Ninh Hoành Đạt thở dài một : "Chuyện giúp gì cho em, em vẫn là nên để Hạ Thu Bình nghĩ cách khác thôi."
Ninh Tuyết Linh ngờ rằng cả sẽ từ chối bà .
Đôi mắt trong chốc lát liền đỏ hoe: "Anh , đổi , tại thể quan tâm em chứ, sợ em ở nhà đó ức h.i.ế.p ?"
Ninh Hoành Đạt lên: "Anh bao nhiêu bản lĩnh bản tự rõ ràng. Nếu giúp con gái riêng của em chuyển việc, chỉ thể tìm đám Húc Viễn, dù bọn họ cũng nhân mạch rộng hơn chúng ."
bây giờ em là cảnh của , lúc vì chuyện của em mà đắc tội với năm đứa nó, bây giờ còn mặt mũi gặp bọn chúng nữa, huống chi là giúp con gái riêng của em, em đây là cố ý khó xử."
lúc , Chương Nguyệt Hoa tức giận bước : "Ninh Tuyết Linh, cô bây giờ bao nhiêu tuổi , thể hiểu chuyện chút , thể quan tâm đến cảm xúc của khác một chút .
Mấy năm qua, trai của cô chỗ nào với cô ?
Chỉ vì cha giao phó, nhiều năm như , dù khó khăn bao nhiêu, ông cũng bảo vệ cô, giúp đỡ cô, nhưng ông những gì?
Đắc tội với năm đứa cháu tính, đối với cô cũng chuyện , cô bản lĩnh thể tự tìm bọn chúng, dù cô cũng là ruột của bọn chúng, để cho cả của cô ở giữa truyền lời là ý gì?"
Ninh Tuyết Linh lên: "Anh, cũng ý như ?"
Ninh Hoành Đạt liếc vợ, nếu hôm nay thiên vị Ninh Tuyết Ninh, cái nhà sẽ ngày yên bình, vì thế ông : "Chị dâu của em đúng."
Ninh Tuyết Linh thấy lời cả , vẻ mặt liền đổi: "Được , cả, em sẽ phiền nữa."
Bà xong liền xách túi bước ngoài.
La Tiếu ăn xong, thu dọn đồ đạc lên đường.
Vốn dĩ đưa bác gái họ Dung và bác trai họ Dung cùng đến đó, nhưng hai vợ chồng già thế nào cũng đồng ý, còn Hạ Thanh sẽ đón năm mới cùng họ, ở nhà thoải mái tự do hơn.
Biết họ đang khách sáo, lời họ là thực sự từ trong lòng nên cô cũng ép buộc bọn họ.
Khi đám La Tiếu đến nơi, gặp gia đình bác trai cả ở cổng.
Lục Nhiên và Lục Hạo vui khi gặp em trai họ và em gái họ, lâu bọn trẻ liền quen thuộc .
Vương Tiểu Hân kéo La Tiếu: "Thật , cuối cùng cũng học xong trở về, nữa, Nghị Thần chịu đựng nữa."
Nói xong còn chút khoa trương bật .
Cố Thiến Như đón tiếp: "Có chuyện gì vui , khiến cháu thành dáng vẻ ."
Rồi bà hét lên với lũ trẻ: "Nhanh nhà với bà dì nào, ngoài trời lạnh lắm."
Sau khi mang thứ , La Tiếu về phía Cố Thiến Như: "Dì nhỏ, Dật Đình về ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1293.html.]
Cố Thiến Như cho bọn nhỏ uống nước đường lê tuyết đun từ , : "Về , lúc nãy còn ghé qua hỏi các cháu về ."
Đang uống bát nước đường lê tuyết thì thấy giọng của ông cụ Cố truyền : "Thiến Như, bọn trẻ về ?"
Cố Thiến Như mỉm tới cửa: "Vâng, đều trở ạ."
Ông cụ thể còn như nhưng tinh thần vẫn .
Vào cửa thấy mấy đứa nhỏ đều về ha hả, ông cố đợi các cháu lâu lắm .
Nhiên Nhiên rốt cuộc cũng lớn , chạy đỡ ông cụ: "Ông cố ơi, hôm nay chúng cháu về, ông cố còn chạy gì nữa."
Ông cụ Nhiên Nhiên than thở khỏi tức giận: "Còn là chuẩn quà cho các cháu ."
Nhiên Nhiên đỡ ông cụ, để ông cụ xuống, tự bưng đầy một bát nước đường lê tuyết: "Ông cố uống một bát , giải nhiệt chút."
Ông lão như một đứa trẻ: "Được, , , Nhiên Nhiên nhà chúng lớn ."
Sau một lúc lâu, uống hết nước đường lê tuyết, Vương Tiểu Hân và La Tiếu giúp đỡ dọn dẹp.
Ông cụ mỉm , lấy trong túi áo khoác một chiếc khăn mùi xoa.
Sau khi mở nó , thấy bên trong vài cuốn sổ tiết kiệm, đều tò mò.
Cố Thiến Như là đầu tiên : "Cha, đây là tình huống gì ạ?"
Ông cụ : "Cha già , để chút tưởng niệm cho con cháu. Đây là một vài tài khoản nhỏ cha mở cho chúng, bên trong là khoản tiền cha để dành cho chúng, mặc dù nhiều nhưng đó là một chút tấm lòng của cha."
Nghe xong lời , đột nhiên cảm thấy khó chịu, Cố Thiến Như than nhẹ một tiếng: "Cha, gì ?"
Ông cụ trịnh trọng : "Được , ai cũng sẽ một ngày như , cha chỉ là chuẩn , đừng suy nghĩ nhiều."
Lục Nghị Thần bước tới : "Ông ngoại, ngày mồng năm tháng giêng âm lịch, chúng cháu sẽ cùng ông trở về Trùng Khánh thăm mộ bà ngoại."
Ông cụ gật đầu: "Được, cũng nên một chuyến . Ông lâu lảm nhảm với bà ."
Nói , ông phân phát cuốn sổ tiết kiệm trong tay: "Cất , đây là một chút tấm lòng của ông cố."
Mấy đứa trẻ cha , lúc mới đưa tay lấy cuốn sổ tiết kiệm từ tay ông cố cảm ơn.