Dù thế nào Địch Ngọc Viên cũng nghĩ tới, đợi đến Lục Nghị Thần, mà đến chính là cha và cả, hai của ba đen mặt kéo cô khỏi Cục Công an.
Về đến nhà, phòng khách chào đón cô là một cái tát của cha: "Con thật là bản lĩnh, cha như thế nào một đứa con gái liêm sỉ như con?" Địch Hoành Đào tức giận chửi.
Địch Ngọc Viên trừng to mắt, trong mắt đều là nước mắt, vẻ mặt dám tin Địch Hoành Đào: "Mọi , ..."
Xoay liền chạy khỏi cửa, nhưng hai Địch Ngọc Tuyền ngăn cản: "Anh , em nếu như còn dám chọc Lục Nghị Thần, sẽ nhận em gái là em, thể mất thể diện như thế .
Hôm nay chính thức lời , em gái nhận nổi, em gái hổ như em." Mắng xong xoay sân, biến mất ở cửa chính.
Người nhà họ Địch nghĩ đến Địch Ngọc Tuyền sẽ trực tiếp bùng nổ, còn lời tàn nhẫn như .
Ông cụ Địch con trai: "Liên lạc với nhà họ Quý, mau chóng đẩy hôn sự của chúng lên, nhà họ Địch tuyệt đối thể để nó ở ."
Địch Ngọc Viên xong những lời chút hoảng sợ: "Ông nội, thể, cháu thích Quý Vĩ, bây giờ là thời đại nào , còn sắp đặt hôn nhân của cháu, sợ ép cháu, cháu sẽ kiện ?"
Lời trực tiếp khiến ông cụ : "Được đó, cho cháu hai con đường, một cái chính là lời ông gả cho Quý Vĩ, sống thật cho tương lai của cháu, cháu Quý Vĩ từ nhỏ thích cháu, khẳng định sẽ đối xử với cháu.
Cái còn chính là cùng nhà họ Địch cắt đứt quan hệ, cháu cút khỏi nhà họ Địch, tự sinh tự diệt, cùng nhà họ Địch quan hệ, cháu chọn ."
Địch Ngọc Viên ông nội: "Ông nội, ông thương cháu như , tất cả đều là giả ?"
Sau đó giọng liền tăng lên một tông: "Tại nhất định ép cháu?"
Ông cụ Địch cháu gái cưng chiều từ bé đến lớn, lập tức nên gì.
Sau khi xoa giữa mày để bản giảm bớt khó chịu, lúc về con trai: "Việc con xem mà , ông như cha cuối cùng vẫn là cách một thế hệ, tránh cho oán hận."
Nói xong trở về phòng của .
Địch Hoành Đào cha sợ là con gái đến đau lòng , trong mắt chứa áy náy.
Ông cha vì mau chóng gả Ngọc Viên cho nhà họ Quý, một là nhà họ Quý ở tận phía Nam, ở xa thì ý nghĩ của Ngọc Viên cũng còn nữa, hai là nhà họ Quý ở phía Nam cũng coi như là gia tộc lớn, Quý Vĩ thích Ngọc Viên từ nhỏ, chuyện gì cũng thể bảo vệ con bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1160.html.]
bây giờ đầu óc của con gái rõ ràng hồ đồ, hiểu đây là ông nội giúp con bé, bảo vệ con bé, còn cuồng loạn đây là đang ép con bé.
Địch Hoành Đào gọi điện để vợ về, đem việc lợi và hại cho con gái, con trai cả vẫn luôn đen mặt, ông con trai cả đang cảm thấy em gái mất thể diện của thằng bé, thằng bé và Nghị Thần là em trong đơn vị, em gái chuyện như , khiến thằng bé dám ngẩng đầu.
Tiêu Hải Phương cũng nghĩ tới con gái mà trốn ngoài, còn ở Cục Công an đợi cả một buổi sáng thêm giữa trưa, đó đợi đến khi nhà báo tin cho nhà đem con bé mang về.
Tức giận đến lên lời, tay đều phát run vì giận, việc nếu để hàng xóm láng giềng , nhà họ Địch bọn họ còn như thế nào đây, bà thật sự dám tưởng tượng đến.
Địch Hoành Đào để vợ đưa con gái , ông trực tiếp gọi điện đến nhà họ Quý, khéo léo đến hôn nhân của Quý Vĩ và con gái, khi đợi bên trả lời xong lúc mới cúp máy.
Nghĩ bọn họ như cũng sai, tình hình bây giờ của con gái, gả cho ai cũng sợ mấy ngày trả về, cũng chỉ Quý Vĩ từ nhỏ thích con bé mới thể bao dung con bé vô điều kiện.
Chỉ là như nhà họ Địch bọn họ thật với Quý Vĩ, xin nhà họ Quý, cũng nếu như Quý Vĩ trách bọn họ ích kỷ .
Thời gian qua thật nhanh, đảo mắt liền đến ngày La Húc Viễn và những khác về nước, La Tiếu chút nỡ ôm bà nội và dì nhỏ nũng, còn mùa hè năm bọn họ thể qua đây ở một thời gian, đến lúc đó sẽ để họ thấy một Boston khác.
Trong thời gian , ít thịt tôm hùm khô, mùi vị ngon, chuẩn mang về để cho trong nhà ăn thử, suy cho cùng tôm hùm ở đây thật sự rẻ.
Còn đem về một chút siro phong, nhưng mà bởi vì còn hạn chế, thể mang quá nhiều, La Tiếu còn cố ý đổ trong lọ nhỏ , đều là 100ml, mỗi mang theo bốn lọ nhỏ, để bọn họ đến sân bay trực tiếp ký gửi vận chuyển.
La Tiếu bánh kem bơ, sợ qua kiểm tra an ninh, trực tiếp bánh kem trái cây, dù trời lạnh, thời gian cũng sẽ quá lâu, chủ yếu là lúc đồng ý với Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt, hai đứa thất vọng.
Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt bà cố ngoại, ông cố ngoại và bà dì, còn , mợ và em họ , ngày hôm qua hai đứa trẻ đến ngủ , lúc rời , hai đứa còn ngủ dậy.
La Tiếu ở ngoài cổng nỡ từ biệt bọn họ, họ rời , nhà vắng vẻ, nhất thời chút thích ứng .