Người thì tỉnh , nhưng cơ thể vẫn chút suy yếu: "Anh ba em thế nào ?"
Lục Nghị Thần sợ cô lo lắng, nhanh chóng trả lời: "Tuy là còn tỉnh , nhưng bác sĩ là thứ bình thường, yên tâm ."
La Tiếu nhẹ nhàng gật đầu: "Vậy là ."
Lục Nghị Thần hạ xuống một nụ hôn trán La Tiếu: "Em nghỉ ngơi thêm một lát, mua đồ ăn về cho em."
La Tiếu mới tỉnh nên đầu còn chút choáng: "Được."
Lục Nghị Thần cẩn thận thu xếp thỏa, lúc mới bước nhanh khỏi phòng bệnh, mặt trời lúc nghiêng về hướng tây, nghĩ tới buổi trưa ăn cơm, khi đến chỉ là lo lắng, cũng quên đặt một ít đồ ăn, Tiếu Tiếu tỉnh liền thể ăn, thật sự là sai sót.
Cũng may là đối diện bệnh viện còn một quán cơm, thể là do gần bệnh viện, kinh doanh chủ yếu là các món ăn phù hợp với bệnh.
Nhìn thực đơn thật khá , trực tiếp gọi ba phần cơm, lúc mới trở về.
Ngay lúc nhận điện thoại của cha vợ, thật sự dọa nhẹ, lập tức bàn giao công việc tay một chút đuổi theo qua, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt hé của vợ ở , cảm thấy đau lòng đến mức hô hấp cũng thông.
Cầm thức ăn đến cổng lớn, khéo gặp mà bộ phận liên quan ở chăm sóc bọn họ.
Người thấy hộp cơm tay , chút mất tự nhiên : "Thật sự xin , là do việc sơ xuất, thấy bọn họ đều tỉnh , nghĩ cũng tâm tình ăn cơm, nên phiền , nghĩ tới lỡ việc."
Lục Nghị Thần cũng những lời như gì, vốn là do tròn trách nhiệm , kêu ở là việc , thế mà tự rời khỏi việc của bản .
Anh ba của vợ là ở bên chấp hành nhiệm vụ xảy chuyện, bệnh viện ai dám ca phẫu thuật lớn như , bởi vì lúc tình huống đặc thù, thích hợp để chuyển , đồng đội đưa đến dứt khoát chọn cách nhờ sở vũ trang địa phương giúp đỡ.
Hy vọng bọn họ phối hợp từ đó, nghĩ rằng sự can thiệp của bọn họ, chuyện thể nhanh chóng hơn một chút, bọn họ cũng là lo lắng nếu kéo dài thời gian, xảy chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1784.html.]
Kết thúc ca phẫu thuật, khi thương thoát khỏi nguy hiểm, lãnh đạo sở vũ trang mới rời , nhưng để một trợ lý, quen thuộc bên hơn một chút, lỡ như việc thì cũng thể nhờ chạy vặt, nhưng lúc chính đến thì gặp một chút, thì thấy .
Vốn dĩ còn một đồng chí bộ đội, nhưng quần áo La Tư Ngôn từ trong ngoài đều thể mặc , lúc cha vợ xin nhờ đồng chí đó đến cửa hàng mua giúp cho ba của vợ áo ba lỗ, quần đùi để mặc ở trong .
Người thấy sắc mặt Lục Nghị Thần , cũng dám thêm cái gì nữa, chỉ là ở phía theo trong bệnh viện.
Lúc La Hạo Thiên gọi điện thoại cho Lục Nghị Thần, cố ý dặn cần với trong nhà, chỉ sợ bọn họ xong thì lo lắng theo.
Lục Nghị Thần thật cẩn thận, còn đặc biệt gọi điện thoại đến trong nhà, dặn bác gái họ Dung đừng với bọn nhỏ chuyện , chỉ sợ con cái giữ kín miệng.
Lục Nghị Thần cho theo đến phòng bệnh, mang đồ ăn qua cho bệnh nặng : "Cha, con mang cơm cho cha, ít nhiều gì cũng ăn một ít."
La Hạo Thiên âm thanh: "Cha mới Tiếu Tiếu, nó vẫn còn tỉnh, cần kêu bác sĩ đây hỏi tình huống một chút ?"
Lục Nghị Thần đặt đồ ăn lên cái ghế dài bên cạnh: "Lúc em tỉnh , con thấy em vẫn còn mệt mỏi, nên kêu em xuống nghỉ hơn thêm , cha đừng lo lắng.
Mọi buổi trưa ăn cơm, chắc là đói , bây giờ đặt hàng đồ ăn , con tùy tiện gọi một ít, cha ăn một ít, con đặt xong bữa tối , muộn chút nữa bọn họ sẽ giao đến đây."
La Hạo Thiên lúc con gái tỉnh, cuối cùng trong lòng cũng yên tâm , dậy La Tư Ngôn bên trong, nghĩ thầm cũng con trai khi nào thể tỉnh?