Mỗi một trò chơi đều là phụ và các bạn nhỏ phối hợp cùng thành.
Trò chơi thứ nhất: ném bóng rổ.
Phụ lưng về phía con, ném quả bóng bàn . Các bạn nhỏ cầm cái chậu nhỏ mà nhà trẻ sắp xếp thống nhất lên bắt bóng, bạn nhỏ nào bắt nhiều bóng nhất thì chính là chiến thắng, dựa theo lượng để xếp thứ tự.
Chậu mà các bạn nhỏ cầm quá sâu, lúc bóng ném thì b.ắ.n , vì mới cần phối hợp.
Ba em chia cùng một nhóm, điều cũng hợp ý của bọn họ, như một sẽ thi, hai khác sẽ thể cổ vũ.
Lục Nghị Thần và Cố Hoằng Duệ rút thăm nhóm thứ nhất, ban đầu hai ba con họ cũng giống như khác, phối hợp ăn ý cho lắm. Ném năm quả bóng mới bắt một quả. Có điều khi hai bàn bạc với , nhanh tìm kỹ xảo.
Sau đó, ném năm quả bóng bắt bốn quả, mất một quả, tổng cộng bắt năm quả bóng. Ở nhóm cũng một cặp ba con bắt năm quả.
Sau đó La Tiếu và Tiểu Diệp Tử tham gia nhóm thứ hai, La Tiếu và Tiểu Diệp Tử bàn bạc với nên phối hợp thế nào. Khả năng bật nhảy của Tiểu Diệp Tử , cuối cùng mất hai quả, bắt tám quả, trở thành bắt nhiều bóng nhất của nhóm .
Nhóm cuối cùng là Lục Nghị Thần và Tiểu Dục sân, vì quan sát hai trận nên Tiểu Dục cũng tự tổng kết một vài kinh nghiệm, cộng thêm sự hướng dẫn của Lục Nghị Thần, Tiểu Dục cũng bắt tám quả bóng.
Sau đó mỗi nhóm sẽ chọn ba cặp xuất sắc nhất để thi vòng loại, cuối cùng hạng nhất là Lục Hoằng Dục và một bạn nhỏ khác tên là Chu Thiên Phong. Tiểu Duệ và Tiểu Diệp Tử cùng với một bạn nhỏ khác tên Vương Triển Việt xếp hạng nhì.
Trò chơi tiếp theo là chuyển bóng bay. Phụ và các bạn nhỏ dự thi sẽ cùng dùng đầu để nâng bóng về cái thùng lớn cách đó một trăm mét. Trong thời gian quy định, nếu cặp phụ và bạn nhỏ nào chuyển nhiều nhất, dựa theo lượng bóng chuyển để xếp hạng.
Ba em vì luyện võ thể lực nên ở trò chơi đều xếp hạng.
Có một bạn nhỏ vui: "Dựa cái gì mà ba em họ đều xếp hạng?"
Có phụ cũng cảm thấy công bằng, cảm thấy ba em thể lực quá , thành cả hai trò chơi mà mặt chút mệt mỏi nào.
cô giáo quan trọng là tham dự, tất cả các bạn nhỏ trong lớp đều tham gia.
Có phụ gần hỏi: "Mẹ Hoằng Duệ, thể lực của ba em nhà chị đúng là thật, thường ngày ở nhà rèn luyện ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1476.html.]
La Tiếu cũng giấu giếm: "Mỗi sáng sớm ba bọn trẻ đều đưa ngoài luyện tập, hơn nữa các con cũng tham gia lớp võ thuật, về mặt thể lực chắc chắn sẽ chiếm ưu thế."
Có một phụ La Tiếu , chút vui: "Như thì công bằng, căn bản là cùng một lộ tuyến, con của chúng thiệt."
La Tiếu xong gãi gãi đầu: "Chẳng lẽ chờ đến khi lên tiểu học, cấp hai, cấp ba, con nhà khác thành tích chị cũng sẽ cảm thấy công bằng? Cảm thấy con của chị thiệt?"
Phụ đó vốn vì đó chồng lén La Tiếu mà vui, bây giờ La Tiếu lý luận với , tâm trạng càng kém: "Thể lực của con chị như , những bé khác chắc chắn là chịu thiệt, cũng sai."
La Tiếu cảm thấy cô gái thật thú vị: "Vậy chị cảm thấy thế nào mới là công bằng?"
Phụ thêm gì nữa, cô cũng thể rằng cho con nhà tham gia cuộc thi nữa, nhưng vẫn cảm thấy thể lực con bằng là chịu thiệt.
Lục Nghị Thần : "Cũng thể vì thể lực con trai cô thì chúng dậm chân tại chỗ để chờ nó, các cha như là , huống chi thể lực con trai cô cũng do chúng ."
Cô giáo Trương vội vàng hòa giải: "Hoạt động của chúng là tăng cường sự ăn ý giữa các cháu và cha , tăng thêm tình cảm giữa cha và các con, quan trọng là tham dự."
La Tiếu cũng cảm thấy loại chịu nổi khác hơn phiền phức, trong đầu thầm nghĩ: "Con trai thể lực như là vì hàng ngày rèn luyện khổ cực, trong lúc đó con trai chị vẫn còn đang ngủ trong chăn đấy."
Vì ở trò chơi tiếp theo, cô với các con: "Các bảo bối, cần để ý đến khác thế nào, việc của là . Trò chơi tiếp theo, hi vọng các con sẽ dốc hết lực."
Ba em gật đầu: "Mẹ yên tâm , hôm nay chúng con nhất định sẽ cố gắng để mỗi trò chơi đều giải."
La Tiếu : "Được, chúng cùng nỗ lực, cố lên."