Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 1253

Cập nhật lúc: 2025-11-17 04:03:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùng năm, ý định ngoài, chuẩn ở nhà nghỉ ngơi một ngày.

Có điều nhà họ Tôn kế bên dẫn theo cháu ngoại trai cùng cháu gái vui vẻ sang chơi, La Tiếu còn cho mỗi môt bao lì xì lớn.

Trên mặt bác gái nhà họ Tôn đều là nụ : "La Tiếu, cái cháu cũng quá khách khí."

"Không , một năm gặp cũng bao nhiêu , nên Tết lớn thì vui vẻ một chút, cứ cầm lấy."

Bác gái họ Tôn thoáng qua bọn nhỏ đang chơi trong nhà: "Thời gian trôi qua thật nhanh, nghĩ tới vợ chồng cháu may mắn như , năm đứa nhỏ, đây chính là gia đình đặc biệt nhất ở khu chúng , , bác như cũng đúng, sợ các cháu là gia đình đặc biệt nhất ở thủ đô ."

La Tiếu nở nụ : "May mắn mà thôi, điều đúng là thật phúc khí."

Lúc của Nhất Phẩm đưa đồ ăn sáng tới, đem theo nhiều ô mai, bác gái họ Dung mang rửa sạch nhiều : "Nghiên Nghiên, Nguyệt Nguyệt mau ôm em với dẫn , chị qua đây ăn ô mai."

Những bạn nhỏ ô mai ăn, hoan hô chạy tới.

La Tiếu : "Mau rửa tay, các con chơi nửa ngày , tay là vi khuẩn."

Nghiên Nghiên : "Tuân lệnh, là cấp của con."

Sau đó xoay rửa tay.

Bác gái họ Dung bọn nhỏ rời : "Cháu dạy con thật , hoạt bát còn hiểu chuyện."

Có điều trong lòng suy nghĩ: "Người học y, thật cẩn thận."

La Tiếu từ cửa sổ thấy bọn họ rửa tay xong tới phòng bếp: "Thật cháu cũng chẳng dạy gì, mấy đứa nhỏ là nuôi thả, nhưng vẫn quy củ."

" , cháu ở nước lâu nữa?"

"Nhanh lắm, chỉ còn một năm."

"Vậy cũng , nếu cứ để Nghị Thần ở nhà một , cũng chút cô đơn, thể vui vẻ cùng ."

"Dạ đúng, hai năm qua cũng cực khổ ."

Bọn nhỏ chạy , Nghiên Nghiên cùng Nguyệt Nguyệt ở Boston thói quen chủ nhà nhỏ chiêu đãi bạn bè, nề nếp vô cùng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1253.html.]

Hôm nay Lục Nghị Thần cùng bác trai họ Dung dọn dẹp trong vườn, bác trai nghĩ đến nếu bây giờ dọn dẹp, khi cần lấy gì cũng sẽ thoải mái hơn, thực chịu yên.

Bọn nhóc ăn xong trái xây, một bạn nhỏ tới: "Dì ơi, cháu học tiểu học một năm, khi nào thì em Nghiên Nghiên với em Nguyệt Nguyệt mới tới trường."

La Tiếu sờ đầu đứa nhỏ: "Chờ nửa năm tới, hai em cũng sẽ trường tiểu học."

Bác gái họ Dung tiếp lời: "Thật Nghiên Nghiên với Nguyệt Nguyệt nhà chúng vô cùng may mắn, sang năm trở về chờ thêm nửa năm thể nhà trẻ, thích ứng một chút, sáu tháng cuối học là ."

Mọi trò chuyện một hồi, lúc thì thấy còn sớm, bác gái Tôn dậy tạm biệt, chuẩn dẫn cháu gái cùng cháu ngoại trai trở về dùng bữa trưa.

Bác gái họ Dung hầm một khúc xương lớn, lúc thể ăn , buổi trưa chiên thêm vài món, cũng bánh bao, tặng cho bác gái Tôn khi , lúc mới phòng bếp chuẩn dọn đồ ăn lên.

La Tiếu để Nghiên Nghiên với Nguyệt Nguyệt trông chừng em trai , bản thì sân tìm Lục Nghị Thần, thấy dáng vẻ thu dọn xong của vườn: "Hai dọn dẹp xong, còn ở đây gì?"

Lục Nghị Thần thấy La Tiếu tới: "Đang chuẩn , trời bắt đầu lạnh, em còn tới gì?"

La Tiếu đến gần một chút: "Ghé thăm coi siêng năng việc , xem đây là sớm thành xong nhiệm vụ, biểu hiện tệ, buổi trưa thưởng cho một khúc xương ăn."

Lục Nghị Thần cúi đầu xuống nhỏ bên tai của La Tiếu: "Anh cũng chó, còn thưởng một khúc xương, ăn thì cũng ăn em."

La Tiếu dùng sức đ.á.n.h Lục Nghị Thần một cái: "Cả ngày chỉ bậy."

Người thật là, may mắn bác trai họ Dung xa, chú ý tới bọn họ bên , nếu thực sự khiến cảm thấy thẹn thùng.

Lục Nghị Thần tháo bao tay xuống, đặt tay của La Tiếu: "Đi thôi, chúng về , bác trai họ Dung luyến tiếc mảnh đất , đoán chừng còn ở đây tâm sự với khu vườn một lát nữa."

La Tiếu hướng về bác trai họ Dung lớn: "Bác trai, về thôi, trở sân , trời bắt đầu lạnh , hai việc đổ mồ hôi, đừng để bệnh."

Bác trai họ Dung gật đầu: "Hai đứa cứ về , bác sẽ ngay."

 

 

 

 

Loading...