Hôm nay ánh trăng, sợ là trời sẽ mưa, La Tiếu đến sớm hơn hai mươi phút, chuẩn hàng hóa xong xuôi thì tiếng xe ô tô chạy đến.
Chờ ai đó , cân đo thanh toán, bác tài mới chở một chuyến cuối cùng, đưa cho La Tiếu một cái túi gì đó.
La Tiếu hỏi: "Đây là gì ạ?"
Bác tài trả lời: "Lần bọn chú từ trong nam về, mang theo một ít hoa quả ở bên đó, để hai quả cho cháu, cháu cứ nếm thử đừng ngại."
La Tiếu : "Vậy thì cháu khách sáo nữa, cảm ơn chú ạ."
Bác tài ha hả: "Không cần cảm ơn, mấy hồi chúng cũng ăn cá của cháu, ha ha."
Tiễn xong, La Tiếu cất đồ đạc trong gian, lúc mới về phía thôn.
Cô từ phía đường nhỏ, đang chuẩn về nhà thì thấy tiếng chuyện ở cửa nhà Lục Nghị Thần.
Đã trễ như mà còn đến, cô sợ là nhà họ Tôn đến kiếm chuyện liền vội đến, đến lúc rõ cuộc hội thoại thì cô mới dừng, hạn chế việc bắt như .
Cô Lục Nghị Thần : " và cô gì để , đêm hôm khuya khoắt thế còn sợ khác đàm tiếu, cũng cô bẽ mặt , mau ."
Sau đó một âm thanh khác: "Lục Nghị Thần, đúng là , việc định thì cũng đừng quên là què, tôn trọng coi như phúc lắm ."
Lục Nghị Thần lạnh: "Phúc cũng cần, một cuối, nếu các còn dám đến nhà quấy rầy thì đừng trách khách sáo, tin cứ thử một xem."
La Tiếu xong thấy giọng đó là của Cao Đào Hoa ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-152.html.]
Vốn tưởng rằng cô vẫn còn bỏ ý định, xem là Cao Đào Hoa bằng lòng với mà Lý Tú Lan sắp xếp cho, nghĩ xong thì Cao Đào Hoa ròng lên: "Nghị Thần, thật lòng thích mà, sắp gả cho .
Có thể thích chính là , chỉ cần đưa sính lễ cao hơn nhà thì chắc chắn sẽ phản đối, cầu xin , gả cho đó, xem như là việc , cứu ?"
Lục Nghị Thần : "Cô bỏ tay , nếu thì đừng trách, giờ từng gặp qua loại phụ nữ nào mà cần mặt mũi như cô, đêm hôm khuya khoắt cứ đến phiền hết đến khác."
Cao Đào Hoa thấy Lục Nghị Thần sống c.h.ế.t cũng chịu, liền nghĩ kéo tay đang đẩy cửa của Lục Nghị Thần, mở cửa một chút, trực tiếp đá một cước cô ngã sõng soài, lạnh lùng : "Cút."
Nói xong thì đóng rầm cửa chính , Cao Đào Hoa thấy Lục Nghị Thần một chút chỗ cũng chừa cho , liền giận dữ lên dậm chân, nể tình Lục Nghị Thần trai, còn công việc .
Ai thể xem trọng một tên què chứ, thật c.h.ử.i ầm lên, nhưng sợ khác phát hiện, nếu thì giải thích .
Cao Đào Hoa đành trở về trong sự bực tức, cô cũng còn cách nào khác, cha quyết gả cho tên nhưng thật sự là chướng mắt, điều kiện gia đình thì cũng bình thường, là con trai út nhỏ nhất trong nhà.
Cô lén ngóng , là điểm công giống như phụ nữ mà hai ngày đầu còn thèm , nên nhà đó tìm cho con trai một con dâu tài giỏi, nên đưa sính lễ cao hơn nhà khác một chút.
Mẹ thì tham tiền hết đến khác nên quyết định chọn nhà , lúc kết thì gã đàn ông qua nhà một , quả nhiên là gì ho, nên hôm nay cô đến đây là để thử cuối.
Dù thể bỏ nhiều sính lễ hơn nhà thì sợ là trong thôn chỉ Lục Nghị Thần, ngờ đến còn qua khỏi cửa thì đá văng ngoài, cô thực sự cảm thấy tức giận.