Dù bao nhiêu nỡ, nhưng vẫn đến lúc chia tay.
Ngày hôm , mới sáng sớm Lục Nghị Thần với La Tiếu liền dắt theo bọn nhỏ, mang theo quà tặng cho Emma và Steven đến khách sạn tiễn biệt.
Có một phần Emma với Steven để mang theo bên , một phần thì kêu hai nhân viên trong đoàn khảo sát về nước mang hộ về.
Đặc biệt là quà tặng của Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt đưa cho Michael, hai bé gái đó với bọn họ nhất định tự đưa đến chính tay của Michael.
Điều cho Nghiên Nghiên với Nguyệt Nguyệt vô cùng thỏa mãn, cũng ơn, ngọt ngào cảm ơn , cũng tặng một phần tấm lòng nho nhỏ của chính .
Tiễn Emma với Steven xong, gia đình La Tiếu khôi phục thời gian việc và nghỉ ngơi thường ngày.
Rất nhanh, liền chào đón ngày khai giảng đến.
La Tiếu mang bọn nhỏ trở về xem bác gái họ Dung với bác trai họ Dung , một học kỳ Nghiên Nghiên với Nguyệt Nguyệt vẫn buổi trưa về bên ăn cơm.
Bác trai họ Dung với bác gái họ Dung hiểu quyết định của La Tiếu và Lục Nghị Thần, thể của bọn họ bây giờ La Tiếu điều hòa , thể chăm sóc bản , cho nên cũng đồng ý cách của họ.
Có điều Tề Lĩnh sẽ vất vả một chút, bọn nhỏ buổi tối sẽ về nhà họ Cố ở, buổi sáng từ nơi đó đón , cho nên thể cũng theo qua đó ở luôn.
La Tiếu nghĩ xong , đợi học kỳ bọn nhỏ chuyển trường sang bên , để cho Tề Lĩnh đến Nhất Phẩm việc, nhà họ Cố bên cách trường học gần, bọn nhỏ thể bộ đến trường, cô cùng với Lục Nghị Thần tiện đường cũng thể đưa đón.
Bọn nhỏ thật thích ứng nhanh, mỗi ngày tan học trở về, đều sẽ dành thời gian để bầu bạn với ông cố, ông cụ bọn nhỏ bầu bạn cùng với việc điều trị t.h.u.ố.c viên tẩm bổ của La Tiếu, tình hình so với hơn nhiều.
Này cũng cho thở phào nhẹ nhõm một .
Một ngày , La Tiếu mới tan học trở văn phòng, điện thoại liền vang lên.
Điện thoại nối: "Alo, ai ?"
"Tiếu Tiếu, là sư mẫu đây, sư phụ của con ngã từ thang xuống ."
"A, hiện tại thế nào ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1576.html.]
"Không thể cử động, bản ông thể ngã gãy xương chậu , Mục Dương lái xe, sư mẫu rút thời gian gọi điện thoại cho con, lái nữa sư mẫu sẽ đến bệnh viện."
"Sư mẫu, sư mẫu đừng hoảng, kêu Mục Dương đưa hai đến bệnh viện trực thuộc Bắc Y, tuy là xa hơn một chút, nhưng con sẽ sắp xếp xong , đến nơi sẽ giúp đỡ , con bây giờ lập tức qua đó."
"Được, , , sư mẫu sẽ với Mục Dương."
Phùng Thục Mẫn dậy chạy trong sân: "Ông nó ơi, ông vẫn chứ, Tiếu Tiếu để chúng đến bệnh viện trực thuộc Bắc Y, con bé sẽ sắp xếp thứ, con bé sắp xếp xong chuyện tay liền đến bệnh viện ngay."
Lúc Mục Dương cũng lái xe đây, sân lời Phùng Thục Mẫn: "Giáo sư Dương, cháu bế chú lên xe, bây giờ sẽ đưa chú đến bệnh viện trực thuộc Bắc Y, thật đường cũng quá xa, cũng là chuyện hơn năm phút đồng hồ thôi."
Người trong viện đây hỗ trợ : ", đúng, đúng, điều kiện chữa bệnh bên khá , La Tiếu chăm sóc còn thể thuận tiện hơn chút."
" , giáo sư Phùng , La Tiếu bên sắp xếp xong , qua đó liền giúp đỡ, vẫn là dễ việc."
Mọi giúp đỡ đưa lên xe, cửa lớn Phùng Thục Mẫn cũng để ý khóa , hướng về phía bên ngoài xe của Khâu Nguyệt Hoa hô: "Nguyệt Hoa, giúp khóa cổng lớn nhé."
Bà dứt lời, xe liền khởi động.
Quả thật như lời La Tiếu , lúc bọn họ đến, ngay cửa chính nhân viên y tá đợi sẵn, một chút cũng chậm chạp đưa phòng cấp cứu.
Không bao lâu , La Tiếu cũng chạy đây.
Lúc Phùng Thục Mẫn thấy cô đến, nức nở : "Tiếu Tiếu, mau xem sư phụ của con."
La Tiếu cố an ủi sư mẫu, : "Sư mẫu, sư mẫu đừng lo lắng, bây giờ con ngay."
Sau khi La Tiếu tiến hỏi tình hình, quần áo, tự khám và chữa trị cho sư phụ.
Bởi vì lúc ngã xuống xương chậu chạm đất, còn bởi vì lớn tuổi , xương cốt vốn lão hóa, trực tiếp gãy xương, còn nghiêm trọng.
Nếu thương thần kinh hoặc yếu chức năng vẫn còn thể dùng dị năng chữa trị một chút, nhưng loại tình huống cho dù là dùng dị năng cũng đạt tác dụng chữa trị, cũng chỉ thể cho sư phụ chịu khổ ít một chút thôi.
Chờ thứ xử lý xong, La Tiếu : "Sư phụ, con sắp xếp viện ."
Giúp đỡ xong thủ tục viện, lúc mới với Phùng Thục Mẫn: "Sư mẫu, cần lo lắng, sẽ bình phục thôi, nhưng mà tuyệt đối chú ý."