Mùng sáu, bọn Lục Nghị Thần chính thức .
Sáng sớm La Tiếu mang theo mấy đứa con đến nhà sư phụ, từ khi các con của sư phụ trở thủ đô, cô đến đây càng ngày càng ít.
Bời vì những khác trong nhà họ Dương đối với cô thiện lắm, La Tiếu cũng tới, nhưng mà quà trong ngày lễ Tết một chút cũng thể thiếu.
Lúc xe dừng , đến đây, thím Khâu thấy La Tiếu xuống xe: "La Tiếu, đến đây chúc Tết sư phụ, sư mẫu ?"
La Tiếu đưa mấy đứa trẻ xuống xe, gương mặt tươi : "Chúc mừng năm mới thím Khâu, đưa bọn trẻ đến thăm sư phụ, sư mẫu."
La Tiếu chào hỏi với hàng xóm, Phùng Thục Mẫn từ cửa chính: "Rốt cuộc cũng đến ."
La Tiếu : "Sư mẫu, chúc mừng năm mới."
Mấy đứa trẻ cũng cùng : "Sư bà, chúc mừng năm mới."
Phùng Thục Mẫn sờ đầu của mấy đứa trẻ: "Cũng chúc mừng năm mới các cháu nhé, bao lâu đến đây nhỉ, nhớ sư bà ."
Nghiên Nghiên : "Nhớ chứ ạ, nhưng mà mấy ngày hôm vẫn bận, cũng thời gian đưa bọn cháu đến đây."
Phùng Thục Mẫn cầm tay Nghiên Nghiên lên: "Mau nhà, nhà ấm hơn chút đó."
La Tiếu lấy đồ dinh dưỡng chuẩn từ trong cốp xe, lúc mới cùng trong sân.
Có hàng xóm ở ngoài cửa chính : "Từ khi mấy nhà con cái nhà họ Dương trở về thủ đô, La Tiếu đến cũng ít hơn."
"Mấy nhà , đứa nào khôn vặt láu cá, trong nhà đang trải qua cuộc sống yên bình , đến đây xem sắc mặt bọn họ."
Sau khi , con dâu cả nhà họ Dương Bạch Tố Lệ thấy họ: "Ô, La Tiếu đến , thật đúng là khách ít đến."
La tiếu phớt lờ bà , với sư phụ đang lên: "Sư phụ, chúc mừng năm mới, con đưa bọn trẻ đến thăm sư phụ."
Dương Kiến Thành : "Mau nhà sẽ ấm hơn chút, hôm nay gió, bên ngoài còn lạnh."
Nhìn về phía mấy đứa trẻ: "Có lạnh ?"
Nghiên Nghiên duỗi đôi tay nhỏ : "Sư ông, ông thử xem tay của con, ông nhớ chúng cháu ?"
Dương Kiến Thành năm lấy tay Nghiên Nghiên: "Ừm, còn , mấy ngày nay sư ông và sư bà đều đang đợi các cháu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1366.html.]
Nghiên Nghiên Dương Kiến Thành xong: "Hôm đó cháu gọi điện, trong nhà với ông bà ?"
La Tiếu Bạch Tố Lệ hôm đó nhận điện thoại: "Chị dâu cả, chị với sư phụ và sư mẫu chuyện mùng sáu mới thể đến đây ?"
Bạch Tố Lệ chút hổ : "Aiya, hôm đó việc bận nên quên mất."
Dương Kiến Thành lắc đầu càng thêm thất vọng đối với con dâu cả , để xuống, dậy lấy cho mấy đứa trẻ kẹo và các loại hoa quả khô.
Không bao lâu mấy cháu trai và cháu dâu cũng đến , lúc sư phụ, sư mẫu vắng mặt, lời trong lời ngoài đều La Tiếu giúp đỡ, còn tri ân báo đáp.
La Tiếu thấy điệu bộ , sợ lát nữa sẽ tranh chấp gì đó, sư phụ, sư mẫu giận.
Vì thế đợi khi sư phụ, sư mẫu , chuyện một lúc đề nghị rời .
Phùng Thục Mẫn lấy bao lì xì phát cho mỗi mỗi đứa trẻ một cái, để cho chúng tự tiết kiệm mua đồ dùng học tập.
Bạch Tố Lệ một bên lên tiếng: "Con cái nhiều đúng là thật, một năm cũng nhận ít tiền lì xì."
Phùng Thục Mẫn khách sáo trả lời một câu: "Đừng rảnh rỗi sinh nông nỗi, mắt cũng đừng đến đây."
Sư phụ, sư mẫu vốn định giữ cô và bọn trẻ ăn cơm, La Tiếu còn đến khu tập thể quân đội, mùng tám , cho nên thời gian chút eo hẹp.
Sư phụ, sư mẫu chỉ đành nếu như La Tiếu thời gian thì đưa bọn trẻ đến đây, tâm lý của họ cũng hiểu rõ, một nhà con cả ở đây, sợ là La Tiếu sẽ ở , sợ là quan hệ cũng càng ngày càng xa, đây điều họ .
La Tiếu nhanh chóng đồng ý, nhưng mà trong lòng nghĩ, vẫn là ít đưa bọn trẻ đến đây, quả thật , đẻ cho sư phụ, sư mẫu đến , cô để lời bàn luận của những khác nhà họ Dương ảnh hưởng đến bọn trẻ.
La Tiếu sớm nghĩ như , cho nên ngày hôm qua gọi điện cho nuôi Chương Thục Lan , với bà giữa trưa hôm nay sẽ đến đó.
Rời khỏi nhà họ Dương, La Tiếu một bên lái xe một bên gọi điện thoại cho Chương Thục Lan, với bà một lát nữa sẽ đưa bọn trẻ tới, bây giờ đường đến.
Hôm qua Chương Thục Lan nhận điện thoại của La Tiếu, hôm nay cô sẽ đưa bọn nhỏ đến đây, cho nên sớm chuẩn xong.
Tính đến giờ nên cổng chính chờ, sợ bọn họ .