khẩu của cháu cũng sẽ chuyển thành Bắc Kinh, khi đó sẽ hy vọng.
Ông, bà, cháu định lên thành phố, thi đại học ở Bắc Kinh, cũng mong ở gần hai ."
Sau đó vợ chồng Dương Lập Cương cũng tiến lên, ông quỳ xuống mặt hai : "Cha, , con sai , con bất hiếu, xin hai hãy tha thứ cho con."
La Tiếu nhanh chóng lên: "Sư phụ, sư mẫu, chuyện gì thì nhà ."
Dương Kiến Thành gì, xoay phòng khách, Phùng Thục Mẫn thoáng qua con trai thứ hai đang quỳ mặt đất: "Còn theo ."
La Tiếu tới phòng bếp pha một bình mang , , rốt cuộc cũng là ngoài, một việc vẫn do chính bọn họ giải quyết.
Sau khi thu dọn xong phòng bếp, bắt đầu ninh một nồi sườn, chưng thêm con cá, trộn một tô rau thập cẩm nhỏ, cắt lạp xưởng, đem những cái khác cất , cuối cùng là nấu một nồi cơm.
May là lúc nãy ăn, áo khoác cũng để bên , khi mặc quần áo chỉnh chu, La Tiếu lấy thêm than bỏ lò ninh sườn, để một tờ giấy, lúc một nhà bốn mới rời .
Lên xe, La Tiếu cảm thán một câu: " là mỗi nhà mỗi cảnh."
Lục Nghị Thần đưa tay sờ tóc La Tiếu: "Đừng nghĩ nhiều."
La Tiếu đầu trong sân: "Em nghĩ nhiều, chỉ mong sư phụ với sư mẫu thể vui vẻ, em sẽ ủng hộ vô điều kiện, chuyện năm đó, quan hệ tới thế hệ , đứa bé trở thủ đô cũng gì đáng trách."