Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 1077
Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:28:33
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Thiến Như vỗ vỗ n.g.ự.c , nhỏ giọng với La Tiếu: "May là để cho ông ngoại cháu , nếu là dì phê bình ."
La Tiếu đầu thoáng qua: "Ai kêu chồng của Dật Đình lúc đối nhân xử thế, nên lưng khác, nhưng mà đó thật sự chẳng cả, chỉ mong thực sự thể sửa đổi, Dật Đình của chúng cũng thể sống dễ chịu một chút."
Cố Thiến Như : "Dật Đình hai chị dâu như mấy đứa, sống mới là lạ đó, kể chuyện Phó Lan Hoa gì quá đáng nữa, nếu chỉ hai chị dâu mấy đứa thôi, Phó Lan Hoa chịu nổi ."
La Tiếu thoáng qua chị dâu cả Vương Tiểu Hân cách đó xa: "Dì út, chúng là văn minh."
Cố Thiến Như vỗ tay một cái: ", đúng, đúng, chúng là văn minh."
Ăn cơm gần xong, điện thoại trong phòng khách đột nhiên vang lên: "Xin chào, ai đấy?"
"Làm phiền cho tìm bác sĩ La một chút."
"Cô là ai thế?"
" gọi từ Bệnh viện trực thuộc Bắc Y."
Vương Tiểu Hân, đang tiếp điện thoại, gọi vọng nhà ăn bên : "Tiếu Tiếu, điện thoại của em nè."
"Đến đây."
Vương Tiểu Hân thêm: "Từ bệnh viện gọi đến đó."
Bỏ bát đũa đang dọn dẹp trong tay xuống, qua đó: "Xin chào, là La Tiếu."
"Bác sĩ La, là như thế , trong bệnh viện một cặp vợ chồng tìm bác sĩ La, là cha nuôi của bác sĩ."
La Tiếu những lời thì im lặng một hồi, gần như quên mất hai đó, qua đây là gì đây?
Chuyện của La Tiếu, năm đó còn đăng lên cả báo nữa, trong bệnh viện cũng chuyện .
Cha nuôi của bác sĩ La đến tìm, đây chính là một tin tức nóng hổi, nhiều chạy đến góp vui, đặt đủ loại câu hỏi cùng thắc mắc.
Phùng Tuệ gì thấy qua trận chiến , dọa dám hé răng, La Thiên Minh nghĩ rằng vốn là đến nhờ vả , cho nên cũng dám lung tung, sợ những lời thỏa đáng, truyền tới tai La Tiếu, chọc cho La Tiếu vui, càng quan tâm đến ông nữa.
Sau khi La Tiếu điện thoại xong thì đến phòng khách: "Cha nuôi của em đến đây, bây giờ đang ở bệnh viện trực thuộc, em qua đó một chuyến."
Lục Nghị Thần dậy: "Anh đưa em qua đó."
La Tiếu gật đầu: "Vậy chúng qua bên đó một chuyến, dì út, nếu muộn quá thì dì rửa mặt cho Nguyệt Nguyệt với Nghiên Nghiên cho hai đứa ngủ giúp chúng cháu với ạ."
Cố Thiến Như thoáng qua hai đứa nhỏ đang chơi với trai và chị gái ở trong sảnh nhỏ: "Yên tâm công chuyện ."
La Tiếu trong sảnh nhỏ, chuyện với hai đứa bé xong, lúc mới mặc áo khoác cửa.
—
Lúc hai đến thì Phùng Tuệ và La Thiên Minh đang vây quanh, Phùng Tuệ còn căng thẳng như lúc ban đầu, đang đối diện với xung quanh, đĩnh đạc : "Kia cũng là đứa con một tay chúng nuôi lớn, hiện tại chúng gặp khó khăn mới tìm tới, nếu thật sự còn cách nào, tuyệt đối sẽ tìm tới cửa."
Có phát hiện La Tiếu đến: "Bác sĩ La đến ."
Mọi tự giác chừa một con đường, La Tiếu tiêu sái đến: "Vừa nãy bà với là do một tay hai nuôi lớn? Vậy thì phiền bà kể cho hai nuôi lớn thế nào ?"
La Thiên Minh lời La Tiếu , liền hổ cúi đầu, ông cũng ngăn cản Phùng Tuệ lung tung, nhưng bà khi La Tiếu đến, tạo đà để giúp đỡ bọn họ, thì , để tóm gọn .
Tim Phùng Tuệ rớt cả ngoài, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ trấn tĩnh: "Dù thế nào nữa thì vẫn là chúng nuôi cô mười lăm năm, như sai chứ?"
La Tiếu vỗ tay : " hỏi một chút, bà đây nuôi con cái mười lăm năm ở ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1077.html.]
Phùng Tuệ những lời của La Tiếu là ý gì: "Cái liên quan gì với cô?"
La Tiếu lập tức nở nụ : "Đương nhiên là liên quan , con trai của bà nhà họ Triệu nhớ đến phát điên, nuôi như châu như ngọc suốt mười lăm năm ở nông thôn, còn lớn lên như thế nào nhỉ, hai cho dù là đối xử với một chút thôi.
khi còn nhỏ là bà nội La dùng cháo loãng thể soi cả bóng nuôi lớn lên đó, ba tuổi bắt đầu theo chị họ hái rau dại cho gia đình, sáu tuổi trong bếp việc .
Quần áo đều là của chị họ, , , đa là của em họ mặc nữa, bởi vì từ tới giờ đều khuyết một mảng lớn, phạt cho ăn cơm là chuyện bình thường, nếu nhờ gặp hai ông bà cụ Viên và ông cụ Dương ở nông trường, lẽ sớm c.h.ế.t .
Thế nhưng chuyện đầu tiên hai đó là trở về thành phố thu xếp sửa án xử sai, đúng ?
Nào, cho xem?"
La Thiên Minh những lời La Tiếu cho hổ vô cùng, cố lấy hết dũng khí: "La Tiếu, những năm đó là với cô, thật sự xin ."
La Tiếu lạnh nhạt La Thiên Minh: "Vậy hôm nay hai đến đây là ca bài ca nào, còn những lời bà ý gì nữa, đừng quên sự tình năm đó của chúng còn lên cả báo đấy.
Vợ chồng hai ích kỷ tìm một gia đình cho đứa con trai mới sinh, sợ nó theo hai điều xuống cơ sở rèn luyện chịu tội, chủ động tự tìm đến sản phụ cùng phòng bệnh, tráo đổi đứa con, hai nếu tìm một gia đình cho con , cho dù con gái của gia đình đó , hai nên đối xử với ?
mà hai cái gì?
Ôm về nhà tới ngày thứ ba thả nông trường, ban đầu còn vứt , nếu bà nội La gì cũng là một cái mạng, ôm tới phòng bà chăm sóc, sợ là của ngày hôm nay.
Lúc từ nông thôn trở về thành phố, là hai đợi liền ném trở nông thôn , nào là trở về nhà, nào là tìm , bây giờ gặp chuyện, là nên tìm con trai hai ?
Chạy đến đây dối , những điều thật, là vì cái gì?
Để đoán thử.
Là chủ, để tấn công , một hồi nữa mặc kệ hai đề ý kiến gì, đều ép buộc đồng ý, trói buộc về mặt đạo đức, đúng ?
Nói , để xem hai chuyện gì ?"
La Tiếu xong, đều dùng ánh mắt rác rưởi để hai vợ chồng bọn họ.
Phùng Tuệ thấy La Tiếu căn bản giữ chút mặt mũi nào cho họ, càng sợ khác gì, trực tiếp liền quỳ xuống cầu xin giúp đỡ.
Kết quả, La Tiếu lách một cái đến bên cạnh đỡ bà : "Bà đây là cái gì? Thấy thủ đoạn lúc bất chấp dùng , giờ đổi chiêu trò ép buộc ?"
Dáng La Tiếu cao, Phùng Tuệ đang La Tiếu đỡ lấy, thì cũng , quỳ cũng xong, bà khó chịu c.h.ế.t.
La Thiên Minh thấy bộ dạng buồn của vợ , cũng là vì mà : "La Tiếu, tiên buông bà , bà sẽ những chuyện quá đáng nữa."
La Tiếu buông lỏng tay : "Nói , cần mấy trò bịp bợm nữa ."
Phùng Tuệ xoa xoa chỗ nắm phát đau: "La Tiếu, nữa thì nhà họ La cũng nuôi cô một thời gian, mặc dù chúng tự nuôi cô, nhưng cô cũng là do một tay chồng nuôi lớn."
La Tiếu nhíu mắt: "Vậy thì ?"
Phùng Tuệ cũng giả vờ nữa: "Cha của cô ông bệnh , bệnh nặng, chúng cũng còn cách nào khác mới đến thủ đô tìm cô, chúng y thuật của cô , cô nể mặt mũi của bà nội mà cứu cha cô ."
La Tiếu thấy bà giống đang dối, sắc mặt La Thiên Minh đúng là lắm, thể suy nhược rõ ràng.
La Tiếu : "Đưa sổ khám bệnh lúc ở Cát Thị cho xem."