La Tiếu và Hạ Thanh hôm nay đều mặc đồ thể thao , để thuận tiện cho trò chơi giữa cha và con.
La Tiếu và Hạ Thanh phối hợp với Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt ăn ý, hai đứa trẻ chơi cực kì vui vẻ.
Trong thời gian giải lao, La Tiếu còn bảo Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt chia sẻ đồ ăn nhẹ mang từ nhà đến cho các bạn nhỏ trong lớp, đều ngon, khen ngợi và cảm ơn họ.
Cũng khiến các bạn nhỏ và phụ hứng thú đối với đồ ăn Trung Quốc, phụ còn thời gian sẽ đưa con đến Trung Quốc du lịch, ăn thử đồ ăn Trung Quốc.
La Tiếu : "Trung Quốc chỉ đồ ăn ngon, mà còn phong cảnh , cũng như năm nghìn năm văn minh lịch sử. Có cơ hội hoan nghênh đến với Trung Quốc."
Sau giờ giải lao, bắt đầu chương trình cuối cùng. Trong hồ khoanh một khu vực, ném nhiều quả bóng đó, phụ chèo thuyền đưa con dùng một chiếc lưới nhỏ để bắt bóng trong thời gian quy định, bạn nhỏ nào bắt nhiều nhất là thắng cuộc.
Mọi giải tán, lên thuyền thực hiện các biện pháp an , bọn trẻ chơi vui, khi bóng trong hồ gần hết thì hết giờ.
Thầy giáo bờ bắt đầu thổi còi và trò chơi kết thúc.
La Tiếu và Hạ Thanh đều chèo thuyền trở nhanh, đưa bọn trẻ bờ an , giúp bọn trẻ đếm bóng nhặt đưa cho cô giáo, chuẩn đưa bọn trẻ sang một bên nghỉ ngơi thì hét lên.
Thì hai đứa trẻ thấy thuyền gần bờ nên cởi dây an , còn vươn tay chơi đùa thuyền, một vững đó cả hai ngã khỏi thuyền.
Các bậc phụ khác lên bờ lo lắng khi họ nhảy xuống thì các con thuyền sẽ an , còn của hai đứa trẻ bơi, chỉ ở thuyền hét lên.
Hạ Thanh vốn dĩ , nhưng hai ngày khi Hạ Thanh chuyển lá lên gác xép, cánh tay cắt , La Tiếu nghĩ nếu xuống nước sẽ nhiễm trùng nữa, cô kéo tay Hạ Thanh: "Vết cắt ở cánh tay cô vẫn khỏi, ở đây trông chừng Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt."
Vừa mới chạy đến bên bờ, liền thấy hai vốn dĩ đang kêu thuyền nhảy xuống nước, giờ , họ ôm lấy con của , bây giờ biến thành cứu bốn .
Trên thực tế, nước trong cái hồ chỉ sâu một mét năm, mét sáu, nhưng họ quá hoảng sợ, liên tục đạp trong nước.
Khi La Tiếu bơi qua, một phụ cứu , vốn dĩ bơi kéo nửa đường, nhưng chân cô lúc chuột rút, giờ cả hai đều giãy giụa.
La Tiếu kéo một bờ , thấy nước một khác giãy giụa chỉ thể nữa cứu lấy đứa trẻ đó lên bờ, thấy sắc mặt đứa trẻ trắng bệnh, vội vàng cấp cứu.
May mắn thời gian ở nước lâu, lâu đứa trẻ khạc nước, ho nhẹ.
Một phụ nhanh chóng cởi áo khoác mặc cho hai đứa trẻ, may mắn chuyện xảy lúc gần trưa, nhiệt độ mười chín hai mươi độ, hai đứa trẻ dọa nhẹ, nhưng gì nghiêm trọng.
Hạ Thanh nhanh chóng lấy trong túi một chiếc khăn nhỏ, đưa cho La Tiếu: "Chị dâu, lau tóc , đừng để cảm lạnh."
Nguyệt Nguyệt lo lắng hỏi: "Mẹ, chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1211.html.]
Nghiên Nghiên đồng thời hét lên: "Mẹ ơi, thật giỏi."
La Tiếu lau tóc : "Cục cưng Nguyệt Nguyệt, , đừng lo, cảm ơn Nghiên Nghiên bảo bối khen , về một chuyến, quần áo đón các con."
Trong lòng nghĩ may mắn là lái xe đến đây hôm nay, nếu một quần áo ướt , xe nào cũng thật hổ.
Kết quả là thấy giáo viên : "Hoạt động buổi chiều hủy bỏ, giấy chứng nhận và giải thưởng sẽ phát ở trường tuần ."
Cô giáo của trường mẫu giáo đến cảm ơn La Tiếu: "Hôm nay thực sự cảm ơn cô."
La Tiếu xua tay: "Không gì, chuyện nên , là , cô cũng vất vả, nếu việc gì nữa, chúng ."
Cô giáo gật đầu : "Được , đường chú ý an ."
Sau khi xong, cô với Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt: "Mẹ của các con thật tuyệt."
Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt tự hào: " , tạm biệt cô giáo."
Phụ lượt cùng lũ trẻ rời , đám La Tiếu định rời thì hai gia đình đuổi theo: "Hôm nay cảm ơn cô nhiều."
La Tiếu : "Không cần khách sáo, đứa nhỏ là , nhanh đưa đứa nhỏ trở về quần áo, cẩn thận cảm."
Hai đôi con cứu là một gia đình, nên chào tạm biệt họ lên xe về nhà.
La Tiếu hai cô con gái: "Các con nghĩ về chuyện xảy ?"
Nghiên Nghiên giơ bàn tay nhỏ bé lên: "Đáng lẽ họ nên mở dây an khi lên bờ."
Nguyệt Nguyệt tiếp tục: "Họ nên lôi kéo thuyền, như an ."
La Tiếu gật đầu tán thành: "Còn học bơi cũng quan trọng. Mùa hè , các con sẽ lớn thêm một tuổi. Mẹ sẽ đăng ký cho các con một lớp học bơi. Cái học."