La Tiếu mỉm Lạc Trần: "Hôm nay thật sự cảm ơn cháu. Ở ăn cơm hẵng ."
Vừa cô mời ở dùng cơm, Lạc Trần bất giác về phía Nghiên Nghiên. La Tiếu : "Dì mời cháu ở ăn cơm, cháu Nghiên Nghiên gì. Hồi bé ở trong nhà chung cháu cũng ăn cơm ở nhà dì nhiều mà."
Lạc Trần : "Lâu ăn món dì nấu, thì cung kính bằng tuân lệnh ."
La Tiếu bưng một đĩa dưa hấu lên : "Lạc Trần, năm nay cháu nghiệp nhỉ?"
Lạc Trần gật đầu: "Vâng."
La Tiếu hiệu ăn dưa: "Cháu định thi lên cao học ?"
Lạc Trần Nghiên Nghiên ở phía chéo đối diện: "Cháu vẫn học cao học tiếp thôi, điều năm ngoái cháu cùng một bạn học mở một công ty phần mềm lập trình. Bây giờ công ty qua giai đoạn khởi đầu , cũng đang phát triển tạm ."
La Tiếu : "Từ nhỏ cháu là một bé nhiều ý tưởng, đúng là như ."
Nghe thấy lời khen ngợi của La Tiếu, trong lòng Lạc Trần cảm động, điều cho thấy dì cái về . Cậu xoa tay, : "Cháu chỉ đang quy mô nhỏ thôi nhưng nhất định cháu sẽ nỗ lực việc thật ."
Món ăn dọn lên bàn, Lạc Trần cứ chốc chốc về phía Nghiên Nghiên, luôn chú ý tới sở thích của cô nhóc.
Không chỉ La Tiếu chú ý tới hành động của mà cả Nguyệt Nguyệt tinh ý cũng để ý tới.
Đợi Lạc Trần rời , hai liền nghiêm túc tiến hành tra hỏi Nghiên Nghiên. Nghiên Nghiên bọn họ thật sự thỉnh thoảng mới gặp , còn là vô tình gặp Lạc Trần khi đang ở xe bus cùng Nguyệt Nguyệt.
Chỉ là cô nhóc hề Lạc Trần thường đến Bắc Đại khi bận chuyện gì, cứ như ở nơi xa gần cô nhóc. Thật mấy cô bé cũng cảm giác đang nhưng tìm đó.
Hai tin tưởng lời của Nghiên Nghiên, đào sâu vấn đề nữa.
Thế nhưng trong lòng La Tiếu một sáng kiến. Cô và Thẩm Quyên là bạn , tính cách của Lạc Phong cũng , Lạc Trần cũng coi như là cô tự bé lớn lên, từ nhỏ việc thận trọng .
Nếu như bé thích Nghiên Nghiên cô sẽ phản đối. Thế nhưng trong lòng cô nghĩ chuyện một nữa, với bất kỳ ai, chỉ đợi kết quả sẽ .
Hôm nay La Tiếu nhận điện thoại của Châu Quế Phương: "Tiếu Tiếu, hôm nay cháu thời gian ?"
La Tiếu liền hỏi: "Có chuyện gì ạ?"
Châu Quế Phương lo lắng: "Mấy ngày nay ông nội cháu cứ mệt mỏi, chóng mặt, gần đây bà cứ thấy tinh thần của ông nhưng ông viện."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1763.html.]
La Tiếu xong cũng vội vã: "Vậy bây giờ bà mới gọi cho cháu?"
Châu Quế Phương giải thích: "Ông nội cháu cứ là , phiền cháu việc, ông còn đợi đến cuối tuần hẵng gọi điện. Bà lo cho ông nên mới trốn gọi điện cho cháu."
"Cháu , cháu thu xếp chút công việc đang dở sẽ về ngay."
Thực La Tiếu vẫn luôn lo lắng cho sức khỏe của cả hai , thấy ông nội chóng mặt, mệt mỏi, trong lòng cô liền căng thẳng. Suy cho cùng dù kỹ năng chữa bệnh của cô đến cũng thể kiểm soát nếu chuyện xảy .
La Tiếu thu xếp công việc xong mới gọi điện cho mấy trai, bọn họ nếu thời gian cũng về nhà một chuyến .
Về đến nhà, cô thấy cha cũng đang ở đó: "Cha , hai cũng về ạ?"
La Hạo Thiên đứa con gái bước : "Nhanh khám cho ông nội con chút ."
La Tiếu cũng để ý tới những khác, cô bước qua. Kiểm tra xong cô : "Tốt nhất là bệnh viện để khám tổng thể."
La Đạo Nhân : "Người già cũng tránh khỏi việc bệnh tật trong , cần tới bệnh viện."
La Hạo Thiên nào đồng ý. Ông Cố Thiến Như báo cho em hai nhà, tìm quần áo cho ông cụ. Ông căn bản ông cụ gì, trực tiếp mang ông cụ lên xe.
La Tiếu sợ mấy trai về đến nhà thấy ai nên vội vã gọi điện cho bọn họ, sự tình.
Đợi lúc kết quả kiểm tra của ông cụ, trái tim La Tiếu c.h.ế.t lặng phân nửa. Ông suy tim mãn tính, chỉ thể dựa sự giúp đỡ của t.h.u.ố.c để điều trị, hồi phục cũng , dù ông cụ cũng đến độ tuổi .
La Đạo Nhân đoán sức khỏe của vấn đề , thế nào ông cũng chịu ở viện. Không cách nào khác, đành đưa ông về nhà.
La Hạo Thiên vốn định trực tiếp đưa ông đến căn nhà mới sửa sang xong nhưng thế nào La Đạo Nhân cũng đồng ý.
Ông cụ ngang ngược, bàn bạc một chút cũng chỉ thể đưa ông về nhà cũ .