Lời của La Tiếu hề đơn giản, hai em nhà họ Địch , em gái vô lý nên lôi kéo Địch Ngọc Viên nghĩ rời khỏi đây, để khỏi xem thường nhạo.
Địch Ngọc Viên rời , vẻ mặt tức giận: "Cô dựa cái gì mà đ.á.n.h ?"
"Bởi vì cô đáng đánh, hai mắt của cô dán chặt chồng , moi móc cô coi như là cho nhà họ Địch mặt mũi , thật là hổ."
Quý Lâm lúc cũng phản ứng : "Hứ, , đây là liên lụy mà, gặp tai bay vạ gió. Người phụ nữ thật hổ."
Quý Lâm từ nhỏ bao giờ chịu sự ấm ức , cô La Tiếu : "Tiếu Tiếu, hợp tác với thu thập cô một trận ."
La Tiếu : "Món nợ ghi . Hôm nay là ngày cưới của Gia Ninh, nên vì một con rệp mà ảnh hưởng đến ngày của khác."
Quý Lâm gật đầu: "Cậu cũng đúng, Địch Ngọc Viên , Quý Lâm nhớ kỹ cô ."
lúc , Lục Nghị Thần kéo Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt qua, giọng điệu : "Địch Ngọc Phong, nếu quản em gái của thì đừng trách tính món nợ lên em mấy , từ đến nay từng gặp qua phụ nữ nào hổ như , coi chồng của bản c.h.ế.t ?"
Nói xong, liếc Quý Vĩ và nắm lấy tay La Tiếu: "Tiếu Tiếu, thôi, nuôi nấu món canh trứng gà cho Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt xong ."
La Tiếu quên kéo Quý Lâm , còn Quý Lâm thì trực tiếp mắng một câu: "Xúi quẩy."
Ngay khi bọn họ rời , Địch Ngọc Phong liền nghiến răng nghiến lợi với Địch Ngọc Viên: "Đến khi nào em mới thể hiểu chút chuyện đây, huỷ nhà họ Địch thì cam tâm đúng ."
Quý Vĩ đang một bên Địch Ngọc Viên mà một lời: "Đó là lý do tại em viên phòng với , ?"
Ngay khi những lời , cả Địch Ngọc Phong và Địch Ngọc Tuyền đều em gái của , cả hai đều khỏi nhíu mày, trong lòng dự cảm lành.
Quý Vĩ đợi Địch Ngọc Viên trả lời, thẳng nhà họ Viên, thấy ông cụ Viên, liền gửi lời hỏi thăm của ông cụ nhà đến ông cụ Viên, thi lễ, lúc mới tìm một nơi che khuất để hút t.h.u.ố.c lá.
ngờ đụng Quý Lâm từ phía qua, cả hai lúng túng trong giây lát, lúc qua Quý Lâm một câu: "Mắt thật là mù , tự tìm cho bản một mảnh thảo nguyên xanh , thật là khiến khác bội phục."
Nói xong liền nhanh chóng bước .
Quý Vĩ hề tức giận mà chằm chằm Quý Lâm bước nhanh nửa ngày trời, quên lúc phụ nữ vẫn còn dựa vòng tay , mùi hương thoang thoảng cô đến bây giờ vẫn như như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1178.html.]
Thu tầm , đây bản luôn tìm cớ bao biện cho Địch Ngọc Viên, nhưng bây giờ cảm thấy bản thật sự nực , đây chính là bản thích, đem bản coi thành cái gì ?
Cầm mạnh điếu t.h.u.ố.c trong tay, thở một vòng, trong lòng thầm nghĩ dù gì nữa cũng thể sưởi ấm trái tim cô , thì liền triệt để buông tay là xong, cần gì hy sinh một đời của bản , xứng đáng.
Sau khi nghĩ thông, trong lòng cảm thấy thoải mái hơn nhiều, lúc liền thấy hét lên bên ngoài sân: "Đội đón dâu đến ."
Anh hề di chuyển, chỉ đây chú rể cao lớn bước với bó hoa tay, môi nở nụ hạnh phúc, mất nhiều thời gian, chú rể ôm cô dâu vẻ mặt ngượng ngùng bước ngoài, tròng lòng nghĩ đây mới là dáng vẻ nên của kết hôn .
Anh ném tàn t.h.u.ố.c tay xuống đất và giẫm mạnh, như thể hạ quyết tâm.
Người trong sân của hồi môn mà nhà họ Viên đưa tới, một tràng hâm mộ, ít lén lút nhắc đến nhà họ Chung, đều là những lời châm chọc.
Nhìn thấy đoàn xe đón dâu rời , là chú, Viên Duy Thành chào hỏi khách khứa xe bên ngoài, về phía Cẩm Viên.
Hôm nay, tiệc cưới của hai nhà họ Viên và nhà họ Cảnh sắp xếp ở Cẩm Viên, chỉ là ở cùng một tiệm, khi La Tiếu và Lục Nghị Thần mang hai đứa con gái ngoài thì chặn .
La Tiếu sang, thấy đó là Tôn Quý Hương, con dâu lớn của nhà họ Chung, La Tiếu lạnh nhạt hỏi một câu: "Có chuyện gì ?"
Tôn Quý Hương ở đây chính là để đợi La Tiếu, nếu đúng ngày, cô sớm đến nhà họ Viên để tìm .
Bây giờ cuối cùng cũng thấy La Tiếu, cũng quan tâm những khác ở đây: "La Tiếu, cầu xin cô cứu Chiêu Vĩ nhà chúng ."
"Anh , mắc bệnh gì ?"
"Thằng bé cả đêm đều ngủ , ngày nào cũng đau đầu kinh khủng, cầu xin cô giúp thằng bé xem một chút."