Lục Nghị Thần xong cũng xoay xuống lầu xe lấy một thứ, La Tiếu nhờ mang một ít tới đưa cho Dật Đình, đừng con bé ủy khuất, để quên.
Khu một tầng tới hai mươi mấy nhà ở, ba gì, rõ, chỉ thấy sắc mặt của Ngũ Mạt cùng Phụng Cầm đều khó coi.
Lúc là giờ ăn cơm trưa, mấy phụ nữ nhiều chuyện xúm : "Mấy của Dật Đình gì với vợ chồng Ngũ Mạt ?"
"Chắc chắn là lời gì, bà thấy sắc mặt của Ngũ Mạt đen ."
"Người phụ nữ Phụng Cầm ăn no kiếm chuyện, mỗi ngày đều chằm chằm nhà của quản lý Khổng, ngại vợ của quản lý Khổng, ngại nhà của , thật hiểu cô nghĩ thế nào."
"Còn nghĩ thế nào, mấy , cô một em gái sắp nghiệp đại học, mấy tháng còn tới đây một , cô dám cam đoan, sẽ giúp tìm một đối tượng ."
"Cái gì, ý của bà, cô mỗi ngày xuất hiện mặt chồng của Dật Đình, là mục đích?"
"Chuyện cũng khó , điều mấy thấy cô chút quá dính Dật Đình ?"
"Lời thì giả, hơn nữa mỗi quản lý Khổng tan tầm về, đều sẽ đúng giờ xuất hiện, chuyện mấy câu, bà lạ ?"
"Như thì Phụng Cầm đúng là , con của quản lý Khổng cũng sắp mười tháng, cô chuyện thiếu đạo đức ?"
"Vậy mấy xem thử hai của Dật Đình gì đó, là đang cảnh cáo bọn họ."
"Cũng khả năng , nếu , thì sắc mặt của Ngũ Mạt giải thích thế nào?"
"Cô coi vợ của quản lý Khổng thành gì, hai quen từ nhỏ, gọi là thanh mai trúc mã, thấy não của cô chắc là nước tràn ."
"Mấy cũng đừng đồn chuyện ngoài, dù cũng chứng cứ, đừng cho vợ của quản lý Khổng cảm thấy khó xử, dù cái gì cũng ."
", đúng, đúng, tản , về ăn cơm, đừng nhiều chuyện nữa."
Lục Nghị Thần tới từ lúc mấy bắt đầu chuyện, cũng hết mấy lời bàn tán, biểu tình mặt vô cùng khó coi.
Người lúc đầu em gái của Phụng Cầm sắp nghiệp, ở khe cửa thấy Lục Nghị Thần ngang qua, mặt thể hiện nụ đắc ý.
Cô với Phụng Cầm hợp , bình thường đối phương cũng lưng cô , khi nãy đúng lúc thấy Lục Nghị Thần lấy đồ từ xe tới, mới những lời , là để cho .
Cô đây gọi là tinh thần trọng nghĩa, mặc kệ Phụng Cầm cái gì, cô chỉ tạo thêm một chút phiền phức cho đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1206.html.]
Lục Nghị Thần nhà, đem bao thư tiền chuẩn bí mật từ lưng cả đưa cho em gái: "Em cầm cái , là của chị dâu đưa, cô em thể mua thêm đồ trong nhà."
Lục Dật Đình thoáng qua bao thư tiền: "Không , em gả , thể nhận tiền của chị dâu."
"Đừng từ chối nữa, đây là với chị dâu em thương lượng xong, cũng là một mảnh tâm ý, em mau cầm lấy, đừng để cả thấy ."
Lục Dật Đình còn cách nào, đành cầm lấy.
"Em đừng lo lắng gì hết, chị dâu em , chỉ cần em vẫn là em chồng, thì sẽ để cuộc sống của em thoải mái."
Mắt Lục Dật Đình chút ẩm ướt: "Cảm ơn hai, chị dâu, thật ."
Lục Dật Đình chuẩn cơm, ngoài cửa kêu: "Xin hỏi đây là nhà của Lục Dật Đình ?"
Khổng Tường Thụy đang định nấu cơm, mở cửa: "Anh là?"
"Có mua đồ ăn ở quán, phụ trách giao tới."
Khổng Tường Thụy thoáng qua trong phòng, Lục Nghị Tuyên cũng : "Để cho , là hai đặt."
Khổng Tường Thụy chút ngượng ngùng: "Hai qua đây một chuyến thăm Dật Đình, mang thêm đồ ăn tới, mua tủ lạnh, hiện tại còn đặt cơm, chỗ dành cho em phát huy cũng ."
Lục Nghị Thần từ phòng ngủ: "Được , đừng luyên thuyên nữa, chúng chăm sóc em gái, là vì ."
Người nọ dọn cơm nước lên: "Mọi thứ đủ, các ăn , một tiếng sẽ trở dọn chén."
Lục Dật Đình cầm quả đào rửa sạch: "Làm phiền , cầm lấy quả đào để dành ăn đường."
Anh trai nhỏ chút ngượng ngùng, Lục Dật Đình nhét trong tay: "Đừng khách sáo, cứ cầm."