Mạch Miêu kéo tay cho : "Con của chúng còn nữa , em xin , đều tại em cả."
Thái Phong cũng đau khổ, nhưng vẫn nén lòng an ủi cô: "Không trách em , đều do cô và họ em hại, lát nữa sẽ báo công an."
Mạch Miêu chút do dự, nhưng nghĩ đến đứa con chào đời, cô vẫn gật đầu đồng ý: "Vâng"
An ủi Mạch Miêu xong, lúc chị Vương đưa đồ ăn sáng đến.
Nhìn vợ ăn xong, xuống nghỉ ngơi, Thái Phong mới gọi điện thoại báo án.
Rất nhanh chóng, Mạch Thanh Nguyệt và con trai bà công an giải trong lúc còn đang ăn sáng.
Chồng của cô Mạch Miêu dắt theo con gái tìm đến, định sẽ quỳ xuống cầu xin cô nể tình hai đó là cô ruột và em họ mà tha thứ cho họ.
Thái Phong đuổi hết khỏi phòng bệnh: "Các lúc trốn ? Bây giờ mới kéo đàn kéo đống đến ép cô , các giỏi thật!"
Chị họ Mạch Miêu lên tiếng: "Mẹ và em trai chuyện sai trái, nhưng Mạch Miêu bây giờ chẳng cũng đấy thôi? Hơn nữa, ai mà cô đang mang thai, họ cũng cố ý, cầu xin niệm tình bố mất của Mạch Miêu, ơn giơ cao đ.á.n.h khẽ."
Thái Phong lạnh lùng họ: "Chuyện gì để thương lượng, dám thì dám chịu hậu quả, ai ai cũng giống như các thì còn cần đến pháp luật gì?"
Chị họ của Mạch Miêu thấy Thái Phong nể tình thích bèn hành lang c.h.ử.i mắng ầm ĩ.
Thái Phong lập tức báo công an mà thèm để ý đến bọn họ, chỉ một lát đến giải họ .
Thế nhưng, sự việc mới qua một ngày, chú chuyển đến thành phố khác sinh sống bỗng vội vã trở về khuyên giải Mạch Miêu, nể tình một nhà mà tha cho họ.
Mọi chuyện khiến Mạch Miên đau khổ, chỉ vài ngày mà cô gầy trông thấy.
Ba ngày , Mạch Miêu xuất viện, nghĩ đến chuyện nếu về nhà, mấy nhất định sẽ đến, Thái Phong liền đưa cô về nhà họ Cố, may thím Đường thể giúp chăm sóc cho vợ.
Trong thời gian , La Tiếu chỉ gọi điện hỏi han đơn giản vài câu, cô nên cũng quan tâm nhiều nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1704.html.]
Thái Phong cũng cảm nhận thấy hình như thím sốt sắng lắm về chuyện , cũng tỏ ý giúp đỡ, nhưng trách ai , trong lòng cảm thấy buồn bực.
Mấy hôm mệt mỏi vô cùng, Mạch Miêu thì động một chút là , nhà bà cô đến bệnh viện cầu xin, khiến Mạch Miêu nghỉ ngơi.
Trước đó, thím Đường chuyện của Mạch Miêu, bà thấy tiếng gõ cửa mới mở cửa, thấy bên ngoài cửa, bà hỏi: "Thái Phong, Mạch Miêu, hôm nay hai. thời gian đến đây ?"
Thái Phong trả lời: "Bà Đường ơi, chúng cháu nhà chuyện."
Thím Đường vội mở rộng cửa: ", đúng, , mau ."
Hai trong nhà bà mới hỏi: "Các cháu đang gặp chuyện gì đó, đúng ?"
Rồi bà sắc mặt Mạch Miêu: "Sắc mặt cô lắm, cô ốm ?"
Lúc Thái Phong mới lên tiếng: "Bà Đường, Mạch Miêu mấy hôm sảy thai , ở viện mấy ngày, cháu thì nấu nướng, nên qua phiền bà giúp cháu chăm sóc cô mấy ngày, thời hạn nghỉ phép của cháu cũng sắp hết ."
Thím Đường lo lắng hỏi: "Sao sảy thai?"
Thái Phong kể tóm tắt sự việc xảy , thím Đường đau xót : "Sảy thai còn nhỏ càng chăm sóc sức khỏe bản thật , mau về phòng nghỉ ngơi ."
Sau khi họ về phòng, thím Đường gọi điện thoại trực tiếp cho Lục Nghị Thần kể sự việc.
Lục Nghị Thần im lặng, trong lòng chút bất lực với thằng cháu nên trò trống gì, chỉ đành : "Vậy thì phiền thím Đường !"
Từ khi ông cụ Cố còn, Nhất Phẩm cũng gửi rau cho bên đó nữa, thím Đường cảm thấy họ về ở đây cần với chủ nhà một tiếng, dù gì Thái Phong bây giờ kết hôn , trong khi bà cũng chỉ là trông nhà mà thôi.