Hơn nữa hiện giờ cũng quen với việc cô nhóc ríu rít ở bên cạnh, cũng quen với việc thấy gì cũng sẽ mang về cho cô một ít. Thói quen đúng là một thứ đáng sợ.
Cho đến khi về đến nhà, La Tiếu vẫn nghĩ tại Cảnh Vạn Bằng và An Tư Vận ở bên ? Nghĩ , lẽ là do ý trời.
Nếu thực sự thể thành đôi, thực cũng tệ. An Tư Vận tính tình hoạt bát, thể bổ sung cho tính cách của Cảnh Vạn Bằng. Mặc dù tuổi tác chênh lệch ít, nhưng câu: "Chỉ cần trong lòng tình yêu thì tuổi tác vấn đề ?"
Hơn nữa Cảnh Vạn Bằng bảo dưỡng , hiện giờ trông cũng chỉ như hơn ba mươi tuổi. Nếu quen, chắc chắn sẽ tuổi thực sự của .
Lục Nghị Thần thì thấy vợ đang suy nghĩ vẩn vơ ở đó. Anh tắm xong , vợ vẫn còn giường hồi thần.
Vì , trực tiếp đè lên: "Tiếu bảo bối, đang nghĩ gì mà nhập thần ?"
La Tiếu sức nặng bất thình lình đè đến thở nổi: "Anh đè c.h.ế.t em ?"
"Ai bảo em suy nghĩ lung tung, để ý đến khác."
"Anh mau xuống , em sắp thở nổi ."
"Vậy em xem lúc nãy em đang nghĩ gì?"
La Tiếu đưa cánh tay ôm lấy cổ Lục Nghị Thần, kéo xuống , hôn một cái lên mặt của Lục Nghị Thần: "Em đồng ý với khác rằng với , vài ngày nữa tự khắc . Em cũng cảm thấy kinh ngạc vì chuyện , vì mới suy nghĩ đến thất thần."
"Chuyện lớn gì mà thể với ?"
"Em đồng ý với là thể cho , hơn nữa nếu như bây giờ cho , e là cũng cảm thấy khó xử. Vì để bối rối nên vẫn nên cho thì hơn."
Lục Nghị Thần càng càng hồ đồ, nhưng càng hồ đồ thì càng , hai bắt đầu đùa giỡn ở giường.
còn hỏi , hai dính với .
Vầng trăng ngoài cửa sổ cũng thẹn thùng trốn trong tầng mây, chỉ để hai đang ở bên trong phòng, như mê như say những lời động tình với .
Ngày hôm , lúc La Tiếu tỉnh , bên cạnh thấy . Mấy ngày nay bọn trẻ khôi phục việc và nghỉ ngơi như .
La Tiếu thời gian, còn sớm nữa.
Cô kịp dậy, Lục Nghị Thần đẩy cửa : "Tiếu bảo bối tỉnh ?"
La Tiếu khẽ 'ừ' một tiếng: "Các con ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1569.html.]
Lục Nghị Thần mang quần áo của La Tiếu đến: "Đang rửa mặt ở sân , chuẩn ăn cơm ."
Anh đến bên giường: "Nằm thêm một lúc, là dậy luôn bây giờ?"
La Tiếu đưa cánh tay , ôm lòng: "Em sức lực để dậy."
Lục Nghị Thần , khóe miệng cong lên thành ý : "Tiếu bảo bối ngủ lười?"
Nói liền đưa tay trong chăn: "Vậy thì đưa tay ."
La Tiếu né tránh bàn tay của , hai đùa nghịch dính lấy một lúc, Lục Nghị Thần mới lên tiếng: "Được , nếu còn dậy thì lát nữa các con sẽ qua đây đấy."
La Tiếu vẫn đưa tay , Lục Nghị Thần còn cách nào. Người phụ nữ của , chỉ đành chiều chuộng , còn thể đây? Lấy quần áo mặc cho cô.
Đợi khi hai đến sân , bữa sáng mang lên bàn, Nghiên Nghiên gọi: "Mẹ, mau đến đây."
La Tiếu đáp: "Mẹ đây."
Vừa mới xuống, Tiểu Diệp Tử : "Mẹ, thành con sâu lười , nhà chúng là dậy muộn nhất."
La Tiếu chút ngượng ngùng, đó cẩn thận đưa tay nhéo một cái thật mạnh lên đùi Lục Nghị Thần, Lục Nghị Thần đau đến nghiến răng nhưng phát âm thanh nào.
Tiểu Dục nhanh mắt, khó hiểu hỏi: "Cha, cha ?"
Lần , đều qua đây. La Tiếu như gì mà thu tay về, cũng hỏi: "Anh ?"
Lục Nghị Thần ho nhẹ một tiếng, nâng cái muôi múc cháo lên: "Không , cái muôi bỏng tay."
Bọn trẻ tin là thật, truy hỏi nữa, La Tiếu cũng hài lòng.
Chỉ ông cụ ở đối diện là , tình cảm của hai vợ chồng thật , ông vui mừng.
Thím Đường ở một bên giúp bọn trẻ bóc trứng gà trong mắt cũng là ý , hành động của hai bà đều thấy. Đã là cha của năm đứa con mà tình cảm còn mặn nồng như lúc mới cưới , bà cũng thấy mừng cho hai .