Có tiền dễ việc, bao lâu , Hứa Thế Phàm xong thủ tục của viện mồ côi, đúng lúc một công xưởng vì ăn nên bán , giá cả cũng quá cao.
Nhà trọ công chức mới xây từ mấy năm , thu dọn đơn giản qua một chút là thể ở.
Năm nay xí nghiệp nhà nước cải cách, ít nghỉ việc, vì tuyển nhân viên việc cũng phí bao nhiêu công sức. Hứa Thế Phàm La Tiếu dặn dò, tiền lương đãi ngộ cứ dựa theo ngành dịch vụ của xí nghiệp nhà nước. cũng đưa yêu cầu đó chính là chỉ cần nhân phẩm đạt chuẩn mà nhất định còn lòng nhân ái và sự kiên nhẫn.
Dù nơi việc cũng là viện mồ côi trẻ em, chăm sóc cho một sắp trẻ, nếu như tính tình , lòng yêu thương và kiên nhẫn thì thể sẽ tạo thành sự tổn thương thứ hai cho bọn trẻ.
Tôn chỉ viện mồ côi của cô là giúp đỡ những đứa trẻ cần giúp, để cho bọn chúng một nơi nương , cần chịu hết gian khổ. Đồng thời cũng để bọn trẻ cảm nhận thiện ý và ấm áp ở nơi , hưởng chút tích cực, đối mặt với cuộc sống một cách lạc quan.
Vì khi tuyển xong, cô còn bảo Thẩm Kiến Trung phái điều tra giúp. Cẩn thận một chút ngay từ đầu, tránh để xảy vấn đề.
Lần điều tra đúng là loại bỏ vài , những còn sắp xếp thống nhất đào tạo khi việc.
lúc khi viện mồ côi cải tạo xong, bọn họ cũng thể chính thức .
Những quý trọng cơ hội khó , hơn nữa đãi ngộ của viện mồ côi kém hơn đơn vị cũ, thậm chí còn cam kết nếu ba năm, biểu hiện ưu tú trong công việc, viện mồ côi thể đóng tiền bảo hiểm dưỡng lão công chức.
Hàng năm viện mồ côi cũng sẽ tiến hành đ.á.n.h giá công việc một , tiêu chuẩn đ.á.n.h giá phân hai loại, một loại là năng lực việc thông thường, do cấp chủ quản đ.á.n.h giá, một loại là thái độ việc thường ngày, do trẻ em trong viện mồ côi đ.á.n.h giá. Tóm chính là việc thật , đối xử với từng đứa trẻ.
Đây chính là đãi ngộ mà khi nghỉ việc dám nghĩ mà cũng dám nghĩ đến, trong thời kỳ huấn luyện biểu hiện của bọn họ tích cực, đều tranh thủ để đơn vị mới nộp tiền bảo hiểm dưỡng lão công chức.
Tất cả chuyện của viện mồ côi đều tiến hành đấy, dự tính hai tháng là thể chính thức vận hành.
Hai em Nhiễm Kình Tùng vì trường học đều cách nhà La Tiếu và viện mồ côi quá xa, mà La Tiếu cũng yên tâm để hai em họ tự sống ở nhà cũ, vì khi La Tiếu thương lượng với trường học, trường học cho hai em tạm thời ở kí túc xá của công nhân viên chức, ăn chung nhà ăn với các thầy cô giáo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1423.html.]
Đợi đến khi viện mồ côi thể ở thì trực tiếp cho hai họ chuyển trường.
Trước khi khai giảng, La Tiếu cho đưa hai đứa bé về nhà thu dọn đồ đạc một chút, đó sự đồng ý của hai em và sự chứng của ủy ban và hàng xóm láng giềng đem căn phòng cho thuê.
Còn cho Nhiễm Kình Tùng một cái sổ tiết kiệm, để thuê nhà cứ ba tháng chuyển tiền thuê nhà tải khoản , còn để điện thoại của hội ngân sách, chuyện gì thì gọi điện, sẽ qua xử lý.
Đợi đến khi họ hàng nhà họ Nhiễm nhận tin tức đến loạn thì của ủy ban trực tiếp : "Trước đây các chịu thu nhận hai đứa bé , lúc đến loạn cái gì? Hơn nữa tiền thuê căn nhà là tiền bảo đảm cuộc sống của hai đứa bé khi đủ mười tám tuổi, các ai cũng đừng hòng ý đồ ."
Căn nhà tuy lớn nhưng hiện giờ mỗi tháng cũng sáu mươi tệ tiền thuê, một năm thì chính là bảy trăm hai mươi tệ, cũng bàn bạc với thuê , nếu như thuê nữa thì một tháng, nếu thì sẽ trừ tiền thế chấp đặt ở chỗ ủy ban.
Hơn nữa cũng rõ với thuê nhà rằng tiền thuê nhà là đổi, sẽ dựa theo sự phát triển của thành phố, điều rõ trong hợp đồng thuê nhà.
Theo lý mà hai đứa bé phần thu nhập , nếu như họ hàng thu nhận thì cần đến viện mồ côi.
Nhiễm Vệ Minh vốn định bán căn nhà để giữ một khoản tiền cho các con, khi tin tức truyền biến thành Nhiễm Vệ Minh bán nhà chữa bệnh, tất cả họ hàng đều sợ đón lấy hai củ khoai lang nóng phỏng tay , ai tình nguyện nhận nuôi hai đứa bé.
Lúc Nhiễm Vệ Minh mới lôi kéo những bạn bè quan hệ đưa hai đứa bé , nghĩ rằng các con lớn lên năng lực thì về thủ đô cũng , còn về căn nhà ở thủ đô thì giữ để cho các con.
hiện giờ những họ hàng căn nhà bán thì ai nấy đều nổi lòng tham, cũng may đây La Tiếu sợ phiền phức nên nhân lúc Nhiễm Vệ Minh còn tỉnh táo tinh thần bảo luật sư thỏa thuận nuôi dưỡng ngay mặt ủy ban và hàng xóm, giúp Nhiễm Vệ Minh lập di chúc, cho dù quấy rối cũng là uổng công.
Không thể hai đứa trẻ may mắn, gặp La Tiếu, còn khiến cô động lòng trắc ẩn.
Đợi đến khi hai em họ đủ mười tám tuổi rời khỏi viện mồ côi cuộc sống riêng, cũng thể một khoản tiền để phòng , đến mức một đồng cũng , cuộc sống chỗ dựa.
Những họ hàng thấy thể lợi dụng gì, lúc mới lục tục giải tán.
Mà nhà họ Ninh thời gian cũng yên , từ ngày rời khỏi nhà họ Uông, vốn định ba ngày đến nhà họ Uông lấy tiền, chỉ tiếc cuối cùng thành một giấc mộng .