La Tiếu một đường tới, đào ít thảo d.ư.ợ.c bên ngoài , và những d.ư.ợ.c liệu nhiều năm bên ngoài, tất cả đều bỏ qua mà thu trong gian.
Trên đường , gặp cây non hoa lê vàng, tùng đỏ, cây cử, cây nhãn đều thu mấy cây trong gian, nghĩ thầm khi nào về liền trồng ở núi bên trong gian.
Trong lúc đó còn gặp mấy loại cây thưởng thức ở hậu thế như cây phong ngũ giác, cây lịch, bạch quả, tua cờ cây, thủy tùng, mỗi loại La Tiếu thu mấy cây non gian, thầm nghĩ về chừng liền thể cần dùng đến.
Định là khi về thì chọn một loại trồng chỗ nhà, đến mùa thu chắc chắn .
Một đường một đường thu, núi Đại Thanh thật đúng là bảo khố thiên nhiên, tìm ít các loại d.ư.ợ.c liệu hiếm lạ, La Tiếu còn ở một chỗ phát hiện bảy, tám cây nhân sâm bốn, năm mươi năm, còn mười mấy cây nhân sâm độ tuổi khác.
La Tiếu cẩn thận đào mấy cây thu gian, để hai cây bốn, năm mươi năm ở chỗ cũ, bản thiếu vài cây , nếu như cần dùng gấp, thể cũng sẽ lên núi tìm, lẽ nếu may mắn thì thể tìm .
Còn mấy cây nhân sâm ít năm cô cũng thu một ít trong gian, nhớ đây một ngâm rượu nhân sâm, cứ để những nhân sâm ở đây sinh sôi , cũng thể để nó tuyệt chủng.
Thấy sắc trời muộn, nên cô tiếp tục về phía nữa mà là đổi một con đường khác trở về, trong tay sở hữu dị năng cũng sợ lạc mất phương hướng, hôm nay là một ngày vui vẻ nhất từ khi đến nơi đây.
Hái, hái, hái, thu, thu, thu, ở đường trở về mà gặp mấy tổ ong liền, La Tiếu chút do dự thu gian, như liền mật ong để uống.
Sau khi thu bên trong gian cũng sợ bọn chúng sẽ đốt khác, nghĩ đến hoa và cây ăn quả trong sơn cốc bên trong gian, về những ong mật thiếu chỗ hút mật, tâm trạng cô phấn khởi!
Những loại hoa quả mà của Hạ Vũ Kiệt đưa cho cô, tất cả đều là chủng loại ở phương bắc, măng cụt, quả sơn , cây dương mai, cây vải, cây long nhãn mà trong gian .
Cho nên khi cô ăn xong đem tất cả những hạt đều trồng ở đất trống trong sơn cốc bây giờ cũng nảy mầm, chắc hẳn là bao lâu nữa đều thể ăn những hoa quả , tâm tình vui vẻ về hướng núi.
Lúc mặt trời ngã về tây, La Tiếu về đến nhà, lấy một con gà từ bên trong gian trực tiếp cài lên cái sọt, chờ một chút nữa để Lục Nghị Thần xử lý, bây giờ cô cảm thấy dùng Lục Nghị Thần càng ngày càng thuận tay, ha ha!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-184.html.]
La Tiếu trực tiếp nấu cơm, nếu như mà để cho trong thôn thấy, sợ là sẽ La Tiếu là đứa phá sản, cách sống.
Chờ từ sân hái rau về, thấy Lục Nghị Thần và Thạch Đầu cùng .
La Tiếu cũng cảm thấy gì , chỉ chỉ cái sọt: "Giúp em đem xử lý con gà rừng trong cái sọt một chút."
Lục Nghị Thần đến gần đưa một phong thư qua, : "Có thư của em, mang về hộ giúp em."
La Tiếu lá thư tay Lục Nghị Thần: "Thư của em, từ gửi tới?"
Lục Nghị Thần : "Ban biên tập XX Bắc Kinh."
La Tiếu vui vẻ, cuối cùng cũng nhận thư, cầu mong đừng là trả bản thảo về thì , chà xát tay lên tạp dề, nhận lấy phong thư trực tiếp mở .
Xem hết thư trả lời, La Tiếu , xem việc thật đúng là thành .
Mặc dù tốn nhiều thời gian chút nhưng thành là , kèm theo bức thư gửi tới còn lời nhắn của tòa soạn, ban biên tập khen ý tưởng minh họa cho loại cố sự ngụ ngôn nhỏ bằng tranh vẽ .
Bảo cô gửi thật nhiều bản thảo, nếu như khả thi thì bọn họ sẽ chuẩn xử lý một chuyên mục, dành riêng một chỗ, nếu như hàng ngày kịp thì mỗi tuần một cũng , hi vọng La Tiếu thể mau chóng trả lời.