Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 1737

Cập nhật lúc: 2025-11-17 10:10:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Kiến Thành xong, tức giận nửa ngày lời nào.

Phùng Thục Mẫn chút sợ bạn già tức đến phát bệnh: "Ông , ông chứ, đừng dọa sợ chứ?"

Dương Kiến Thành ném cái xẻng nhỏ trong tay: "Nó đây là những ngày qua sống đủ , còn mang cả nhà trải qua cuộc sống ăn trấu nuốt rau nữa ?"

Phùng Thục Mẫn thấy bạn già , lúc mới an tâm: "Không đầu óc thì thôi, sợ là chính bản nó còn cảm thấy nó thông minh đấy, ông cũng đừng tức giận, nên thế nào thì cứ thế , chúng thu dọn một chút, ông vẫn luôn Quốc Lượng thăm thú ?"

Dương Kiến Thành suy nghĩ một chút gật đầu : "Được , bà thu dọn một chút , chúng mua vé gọi điện thoại cho nó, kêu nó đón chúng ."

Phùng Thục Mẫn dậy về phòng thu xếp đồ đạc, Dương Kiến Thành đất cho bồn hoa xong, dọn dẹp sân xong, lúc mới dậy rửa tay.

Hai mang theo túi xách, khóa cửa kỹ càng, trực tiếp bắt xe taxi đến nhà ga.

La Tiếu dừng xe trực tiếp ở cổng nhà máy, với ông cụ gác cổng: "Ông cụ, cho cháu hỏi một chút Bạch Tố Lệ hôm nay ạ?"

Ông cụ gác cổng thấy La Tiếu lái xe đến, ngược cũng khó cô, chỉ là hỏi: "Ở bộ phận nào?"

La Tiếu đúng thật là ở phân xưởng nào, chỉ là hai vợ chồng họ đều ở nhà máy , vì : "Cũng chồng ở nhà máy, tên là Dương Lập Vũ."

Ông cụ gật đầu : " , là Bạch Tố Lệ ở chỗ hậu cần đúng chứ?"

La Tiếu mở miệng : "Cháu ở bộ phận nào, chỉ là cả hai vợ chồng bọn họ đều ở nhà máy ."

Ông cụ mở miệng: "Kêu bà , là tự cháu tìm ?"

La Tiếu suy nghĩ một chút, sợ bản , ảnh hưởng đến công việc của ông cụ gác cổng: "Ông ơi, ông giúp cháu kêu bà với, cháu việc tìm bà ."

Ông cụ trực tiếp gọi điện thoại cho chỗ hậu cần bên , bảo kêu Bạch Tố Lệ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1737.html.]

Qua hơn nửa ngày, Bạch Tố Lệ mới chạy đến: "Ông cụ Từ, ai tìm cháu?"

Ông cụ mới lên, đang trả lời, La Tiếu từ xe xuống, trực tiếp : "Là tìm bà."

Sau đó hai lời, trực tiếp tiến lên tát cho Bạch Tố Lệ mấy cái: "Biết vì đ.á.n.h bà ?"

Lúc ông cụ gác cổng bình tĩnh , thêm nữa dù gì thì đây cũng là công nhân của nhà máy bọn họ, cho dù thế nào cũng thể đ.á.n.h , ông cụ trực tiếp kêu phòng bảo vệ đến đây.

Lúc đợi đến đây, Bạch Tố Lệ đang cầu xin tha thứ: " sai , cầu xin cô đừng đ.á.n.h nữa."

Đồng chí phòng bảo vệ chạy qua: "Xảy chuyện gì?"

La Tiếu ngừng động tác trong tay , với Bạch Tố Lệ: "Nói, bọn họ là đang xảy chuyện gì, bà với bọn họ những việc của bản một chút , xem thử hôm nay đ.á.n.h bà là đúng sai?"

Cũng chính hai bàn tay mới tát Bạch Tố Lệ mấy cái, vẫn thể dấu vết đánh, đ.á.n.h mặt , thì đến bệnh viện cũng kiểm tra vết thương.

Bạch Tố Lệ một là sợ mất mặt, hai là sợ liên lụy đến xưởng trưởng, đến lúc đó sự việc sẽ càng thêm nghiêm trọng, mở miệng cầu xin: "Có chuyện gì, chúng chuyện riêng ? Cô chừa mặt mũi cho , dù cũng chừa mặt mũi cho sư phụ, sư mẫu chứ."

La Tiếu lạnh: "Bà là vẫn nghĩ nể mặt sư phụ, sư mẫu, sẽ bà khó coi, bà mới hại con gái ."

Bạch Tố Lệ vội vàng xua tay: "Không, , , , giới thiệu cho con bé thằng nhóc mà, thật đó."

La Tiếu lúc càng tức giận: "Con gái cần gì đến lượt bà nhọc lòng, trong lòng bà nghĩ cái gì, đều vô cùng rõ ràng, bà dám lấy con gái để trèo cành cao, can đảm đấy." Nói xong còn dựng thẳng ngón tay cái với Bạch Tố Lệ.

 

 

 

 

Loading...