Lục Nghị Thần đặt đũa xuống, chăm chú lắng , chợt La Tiếu : "Nếu công ty của Phương Thế Lương trúng thầu, thì em sẽ bỏ một khoản tiền lớn, xây dựng một trung tâm hoạt động kiểu hoa viên."
"Cũng , nhưng đây cũng phần thưởng cho ."
"Ở bên đó chúng vẫn còn hai ngôi nhà, tương lai xây dựng hưởng lợi cũng chính là ."
"Em là thật sự là một tên đại lừa đảo, mất công cho mừng thầm một hồi."
La Tiếu cũng tức giận, cô chỉ nhẹ nhàng : "Cuối tháng , em sẽ về Trùng Khánh, đến lúc đó chúng cùng , lúc thể bái tế ông bà ngoại một chút, em nghĩ sẽ đưa đám nhóc cùng."
Lục Nghị Thần gật đầu: "Được, nếu tình huống gì đặc biệt chúng cùng một chuyến, cũng nên trở về."
Xưởng máy móc viện Gia Chúc, Cố Thiến Như cùng La Hạo Thiên cũng đang ăn cơm.
Cố Thiến Như chút bất an, lơ đãng gắp thức ăn trong bát, đó ngẩng đầu lên La Hạo Thiên : "Hạo Thiên, tháng ông thể để chút thời gian , nghĩ sẽ về Trùng Khánh một chuyến."
"Được, đó sẽ sắp xếp công việc thật , yên tâm, nhất định sẽ cùng bà trở về."
"Nó cũng gần đây thôi.
, cũng gọi điện thoại đề cập chuyện với Tiếu Tiếu, cháu lúc đó sẽ mang theo bọn nhỏ cùng trở về Trùng Khánh, cùng bái tế cha."
La Hạo Thiên các cháu của cũng sẽ : "Vậy thì dọc đường chắc hẳn sẽ náo nhiệt."
Cố Thiến Như về phía La Hạo Thiên: "Ông nên hỏi đám Húc Ngôn một chút xem họ thời gian , đến lúc đó thể cùng trở về?"
La Hạo Thiên Cố Thiến Như thì lập tức bật : "Cứ hỏi xem, bọn họ chắc cũng sẽ thời gian thôi, chắc chắn là đám đó sẽ cùng ."
Trên nét mặt Cố Thiến Như là ý : "Cảm ơn ông, Hạo Thiên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1689.html.]
Ông vợ ông nhất định bọn trẻ cùng ông một chuyến, nhưng bà ngượng ngùng dám thẳng, lẽ là vì bà cha bà thấy rằng, bà hiện tại cũng con cháu đầy nhà, tất cả đều .
Nghĩ một lát đến văn phòng, gọi điện cho các con, tranh thủ thời gian đưa các con cùng một chuyến, coi như du lịch.
Ông cũng thực sự kiên định, khi về đến đơn vị, ông lượt gọi cho bốn con trai của , giải thích sự việc, nhận câu trả lời thỏa đáng mới mỉm cúp máy.
Bên , mấy ngày nay bác trai họ Dung và bác gái họ Dung vui vẻ, nhưng bọn họ cũng sớm trở về Bắc Kinh, đồng ý cùng mang theo một ít đặc sản trở về.
Vì khi sân bay, hướng dẫn viên sắp xếp một chuyến mua sắm, khi đến nơi, đồ bên trong thực sự đa dạng khiến ai nấy cũng hoa mắt.
Mỗi một khu, đều những thứ khác , bác trai họ Dung mua một ít lá cây thuốc, mang về tặng , bác gái họ Dung thì mua ít hoa quả tươi, mận thủ công, giò chả Xuân Vĩ, và nhiều nấm phơi khô.
Sau đó còn đến cửa hàng bách hóa thông thường bên cạnh, mua sáu bộ đồ gốm màu tím tử đào, cầm chắc tay, sáng như nước, nhuận như ngọc, thanh như khánh, dù là dùng trang trí đều , hai vợ chồng già thích.
Cũng mua một mặt dây chuyền bằng ngọc bích cho một trong nhà, cái mua ở trung tâm thương mại bình thường, chỉ sợ mua hàng giả. Hai vợ chồng già tay hào phóng, khiến bán hàng cũng vui vẻ mà bán hàng.
Đợi cho bọn họ thu thập xong, lên xe tới sân bay, bác gái Điền : "Chị dâu, chị mua nhiều đồ ."
Bác gái họ Dung : " ngoài chơi một chuyến, dù cũng mang chút quà về cho đám trẻ ở nhà, khi về bọn chúng sẽ vui."
Chỉ mất hai tiếng đồng hồ, nhưng họ tiêu nhiều tiền riêng của hai vợ chồng già. Tấm thẻ mà La Tiếu chuẩn cho hai vợ chồng căn bản là cũng vô dụng, tiền trong tay, giữ cũng vô dụng, đôi vợ chồng già sẵn lòng chi tiền cho bọn nhóc, cũng cần ăn nhiều.