Vốn dĩ La Tiếu giáo d.ụ.c vài câu thôi, nhưng thái độ của hai cho cô đổi ý nghĩ.
Lục Nghị Thần qua đây: "Vợ , cần giúp đỡ gì ?"
La Tiếu nghĩ đến phận của Lục Nghị Thần, với : "Anh dẫn ông cụ đến khách sạn, tìm khăn mặt cho ông lau một chút."
Lục Nghị Thần , với vũ lực của vợ , hai vợ chồng sẽ , liền lời dẫn ông cụ quán Xuyên Vị ở bên .
Sau khi Lục Nghị Thần rời , La Tiếu xoay về phía đôi nam nữ đối diện, phụ nữ lắp bắp : "Cô cái gì, cô cũng đừng càn."
La Tiếu như : " thể gì , hai nếu nhận , thì cũng thử chút cảm giác khác ức h.i.ế.p ."
Từng bước tiến về phía , trực tiếp đá hai trong mưa: "Tư vị đúng , nếu phục nữa, cứ việc đến tìm ."
Trời mưa nhanh, hai lập tức thấy lạnh thấu xương, lúc cô gái tức giận : "Cô chờ đó cho ."
La Tiếu cũng thèm để ý đến cô , trực tiếp quán Xuyên Vị.
Lúc cô , Lục Nghị Thần đang cầm cái thẻ của ông cụ lên , mặt hai điện thoại, một cái là điện thoại bàn, còn một cái là điện thoại di động.
La Tiếu cũng đến gần thoáng qua, thì ông cụ mắc bệnh Alzheimer gián đoạn, cho nên gia đình đeo lên cổ ông một tấm thẻ gói kín, mặt ghi đơn vị công tác và điện thoại liên hệ trong nhà.
Lục Nghị Thần lấy điện thoại di động gọi, bên tin tức của ông cụ, cũng là vô cùng ơn, khi rối rít cảm ơn thì sẽ đến ngay.
Hồ Minh Phương từ bếp thì thấy một nhà bọn họ, liền là bọn họ qua đây để ủng hộ cho , chào hỏi bọn họ đổi họ phòng nhỏ, gian cũng yên tĩnh hơn một chút.
Sau khi hỏi han vài câu xong: "Chị dâu, chị mau công việc , đừng vì chúng em mà lỡ việc của chị."
Hồ Minh Phương : "Được , mấy đứa uống chút , chị việc."
Sau khi La Tiếu chọn món xong, bao lâu thì nhà của ông cụ chạy đến, nhà còn chu đáo, mang theo quần áo sạch đến đây, kêu phục vụ tìm chỗ dắt ông cụ quần áo .
Sau khi đồ ăn lượt mang lên, đang chuẩn động đũa, thì chợt thấy : "Chính là bọn họ."
Theo còn bốn năm hùng hổ đến: "Là mấy ăn h.i.ế.p em gái của ông?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1391.html.]
Lục Nghị Thần dậy: "Có chuyện gì chúng ngoài , đừng ảnh hưởng đến việc ăn của quán ."
Tên cầm đầu cũng quan tâm, mang theo bộ dáng côn đồ: "Tao thích ở trong , dám ăn h.i.ế.p em gái của Chu Đại Hổ, tao thấy chúng mày chán sống ."
Nói xong liền động thủ, chỉ một âm thanh giận dữ: "Chu Đại Hổ gì ?"
Chu Đại Hổ theo âm thanh, thì thấy phó xưởng trưởng trong xưởng của .
Trong lòng La Tiếu đang nghĩ, thế giới cũng thật nhỏ, xem Chu Đại Hổ cần bọn họ tay nữa.
Con trai của ông cụ đến, chút vui : "Cậu gì hả?"
Chu Đại Hổ ngờ phó xưởng trưởng quen bọn họ, còn cố : "Người đàn bà vì một ông cụ mà đá em gái trong mưa, đến đây để giúp em gái đòi công bằng, phó xưởng trưởng quen ?"
La Tiếu như như : "Này thật đúng là duyên phận, ông cụ trong miệng chính là ông cụ trong nhà vị phó xưởng trưởng đó."
Chu Đại Hổ lập tức mê man: "Cô cái gì?"
Trước mặt hai bên, La Tiếu hết ngọn nguồn sự việc một : "Được , về phần giải quyết thế nào, thì cũng chuyện chúng xen , chỉ là quen, gặp chuyện bất bình tay tương trợ thôi, , thể ngoài giải quyết, chúng dùng cơm."
La Tiếu về phía ông cụ: "Ông ơi, con của ông đến đón ông , mau chóng trở về thôi, trở về pha nước ấm để tắm, coi chừng cảm."
Thấy ông cụ chằm chằm đồ ăn bàn của , thì gọi phục vụ đến, kêu lấy một tờ giấy dầu gắp mấy cái chân gà kho, đưa cho ông cụ: "Để ăn đường ạ."
Lúc Chu Đại Hổ cũng bình tĩnh , em họ của đây là gây chuyện cho , còn đầu trừng mắt liếc em họ một cái.
Con trai của ông cụ về phía Lục Nghị Thần: "Hôm nay thật sự cảm ơn hai , thể để cái địa chỉ, cũng dễ dắt nhà đến cảm ơn."