Ông cụ về phía La Tiếu: "Cô thể xung quanh xem, nhưng nhà nếu thấp hơn một ngàn thì bán."
La Tiếu một chút, ba gian phòng chính và ba phòng nhỏ hơn, đối diện còn một cái nhà kho, rộng tương đương với phòng nhỏ, bên trong dọn dẹp vô cùng sạch sẽ.
Phía còn một mảnh đất, chừng một phần, cái bất tiện duy nhất đó chính là ở đây chỉ nhà vệ sinh công cộng.
La Tiếu nghĩ nếu thì vườn rau phía thể xây một cái nhà xí cạnh bên, dù cô thích sân, nhà cũng , qua thì chắc là mới tu sửa .
La Tiếu : "Nhà thật sự tệ, nhưng hôm nay mang theo nhiều tiền như , tối về để lấy, khi nào thì ông rời khỏi?"
Ông cụ cái sân: "Xế chiều ngày mai chúng sẽ rời khỏi, cô cũng thấy đó, chúng sửa soạn đồ đạc xong xuôi , chuẩn rời ."
La Tiếu hỏi: "Không thể rẻ hơn ?"
Ông cụ : "Phòng cô cũng sơ qua đó, nửa năm tu sửa , nếu ở xa con gái quá, mỗi về đều cực thì cũng định bán."
La Tiếu suy nghĩ một chút: "Được, ngày mai sẽ ghé sang."
Ông cụ : "Người lớn theo cô ? Không cần đến xem nhà ?"
La Tiếu ngoài sân, thản nhiên : "Không cần, tự chủ , bọn họ đều bận bịu."
Ông cụ ngờ La Tiếu trả lời như , liền : "Đây cũng là tiền nhỏ, cô thể chủ ?"
La Tiếu trúng căn nhà , cũng vòng vo Tam quốc nữa, liền : "Nếu thì ông xem như , sẽ đặt cọc một trăm , ngày mai sẽ trả nốt tiền còn ."
Ông cụ La Tiếu một chút, cũng lẽ là duyên, trong thời gian cũng ít đến xem nhà, nhưng ông bán nhà cũng , nên : "Phòng bán cho cô chín trăm đồng, hy vọng cô bảo quản nó thật ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-159.html.]
La Tiếu nghĩ tới việc ông chủ động hạ giá, lập tức lên: "Yên tâm , nhất định sẽ bảo quản cho nó thật , cũng yêu thích lắm nên mới mua."
Rời hỏi nhà họ Lý, La Tiếu : "Chị Khúc, ngày mai em sẽ đến gặp chị để bàn nốt về chuyện căn nhà , dù em vẫn còn nhỏ, sợ bàn giữa chừng thì xảy sự cố."
Khúc Lệ Lệ : "Được, ngày mai đến cục quản lý bất động sản, lúc đó chị giúp em."
Cô một chuyện tò mò nhưng vẫn .
La Tiếu : "Cảm ơn chị Khúc, ngày mai gặp ."
Sau khi hai tách , La Tiếu nghĩ mua nhà hết chín trăm đồng, còn đặt mua thêm vài thứ, thì tối thiểu hơn một ngàn đồng mới .
Đi đường suy nghĩ để bốn trăm đồng còn , nghĩ đến những thứ trong gian, sợ là cần đến d.ư.ợ.c liệu nên xem thể bán d.ư.ợ.c liệu ở .
Đang thì cô gặp La Bân, La Tiếu từ xa thấy đang cùng với một đám lưu manh, hơn nữa còn kề vai sát cánh mà trong ngõ nhỏ.
La TIếu lắc đầu, sợ rằng ai quản thì La Bân học hành cũng sẽ , trong thôn La Bân cũng tha thiết với việc học hành gì, còn bán đèn lồng đỏ.
E là sẽ ngày nhà họ La cảm thấy hối hận, nhưng dù gì cũng liên quan đến cô, huống chi bây giờ còn việc quan trọng hơn , chính là tìm chỗ để bán thuốc.
Nghĩ đến Hạ Vũ Kiệt ở chợ đen, La Tiếu do dự, nhưng nếu chỗ khác sợ là sẽ chỗ nào đưa giá cả .