Đợi lúc cô lấy sự bình tĩnh thì Lục Nghị Thần cũng gọi điện thoại tới.
"Tiếu Tiếu, thể ?"
"Ừm, bây giờ đang ở ?"
"Anh ở cách cổng lớn bệnh viện của em xa."
"Được, em qua ngay đây."
Vừa khi cô từ văn phòng xuống cổng bệnh viện thì thấy nhà của bệnh nhân hôm . Cô đang ở bên , thương lượng chuyện gì đó với một , như đang cầu xin đó.
La Tiếu gần mới thấy rõ, hóa đó là tài xe lái xe chở thương hôm qua tới bệnh viện, hôm nay ông đến đòi tiền xe.
Hôm qua lo lắng hoảng loạn cũng để tâm tới chuyện , hôm nay đến thấy , nên tài xế lấy gấp đôi tiền xe, còn xé cho ông 1 trượng vải đỏ.
Vốn dĩ gia đình của cũng bao nhiêu tiền, hôm qua cô trả ít tiền ở bệnh viện. Bây giờ thật sự cô lấy nhiều tiền như , cô đang với tài xế thể giảm chút tiền ?
La Tiếu thở dài một bước lên phía : "Cô thiếu ông bao nhiêu tiền?"
Người tài xế về phía La Tiếu: "Sao, cô trả cô ?"
La Tiếu gật nhẹ đầu.
Chỉ thấy tài xế : "Vốn dĩ lúc bọn họ cầu xin lên đến cửa là 30 tệ, nhưng hôm nay nên 30 tệ chắc chắn là . Thật là xui xẻo mà, dù thì cũng trả 50 tệ , xe của là xe mới, ngoài còn chia cho 1 trượng vải đỏ để đặt xe."
La Tiếu phản bác , lấy từ trong túi 50 tệ: "Chỗ đủ chứ, vải đỏ thì ông tự mà xé."
Người tài xế gật đầu: "Cô đừng nghĩ rằng tiền là nhiều. Nhà bọn họ tiền nhưng khoản tiền đền bù ít ."
Người nhà đang ở bên gì nữa, suýt chút nữa cô nghĩ đến việc xông lên đ.á.n.h .
La Tiếu cũng chút vui, : "Bác , bác thể tích chút đức ?"
Người nhà vẻ chịu nữa, cô thụp xuống đất bật . Người tài xế thấy rắc rối liền vội vã cầm tiền, né tránh bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1653.html.]
La Tiếu quỳ xuống, vỗ vỗ bờ vai của nhà bệnh nhân: "Cô bình tĩnh chút."
Người ngẩng đầu lên: "Cảm ơn cô."
La Tiếu cũng giỏi an ủi khác lắm, cô chỉ thể : "Cô dậy , đất lạnh lắm."
Vừa lúc vội vã chạy tới: "Chị ở đây , của đội cảnh sát giao thông đến , em gọi chị."
Người dậy, với La Tiếu: "Làm để liên hệ với cô đây, đợi mấy ngày nữa sẽ mang tiền trả cô, hôm nay cảm ơn cô nhiều lắm."
La Tiếu xua tay: "Không cần , hãy coi đây là một chút tấm lòng của ."
Nói xong, cô rời . Thật nhận La Tiếu, chỉ là chút quen mắt.
Trước khi phòng phẫu thuật, lúc đó cũng đúng là lúc hỗn loạn nhất, cô nào tâm trí khác. Sau đó La Tiếu còn đeo khẩu trang suốt, nên khi La Tiếu bước vẫn chút hoang mang.
Lục Nghị Thần suốt ở bên cạnh xe La Tiếu, đợi lúc cô tới mới : "Không chứ, em mệt mỏi ."
La Tiếu lên xe, điều chỉnh cho ghế ngả đằng , khi định cô mới : "Hôm nay bệnh nhân phẫu thuật, phẫu thuật xong đưa phòng chăm sóc đặc biệt bao lâu thì qua đời ."
Sau đó cô nhắm mắt : "Em nghỉ ngơi một chút, khi nào về đến nhà thì gọi em nhé."
"Được, em ngủ , sẽ lái xe vững một chút." Sau đó lấy chiếc áo khoác ở ghế đắp lên cô.
Nhà họ Hạ đang ở thành phố Bắc Kinh, hôm nay bọn họ tập hợp một bữa, để bàn luận về chuyện của Bàn Hiểu Nhụy mà để bàn luận về chuyện của Lý Thiến Thiến.
Con trai cả của nhà họ Hạ : "Nhà họ La lúc nào qua nhận ? Sau quan hệ với nhà họ La , chúng thể lợi dụng mối quan hệ đó thương trường ăn ?"